Sau khi được Tiểu Băng Phượng nhắc nhở như vậy, Lâm Nhất nhận ra mức độ rắc rối của sự việc, lông mày càng nhíu chặt hơn. 

 

“Hừ, ngươi đấy, chẳng thèm nhìn bổn Đế sao?” Tiểu Băng Phượng nhìn Lâm Nhất đang cúi đầu trầm ngâm, lông mày nhíu chặt, hơi tức giận nói. 

 

Lâm Nhất ngẩng đầu, hắn sực tỉnh, lập tức hiểu ra điều gì đó. 

 

Đại đế đây là đang ám chỉ hắn phải cầu xin nàng ta, lập tức mỉm cười nói: “Đại đế có đối sách gì sao?” 

 

“Hừ, đương nhiên bổn Đế đã sớm có đối sách.” Tiểu Băng Phượng kiêu ngạo nói. 

 

Ánh mắt Lâm Nhất sáng lên, nói: “Không hổ là Tiểu Băng Phượng xinh đẹp nhất trong thần tộc Phượng Hoàng, xin được nghe tường tận.” 

 

“Trước tiên, vết thương của ngươi có thể dùng Thiên Băng Tuyết Liên để hóa giải, đóa Thiên Băng Tuyết Liên hoàn chỉnh thì rất khó tìm. Nhưng hạt Tuyết Liên và lá Tuyết Liên thì vẫn có thể mua được, tuy không thể trị khỏi ngay lập tức, nhưng có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.” 

 

Tiểu Băng Phượng khoanh tay, chậm rãi nói. 

 

“Thiên Băng Tuyết Liên?” 

 

“Đúng vậy, nói chính xác thì phải gọi là Thiên Băng Huyết Liên, nó đỏ như máu, nhưng lạnh buốt thấu xương, mỗi cánh hoa chính là một miếng huyết băng, cực kỳ quý hiếm.” Tiểu Băng Phượng giải thích. 

 

“Có thánh vật nào có thể khiến ta khỏi hẳn không?” 

 

“Có, Phượng Huyết Thần Liên. Nhưng ngươi đừng mơ nữa, vật này còn quý hơn cả quả Thần Huyết trong tay ngươi.” Tiểu Băng Phượng lắc đầu, nói: “Còn có nhiều cách khác cũng có thể trị được vết thương hiện tại của ngươi, nhưng những bảo vật đó đến cả Thánh Giả cũng khó tìm được, nên cũng không có nhiều ý nghĩa.” 

 

Lâm Nhất nghe vậy không nói thêm gì nữa. 

 

“Trước khi chữa thương, nếu ngươi không muốn làm con rùa rụt cổ, thì chỉ có thể chăm chỉ tu luyện đạo Âm Luật. Chỗ dựa lớn nhất của ngươi chính là Thiên Khung Kiếm Ý, nhưng Long Nguyên không thể vận chuyển, thì Thiên Khung Kiếm Ý vô dụng, chỉ còn cách chọn lấy âm điều khiển kiếm.” 

 

Tiểu Băng Phượng nói: “Tuy trước kia ngươi có nắm giữ đôi chút về âm luật, cũng xem như miễn cưỡng nhập môn, nhưng vẫn chưa thực sự tu luyện chuyên sâu, giờ thì ngươi không còn lựa chọn nào khác nữa rồi.” 

 

Lâm Nhất trầm ngâm suy nghĩ, đại đế nói không sai. 

 

Trước kia hắn còn có sự lựa chọn, đạo Âm Luật chỉ xem như sở thích, không cần thiết thì sẽ không tu luyện. 

 

“Đây đúng là một cách.” 

 

Lâm Nhất xoa cằm, khẽ lẩm bẩm. 

 

Khi đạo Âm Luật có thể điều khiển được Thiên Khung Kiếm Ý, thì thực lực của hắn có thể lập tức khôi phục tám phần so với lúc đỉnh phong, nếu có thể tiến xa hơn, chưa chắc không thể tìm được lối đi khác, dùng âm luật vượt qua đỉnh phong trước đó. 

 

“Tiểu Tặc Miêu còn khoảng mười ngày nữa, trong mười ngày này, bổn Đế sẽ huấn luyện ngươi như ma quỷ, tốt nhất là chuẩn bị tâm lý trước đi.” Vẻ mặt Tiểu Băng Phượng rất nghiêm túc, hiếm khi thấy vẻ nghiêm túc như vậy. 

 

Không còn cách nào khác, với những thủ đoạn hiện tại của Lâm Nhất, khi lộ thân phận ở Tà Hải Thiên Vực thì chắc chắn sẽ chết. 

 

Dù có chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt, nhưng không thể vận dụng Long Nguyên, chỉ dựa vào long văn tím vàng thì muốn phát huy uy lực thực sự của món thánh khí chí tôn này cũng khó như lên trời. 

 

Liên quan đến sống chết, Tiểu Băng Phượng không thể sơ suất. 

 

Lâm Nhất trầm ngâm hồi lâu, rồi nói: “Ta hiểu rồi.” 

 

“Ngoài đạo Âm Luật ra, tu luyện long quyền Chí Tôn và Thanh Long Phá Thiên Quyết cũng không được lơ là, những thủ đoạn này đều không liên quan đến tu vi.” Tiểu Băng Phượng nói. 

 

Lâm Nhất hít thật sâu, nói: “Vậy thì bắt đầu thôi.” 

 

Không chút chậm trễ, Lâm Nhất lấy đàn Phong Lôi ra, đưa tiêu Tử Ngọc Thần Trúc cho Tiểu Băng Phượng. 

 

“Đàn Phong Lôi?” 

 

Tiểu Băng Phượng nhận lấy tiêu Tử Ngọc Thần Trúc, liếc nhìn đàn Phong Lôi, trong mắt lập tức hiện lên vẻ khác thường. 

 

“Sao vậy?” 

 

Lâm Nhất tò mò hỏi. 

 

“Hừ, ngươi đúng là may mắn, đàn Phong Lôi này là đàn rất phi thường. Tuy không phải thánh khí chí tôn, nhưng là đàn cổ hiếm thấy, toàn bộ dây đàn đều được chế tác từ gân rồng, thân đàn thì được mài từ gỗ thần Thanh Long vạn năm. Đây chính là đàn cổ chân chính của Thần Long, có thể dễ dàng phát ra âm thanh của rồng… Trong một lần búng tay có thể điều khiển Phong Lôi.” 

 

Tiểu Băng Phượng bước lên gảy, tiếng đàn vang lên, lập tức có tiếng sấm nổ vang. 

 

Nàng ta tiếp tục khẽ gảy thêm, vù, gió lớn nổi lên, như có long ảnh gào thét lao đến. 

 

Keng! Keng! Keng! 

 

Nàng ta hứng thú gảy liên tục, tiếng đàn lập tức tuôn ra như suối chảy trong núi. 

eyJpdiI6ImlhdmRTdFQyMng4NGhLK09CWlBDYlE9PSIsInZhbHVlIjoiSlNBYWpvTGNZc1wvSDRFVDZUd2JcL2tcL2FiYzhqb01URzFQaXR4UHhFb3NsSDFrRXo1UjVPUEJMMnM5ZFIwVTFcL3kiLCJtYWMiOiJlMzc1MDBjZTY0NjE0OWY2MmE1YjNiZGJmMGNiOTRmYTE0ZThjY2RlZjc2YTk3ZDI0NTE0NjcyMGI4ZDBiNTMwIn0=
eyJpdiI6IlB3RVA3b2l2a2kyVkZLaUpCZFNmNWc9PSIsInZhbHVlIjoiU0p5ZG9YOFhHWHJtZkJcL1grZnBYS21lUnd1dVVxMFhuRUFFcEkwUmcrYnc3ZEVjbStWUEVhY045aUs4ZVg4STk5MCtRRmQreGpYMHVCbUNWcVpRQ1hEVkJlRFk3enpBYXNXRXlveHZTUFhhMTg3RDZiQTZMQVJOckZqZmg0UktNMkM2TG1HakhFeUNTZzY4dUdWXC9MNG11SzQ4K1NMXC81SGxWTkdcLytcL0Q4TkNubUQ1eDlwM090eWtZRDRVUFRRT1oxT0t1aDN1ODJVOWZMUktUYlRyVTZRejNaNysxR05OU0k5cktMV2lmbGVXcEY1TmZTNGh2aUpWTk9aWVA0eDhsNGxlNlRTMFBwc3N5UWh3ZjlTZWU3aXNuanM3RjJZazhKNGc4aGNNYjZDK1k3MzV2eEZLWmthWitMcHJYTmhCS1l5a0x0NzdBbitTSkVhbHV1MjhcL1BaM3l2a0ZqS2lVMXBxWkp2UHUzanVlalJIU0FwWjRLU3ppUVNhUWkwUkNIN2g2clwvZ3dwSTdtZUx6am5wTzVSMUZjbVhIb3RFK204d1ptUFFKbUIwd3BqOHh0eUVSZkF0ZFJ2aVhpVU51TEVXaFwvSTBIN2p2c0dVQkROMWs0VzBxT3Q5aFB4RXNxTElpTWo3TGhtM0tnUTN5M0g1U0wzV2I2blgxMEN1XC83bit4VjVNbWN6dHNjejRyTVpKY0JJXC9mbWdcL3huVmNcL1dLUGl3M3RiRDd6R1M2UkE4dXNRRFdZcWJlWmo4SU5vSk5wcWZiK2JsTUszelwvZHk2TXZEeE4rSG5sbWpWR1ZSeTQ3dU8reDZSM25Ocmc9IiwibWFjIjoiMmRjYzNkYjI2YmY3ODQwMjg5NTMwNmJiNmE3NDZiOTNkOTI5M2MxMTEwMWFjMmVjN2VlNjI0M2RmMmZjMjIxYSJ9

“Long Hồn?” Lâm Nhất nghi hoặc hỏi.

Ads
';
Advertisement
x