Hoang Cổ Vực, tám tông môn siêu cấp đều có tông chủ đứng đầu. 

 

Người có thể trở thành chưởng môn của tông môn, đều phải có thực lực Thánh Tôn, giờ đây ba vị chưởng môn của Thánh Âm Các, Huyền Cốc, và Thiên Đao Lâu đồng thời xuất hiện. 

 

Chỉ trong chớp mắt, số Thánh Tôn ngoài chiến trường Hoang Cổ đã lên đến năm người. 

 

Mọi người nhìn mà da đầu tê dại, hoàn toàn không ngờ rằng, chỉ một Lâm Nhất nhỏ bé mà có thể gây ra sóng gió lớn đến vậy. 

 

Vút! 

 

Bốn người hạ xuống bên cạnh Mộc Huyền Không, cho người ta thấy rất rõ lập trường của ba người kia là gì. 

 

Trong mắt Mộc Huyền Không lộ ra tia vui mừng, khẽ gật đầu chào ba người họ. 

 

Các chủ Thánh Âm Các nhìn Thiên Huyền Tử nói: “Thiên Huyền Tử, có thể tha thì nên tha, mười tám năm trước Kiếm Tông còn bị hãm hại thê thảm hơn, tiền bối Dao Quang cũng không làm khó ngươi. Nay Dao Quang đang vượt qua kiếp sinh tử, ngươi muốn ép đưa Lâm Nhất đi, chẳng phải là thừa lúc người ta gặp nguy sao?” 

 

Cốc chủ Huyền Cốc cũng lên tiếng nói: “Hoang Cổ Vực không có thánh địa, ở Đông Hoang luôn trong tình thế vi diệu, bao nhiêu năm nay đều do Dao Quang che chở Hoang Cổ, nếu không có tiền bối Dao Quang thì e rằng tình cảnh nơi đây còn tệ hơn. Thiên Huyền Tử ngươi là thế hệ sau mà vươn lên, xét về tình về lý cũng nên nhớ ân tình này, năm xưa khi ngươi chưa nổi lên, Dao Quang đã từng làm khó ngươi chưa?” 

 

Hai vị này xem như đang ra mặt khuyên can, nếu không đến bước đường cùng, chẳng ai muốn khơi mào Thánh chiến. 

 

Ở cảnh giới của họ, những cơ duyên thông thường đều khó khiến họ ra tay, nếu vì Lâm Nhất mà ra tay thì cả hai bên đều không có lợi. 

 

Thế nhưng Thiên Huyền Tử không nghe, khẽ cười nói: “Hai vị hiểu lầm rồi, ta không phải làm khó Lâm Nhất, chỉ là muốn dẫn hắn đi. Nếu như không có lỗi, chẳng những không gặp chuyện gì mà còn được Đế Huyền Cung ban thưởng, đây là chuyện tốt, thậm chí là cơ duyên trời ban.” 

 

Vừa dứt lời, lông mày của Cốc chủ Huyền Cốc và Các chủ Thánh Âm Các đều nhíu chặt. 

 

“Hừ, ta đã nói từ lâu rồi, tên này thật sự rất ghê tởm. Bên ngoài thì đẹp, nhưng bên trong toàn là tâm địa xấu xa, lẽ ra năm đó Dao Quang nên tát chết ông ta từ sớm!” 

 

Lâu chủ Thiên Đao Lâu, Thần Ngự, tính khí nóng nảy, lạnh lùng nói. 

 

Thiên Huyền Tử cũng không tức giận với ông ta, mỉm cười nói: “Hôm nay ta nhất định phải đưa người này đi, nếu chư vị chỉ đứng xem thì có thể lùi sang bên cạnh.” 

 

“Thiên Huyền Tử, ngươi còn chưa chịu thôi sao?” 

 

Thần Ngự tức giận mắng: “Hôm nay để ngươi đưa Lâm Nhất đi, vậy nếu ngày mai Thiên Đao Lâu của ta cũng có yêu nghiệt tuyệt thế, chẳng lẽ cũng phải để ngươi đưa đi? Người người đều gọi ngươi là vô địch Hoang Cổ, nhưng ngươi đừng thật sự tưởng mình vô địch, hôm nay, không ai được đưa Lâm Nhất đi!” 

 

Cốc chủ Huyền Cốc và Các chủ Thánh Âm Các không nói gì, nhưng ánh mắt rơi trên người Thiên Huyền Tử, âm thầm thể hiện rõ lập trường của họ. 

 

“Các vị đều là tiền bối, hôm nay Thiên Huyền Tử ta xin phép được thỉnh giáo bốn vị tiền bối!” 

 

Thiên Huyền Tử tùy ý đặt con mèo trắng trong ngực xuống, hai mắt hơi nheo, kèm theo nụ cười khinh bỉ nhìn bốn người. 

 

Tên này điên rồi sao? 

 

Một mình đấu với bốn vị Thánh Tôn? 

 

Chỉ để đưa Lâm Nhất đi, ông ta sợ Lâm Nhất trỗi dậy đến mức nào vậy! 

 

Da đầu mọi người tê dại, trong lòng vô cùng chấn động, vốn tưởng cùng lắm chỉ là chuyện giữa hai tông môn. 

 

Không ngờ dẫn đến loạn chiến giữa năm tông, hơn nửa các tông môn siêu cấp của Hoang Cổ Vực đều đã bị cuốn vào, mà Thiên Huyền Tử ngông cuồng đến mức không thể tin nổi, ông ta muốn lấy một chọi bốn! 

 

“Ra tay!” 

 

Mục tiêu của Thiên Huyền Tử rất rõ ràng, ý chí kiên định. 

 

Ông ta đến vì Lâm Nhất, thì bằng mọi giá cũng phải đưa người này đi, ai đến cũng vô ích! 

 

Vút! 

 

Còn chưa dứt lời, sáu vị Thánh Quân sau lưng ông ta đồng loạt ra tay, lao thẳng về phía sáu vị trưởng lão cấp Thánh của Kiếm Tông. 

 

Chỉ trong chớp mắt, hư không đã bị đánh vỡ, rắc rắc rắc, giây tiếp theo là những âm thanh trời sụp không ngừng vang lên. 

 

Rầm rầm rầm! 

 

Hơn mười tượng thánh kinh khủng trải dài khắp bầu trời, đủ loại dị tượng giáng xuống từ tầng mây. Các loại quy tắc Thánh Đạo khác nhau đan xen giữa không trung, tạo thành cảnh tượng khó mà tưởng tượng nổi. 

 

“Đi mau!” 

eyJpdiI6IjNPWHcxT0hZd0VjSHFRUWxPWWliSUE9PSIsInZhbHVlIjoicEl5OWUwQUhTRXU3NHlGUGRMYlBnWWtyMkVvUFg4ZU1yS090d0pGTFpQTEQyNTJYQ0krZVBOcDQwVWdOY1wvWk8iLCJtYWMiOiI0MzUzZjY5Mzk3YTdjMGI2NGJmMzEwODI4OWQ3MjgxOTNkNmMzZGU1NTcxYTFhZDBlM2JjNjUxYThlZTYyNmFiIn0=
eyJpdiI6ImI0ZmZLOVN3MnVOemRac0MzUlg5Mnc9PSIsInZhbHVlIjoiWVFYdGErTmRGaCtSK3kzMHl2M3RraWoyV3VmUGsxSWUxTStIMEJuVlFxQVdSdXAwVnZCRDJDRjlhM3RlVG1LM3RMU2xhZUZ4ZzNhXC9CaGRKcExNM2RhWjBUUkdyNTd6RDh1T3RnNkNiR3RzNVh2MGpBRkdGcENOU3dhc05sQStlR1ZDU2grWnVJQitBNzFzQ29KZWp5dVhSdUVxRitHXC9OS25XYjJlUW9Fd2c9IiwibWFjIjoiNmQ2NDFiNjkzNzUyNTQzMTcyZTdhNGM3Y2VlYzRkYmNjZmQyMzZhNTIyZDg4MGFlZmY4MzRlY2I1NTQ4YzEyZiJ9

Da đầu mọi người tê dại, trận chiến trước đó đã khiến bọn họ phải lui về hàng ngàn dặm.

Ads
';
Advertisement
x