Nhưng vẫn còn đánh giá thấp quyết tâm của Huyền Thiên Tông, đám người này đến là để đưa Lâm Nhất đi, ra tay là không hề giữ chút thực lực nào.
Bùm bùm bùm!
Mười hai cường giả Thánh Quân, trong nháy mắt đã giáp mặt nhau, bọn họ bay lên trời cao, giữa bầu trời trên đỉnh đầu mọi người, mở ra trận đại chiến kinh thiên động địa.
Bọn họ cách mọi người vạn dặm, nhưng trận đại chiến đó vẫn có dư âm vô cùng đáng sợ.
Âm thanh trời sụp không ngừng vang lên, thi thoảng còn có bão thiên thạch, mưa sao băng lửa, cùng những tia sét khủng khiếp hoành hành khắp bầu trời.
Vút!
Vị Thánh Quân còn lại của Huyền Thiên Tông thừa cơ hội này, lóe người lên, lao thẳng về phía Lâm Nhất.
“Không ổn!”
Sắc mặt Thần Lôi cùng đám người Mục Xuyên thay đổi, không kìm được bay về phía Lâm Nhất.
“Cút đi!”
Toàn thân vị Thánh Quân của Huyền Thiên Tông bao phủ trong ánh sáng, quy tắc Thánh Đạo tỏa ra như làn sóng nước.
Bùm bùm bùm!
Ông ta ra tay nhanh như chớp, Thần Lôi cùng đám người Mục Xuyên vừa chạm mặt đã bị đánh bay.
Thân thể bọn họ bị đánh bay đi như những vệt sáng, trong chớp mắt đã đâm gãy vô số đỉnh núi.
Lâm Nhất đang ngồi tại chỗ lập tức đứng dậy, mới bước được ba bước, nhưng mỗi bước dài mười dặm!
Nhưng sau đó không thể bước tiếp được nữa, vì ánh mắt của các vị Thánh Giả đã rơi lên người hắn.
Đó là nỗi sợ không thể diễn tả bằng lời, chỉ một ánh mắt thôi cũng khiến máu toàn thân Lâm Nhất đông cứng, Long Nguyên cứng đờ. Khác với việc cường giả cảnh giới Sinh Huyền dùng uy áp để trấn áp hắn, cường giả Thánh Đạo dùng thủ đoạn còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Thoạt nhìn hiệu quả thì như nhau, nhưng đạo lý bên trong hoàn toàn khác biệt.
Chết tiệt!
Trong lòng Lâm Nhất có chút hoảng sợ, nếu đối phương thật sự muốn giết hắn, thì lúc này hắn đã là cái xác rồi.
Việc còn sống, hoàn toàn là vì đối phương vẫn còn e ngại điều gì đó, hoặc là tạm thời không muốn giết hắn.
Không thể thoát được sao?
Xác định thật sự không thể rời đi, ngược lại Lâm Nhất thở phào, Hôm nay… buộc phải dùng Thương Khung Thánh Y rồi.
Cũng tốt, bị người ngoài kích hoạt bị động, còn hơn là hắn chủ động kích hoạt.
Thương Khung Thánh Y có hai cách để thúc giục, một là chủ động tế ra, cần dùng ấn quyết đặc biệt để kích hoạt, hơn nữa sau khi sử dụng còn phải trả cái giá rất lớn.
Cách thứ hai là khi lâm vào cảnh sống chết, gặp phải lão quái vật mạnh vượt xa bản thân, thì trong khoảnh khắc sắp chết sẽ được kích phát.
Lâm Nhất hơi ngẩng đầu lên, cơ thể hắn không thể động đậy, chỉ có con ngươi là miễn cưỡng còn có thể cử động.
Trong mắt hắn hiện lên vẻ bình tĩnh, không hề có chút sợ hãi nào.
Đại ca từng nói Thương Khung Thánh Y chuyên chém mấy lão quái vật, khi kích hoạt sẽ gây ra họa lớn, nếu không đến bước đường cùng thì không thể dùng.
Từ khi có được vật này đến nay, hắn từng trải qua nhiều lần sống chết, lúc nguy hiểm nhất còn bị người ta móc mất long cốt, nhưng chưa từng có ý định dùng đến bảo vật này.
Trong sâu thẳm nội tâm, cuối cùng vẫn giữ chút kiêu hãnh.
Nhưng nếu đã bị người ta ức hiếp đến mức này, chắc đại ca sẽ không trách hắn đâu... Lâm Nhất lạnh lùng nhìn đối phương đang từng bước tiến đến gần.
Mộc Huyền Không đang đối đầu với Thiên Huyền Tử, từ lâu đã nhận ra tình cảnh của Lâm Nhất.
Mộc Huyền Không nói: “Giúp ta cầm chân ông ta chút, ta đưa thằng nhóc này về tông môn trước.”
Chỉ cần quay về Kiếm Tông, Thiên Huyền Tử có muốn đưa Lâm Nhất đi thì cũng khó như lên trời, hoàn toàn không còn cơ hội nào nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất