Dao Quang liên tiếp phun ra ba ngụm máu, chống kiếm quỳ một gối, ngẩng lên thì đã không còn sức lực ngăn Thiên Huyền Tử đã áp sát. 

 

Bốp! 

 

Chưởng của Thiên Huyền Tử sắp nện xuống người Dao Quang thì vút - một đạo quang ảnh bổ ngang trời, ba nghìn chùm sáng bừng nở. Vào khoảnh khắc mấu chốt, Lâm Nhất đã kịp lao tới. 

 

Sự lạnh lẽo chết chóc dâng đầy trong mắt Thiên Huyền Tử, lão ta bước lên một bước, uy thế Đại Thánh ầm ầm trút xuống. Hắn thúc động Huyền Thiên Bảo Giám, vô tận tinh không mở ra sau lưng, chưởng mang khủng khiếp trực rơi xuống Lâm Nhất. Nhưng chưởng mang chưa kịp chạm tới hắn đã bị ba ngàn đạo ánh sáng quanh thân Lâm Nhất làm tiêu tán, rồi dậy lên từng vòng gợn sóng. 

 

Ở trung tâm của vầng sáng, thân thể Lâm Nhất không hề sứt mẻ. 

 

Lâm Nhất hai tay chắp trước ngực, ngẩng nhìn Thiên Huyền Tử, sát cơ bùng nổ giữa hai hàng lông mày. 

 

"Chết đi!" 

 

Lâm Nhất chắp tay, buông lời, một chưởng đẩy thẳng tới. 

 

Ầm! 

 

Ba nghìn chùm sáng tỏa ra như tiên nữ rải hoa, trong chớp mắt chiếu sáng cả bầu trời, đập nát hết thảy dị bảo của Thiên Huyền Tử. Trong ba nghìn quang mang ấy là muôn vàn đại đạo khác nhau không ngừng tuôn ào ào vào cơ thể Lâm Nhất. 

 

Đến khi một chưởng đẩy ra, nó diễn hóa thành một bàn tay khổng lồ quấn quanh bởi vô số kinh văn. 

 

Phụt! 

 

Thiên Huyền Tử chưa kịp phản ứng, thánh huy trên người đã bị chưởng ấn này nghiền nát từng tầng. Các loại sát chiêu tung ra liên tiếp cũng không ngăn nổi bàn tay kia rơi xuống. 

 

"Thánh Y Thương Khung!" 

 

Trong mắt Thiên Huyền Tử lộ vẻ phẫn nộ cực độ, tràn đầy bất cam, nhưng vẫn bị chưởng ấn đóng vào ngực. 

 

Rắc! 

 

Tiếng thánh cốt rạn nứt vang lên, da thịt trên người Thiên Huyền Tử nổ tung từng mảng. Lão ta bị đánh văng trong không trung, thánh huyết bắn như mưa. 

 

Thân thể Lâm Nhất lảo đảo như sắp ngã, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng như có một lực muốn xé rách linh hồn hắn. 

 

Đau quá! 

 

Cố chịu thêm, chịu thêm một chút nữa... Lâm Nhất thầm lẩm bẩm, bật người lao vút lên trời. 

 

Vèo! 

 

Ba ngàn đạo ánh sáng trở lại cơ thể, ánh sáng chói mắt giữa thiên địa tan dần. Mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, chớp mắt đã đuổi kịp Thiên Huyền Tử. 

 

Không hề do dự, hắn giơ tay nện thẳng về phía Thiên Huyền Tử. Thiên Huyền Tử miễn cưỡng đỡ được mấy chiêu, rồi chỉ biết ăn đòn. 

 

Đường đường một Đại Thánh, lúc này bị đánh đến không còn lực đánh trả, dao động đáng sợ không ngừng lan tỏa khắp bầu trời. 

 

"Rốt cuộc đó là bảo vật gì mà đáng sợ vậy? Giết xong lão tổ Thần U rồi mà vẫn còn dư sức..." 

 

"Nhưng e là không ổn, uy năng của Thánh Y trên người Lâm Nhất đang suy giảm dần, hắn chắc không trụ được lâu nữa". 

 

"Hắn đang cắn răng gắng gượng mà đánh. Tiểu tử này thật sự muốn liều mạng vì sư tôn". 

 

"Dù thế nào đi nữa, chuyện hôm nay truyền ra, e Hoang Cổ Vực sẽ đảo lộn, cả Côn Luân đều sẽ chấn động!!" 

 

Đám người xa xa nhìn cảnh ấy, kinh ngạc đến há miệng không khép lại nổi, bị phong thái của Lâm Nhất giờ phút này làm cho kinh ngạc. 

 

Thiên Huyền Tử mặt không biểu cảm, mặc cho đòn tấn công của Lâm Nhất liên tục nện xuống người mình. Khi chưởng đầu tiên của Lâm Nhất không đánh chết được Thiên Huyền Tử, lão ta đã biết mình sẽ không chết. 

 

"Đúng là bảo bối hay. Một kích đỉnh phong, nhẹ như không mà vỗ chết một Đại Thánh. Nếu giáng thẳng lên người ta, e kết cục cũng chẳng khá hơn lão quỷ Thần U là bao". 

 

Khóe miệng Thiên Huyền Tử không ngừng rỉ máu, nhưng vẻ mặt lại hết sức bình thản, ánh mắt nhìn Thánh Y Thương Khung còn lóe lên sự nóng bỏng. Lão ta khẽ nói: "Ta phải cảm ơn ngươi. Không có ngươi ra tay, thật khó mà nhẹ nhàng tính kế giết chết lão quỷ Thần U. Giờ thì Thần U chết rồi, Dao Quang phải chết, ngươi cũng phải chết... Sau hôm nay, Hoang Cổ Vực sẽ không còn ai là đối thủ của Thiên Huyền Tử ta". 

 

"Đồ khốn!" 

eyJpdiI6IkNyMVwvd1N1SFR1K2xQdXVEM1dFUmtBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFYS2ZGbTV4eGFjdXhqSjVLVmFBOU9mbVk5d0NMNFFaT2NVTGRoVXFZZENWVG5DekcyY0FpSzhmTWtRdGtYNmkiLCJtYWMiOiI4MjMwYTA2Yjc1MzY0YWI0ZjE0ZDhiOGNjMzZlMmY1ZTg3OWM2ODIzYmRjY2QxY2Y2ZDFkYTBiOGJlN2EzNTY4In0=
eyJpdiI6IndMTXNNVk1Zd1VwXC90OTNKS0ZFcjhRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImlqSGpwU0FOTmtIcE9VM0V1YTBha0I5MTk5cVpwZXlxWGtBOU1iSlAwVkVncnU2Y3NzNjVCa1lDUG5OUGtJWWd2MnpkWSsrcExPNXFNSmFaRTQ5bkliXC9BZjJpdlpPNVdPU2JnZ1VCNWdCMkx4dGhoYnhsZm96a1wvSGFhcWxqaDUyMXFIQ3EwRENGTjdGSmF2YWxDRDdJOUNMQUhzblpIYitEK2pkaFRubERIMEc4NktkXC83aVBNZ0NJRXJCeUU2a0puNzNVZDdHVm5jenFwOHI3RGN3ZXAxN3N6b0t0eHBCQmNFc05rWVwvSUxCK25qT0RlbllyMWhoZUZqSVwvZWVvZVFhSlg4V3VZSWpuS09rbjNlOFV3Z3c9PSIsIm1hYyI6IjZiZWQ3NGU4NTE2NzE0YTU4NmU2ZTBlZGNiNmNhM2JmY2FhOWQ4YjFmYjM1YjEwMjhhYmNlNzNjOWYzYmE0ZDkifQ==

Quang mang trên Thánh Y dâng lên, ba nghìn chùm sáng sắp sửa tuôn ra khỏi cơ thể hắn. Hàn quang lóe lên trong mắt Thiên Huyền Tử, lão ta chợt vươn tay nắm chặt quyền mang của Lâm Nhất.

Ads
';
Advertisement
x