Lâm Nhất không kìm được nói ra, nói xong mới sực tỉnh.
Đây không phải là bản thân sư tôn cũng không phải là phân thân, mà chỉ là đoạn hình ảnh đã được lưu từ trước, nhưng sự việc quả đúng như sư tôn đã dự liệu.
Nếu không có Ngự Thanh Phong xuất hiện, nếu bản thân Lâm Nhất không có Thương Khung Thánh Y, Dao Quang chắc chắn sẽ chết.
Nhưng sư tôn rõ ràng biết chắc sẽ chết, mà vẫn xuất hiện ở chiến trường Hoang Cổ... Lâm Nhất nghĩ đến đây, sống mũi không khỏi cay cay.
“Nếu ta may mắn không chết, hẳn là người đó đã xuất hiện.” Dao Quang mỉm cười, trong tiếng cười kèm theo nét phức tạp, ông ấy thở dài nói: “Đó là người rất tốt, bao nhiêu năm qua vi sư không thể bước qua được bước đó, cũng chính vì chiêu kiếm ba nghìn năm trước.”
“Người đời đều cho rằng Dao Quang ta vô dụng, nhưng bị truyền kỳ chắn ngang trước cửa ải thành Đế, cho dù là Kiếm Thánh cũng không thể vượt qua. Nếu không có kiếm ấy, vi sư đã sớm thành Đế... Nhưng cũng không sao, giữ lại kiếm ấy, khi thành Đế, truyền kỳ chưa chắc đã không thể phá vỡ.”
Ong!
Khi nói câu này, trong mắt Dao Quang hiện lên ánh sáng hiếm thấy, sắc bén lộ rõ.
Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, thì ra sư tôn mãi không thể đột phá thành Đế, là vì Kiếm Đế Ngự Thanh Phong.
Chiêu kiếm ba nghìn năm trước kia, chính là kiếm mà Ngự Thanh Phong đã dùng để bình định hai đỉnh núi của Kiếm Tông.
“Chuyện của Thiên Huyền Tử khá phức tạp, cuộc tranh đấu ở Hoang Cổ Vực, đằng sau có bóng dáng của Đế quốc Thần Long. Ân oán trong đó, liên quan đến Cửu Đế năm xưa, không thể nói rõ chỉ trong vài lời, nói ngắn gọn, nếu con chưa thành Thánh thì đừng quay về Hoang Cổ Vực. Nếu vi sư mãi không thể thành Đế, vậy thì mãi mãi đừng quay về.”
Dao Quang ngập ngừng rồi tiếp tục nói, hiển nhiên ông ấy không biết Lâm Nhất đang sở hữu Thương Khung Thánh Y.
Nếu biết, chắc chắn ông ấy sẽ không cho Lâm Nhất quay về nữa.
Thật ra không cần Dao Quang căn dặn, Lâm Nhất đã cảm nhận được, sau lưng Thiên Huyền Tử có thế lực vô cùng lớn mạnh. Nếu không vì sự tồn tại của Ngự Thanh Phong, thì việc tiêu diệt Kiếm Tông đâu cần phức tạp như vậy, căn bản Kiếm Tông không thể chống đỡ thế lực mạnh mẽ như thế.
Thế lực đó, rất có khả năng chính là Đế quốc Thần Long!
Ba nghìn năm trước, Cửu Đế xuất thế, tái lập Đế quốc Thần Long thống nhất Côn Luân Cổ Vực, cho đến nay đã trở thành sự tồn tại khổng lồ khó có thể tưởng tượng nổi.
Dưới sự cai trị của Đế quốc Thần Long, đã đạt tới đỉnh cao chưa từng có, yêu nghiệt liên tục xuất hiện, ngàn thánh tranh hùng, quốc vận hưng thịnh. Thậm chí toàn bộ Côn Luân, cũng vì sự tồn tại của Đế quốc Thần Long mà bóng tối chấm dứt, loạn lạc lắng xuống, mơ hồ có xu hướng quay trở về thời thượng cổ.
So với ba nghìn năm trước, hiện nay toàn bộ kỷ nguyên Thần Long đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Tuy nhiên Đế quốc Thần Long rất rộng lớn, các phe phái chắc chắn cũng rất nhiều, đối địch với Thiên Huyền Tử chưa chắc đã là đối địch với Đế quốc Thần Long.
Đế quốc Thần Long không dám tùy tiện động đến Kiếm Tông, chắc chắn không chỉ là vì Ngự Thanh Phong, bởi xét theo danh nghĩa thì toàn bộ Hoang Cổ Vực đều thuộc thế lực của Đế quốc Thần Long, Kiếm Tông cũng thuộc phạm vi cai quản của Đế quốc Thần Long.
Nếu Kiếm Tông có thể trở thành thánh địa, Dao Quang có thể trở thành tồn tại ngang hàng với Cửu Đế, thì Đế quốc Thần Long cũng chưa chắc sẽ tiếp tục ủng hộ Thiên Huyền Tử.
Thế gian này kẻ mạnh rốt cuộc cũng làm vua!
“Trước khi đạt đến cảnh giới Long Mạch, vi sư vẫn chưa từng dạy con bất kỳ kiếm pháp nào, tính ra thì con gia nhập Kiếm Tông cũng gần hai năm rồi.” Dao Quang tiếp tục nói: “Bây giờ vi sư sẽ truyền dạy cho con bộ kiếm pháp, bộ kiếm pháp này yêu cầu rất cao, cần phải đạt đến cảnh giới Thần Tiêu Kiếm Ý viên mãn, và tu vi phải đạt đến cảnh giới Sinh Tử thì mới có thể miễn cưỡng luyện được.”
“Không chỉ yêu cầu rất cao, người có thể nhập môn cũng cực kỳ ít, bộ kiếm pháp này gọi là Huỳnh Hỏa Thần Kiếm.”
“Huỳnh Hỏa Thần Kiếm?”
Tiểu Băng Phượng đứng bên cạnh khẽ ồ lên.
Lâm Nhất nhìn nàng ta nói: “Ngươi đã từng nghe qua kiếm pháp này sao?”
Tiểu Băng Phượng gật đầu, thản nhiên nói: “Lần này đến đỉnh Vạn Ma, ta đã khôi phục được một phần ký ức thượng cổ, Huỳnh Hỏa Kiếm Pháp hẳn là do Kiếm Tổ sáng tạo ra. Kiếm Tổ, chính là tổ tiên của gia tộc Kiếm Thị, thời đại cực kỳ xa xưa, là một trong số ít người có thể tranh phong cùng với Thanh Long Thần Tổ.”
“Kiếm Tổ sáng tạo ra bộ kiếm pháp này, nhưng không hề giữ làm của riêng, mà chia sẻ cho tất cả thánh địa có liên quan đến kiếm trên thiên hạ. Năm đó bộ kiếm pháp này uy chấn Côn Luân, Tử Diên cũng từng tu luyện qua. Tổng cộng có mười ba kiếm, mỗi chiêu đều tương đương với một bộ kiếm phổ, yêu cầu cực cao, độ khó cực lớn, chỉ có người thật sự hiểu kiếm, có niềm đam mê vô hạn với kiếm đạo mới có khả năng tu luyện thành công.”
Lâm Nhất nghe vậy, như có điều suy nghĩ.
Huỳnh Hỏa Thần Kiếm?
Hắn suy nghĩ hồi lâu, thản nhiên nói: “Ánh sáng của đom đóm, cũng có thể tranh phong với mặt trời mặt trăng sao?”
Tiểu Băng Phượng mỉm cười nói: “Ngươi cũng khá thông minh, đúng là ý này, Kiếm Tổ là người rất tự cao. Sư tôn ngươi có Huỳnh Hỏa Thần Kiếm, chỉ sợ không tránh khỏi có liên quan đến gia tộc Kiếm Thị.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất