Lâm Nhất nghĩ thầm, chắc ông lão chỉ đang bịa chuyện thôi. 

 

 

Tinh tượng chí tôn của hắn vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ, kính Nguyên Thiên không soi ra cũng là chuyện hợp tình hợp lý. 

 

Nếu Mộc Tuyết Linh chỉ biết được mỗi bí mật này thì không cần phải lo lắng gì mấy, thân phận thật sự của hắn quả thật vẫn chưa bị lộ. 

 

Đúng lúc hai người đang tán gẫu, một bóng người từ phía xa nhanh chóng lại gần rồi đáp xuống. 

 

Là Lạc Thư Di, thường ngày cô gái này lúc nào cũng có dáng vẻ rất dịu dàng, nhưng hôm nay lại có vẻ cuống cuồng hoảng loạn khác thường. 

 

"Lạc cô nương, có chuyện gì sao?" 

 

Thấy vẻ mặt này của Lạc Thư Di như thế, Lâm Nhất thoáng ngẩn người hỏi khẽ. 

 

"Có chuyện rồi, người của cung Thất Tú đánh tới rồi." Lạc Thư Di thở hổn hển nói. 

 

Lâm Nhất thoáng cả kinh, đợi Lạc Thư Di giải thích xong mới hiểu ra, không phải cung Thiên Hương bị tấn công thật mà là đệ tử của cung Thất Tú tới tấn công, chuyện này rất bình thường, bất kỳ nơi nào cũng tồn tại sự cạnh tranh. 

 

Trong Hoang Cổ Vực, các đệ tử của các tông phái cũng thường xảy ra tranh đấu, bọn họ có thắng hay thua cũng chẳng liên quan đến danh tiếng của tông môn. 

 

Cung Thiên Hương là một trong Tứ Đại Nhạc Phường, bị khiêu khích hay gửi chiến thư cũng là chuyện quá đỗi bình thường. 

 

"Cung Thiên Hương, lầu Phi Tuyết, điện Vạn Hoa, Linh Lung Các... Hình như cung Thất Tú này đâu có nằm trong Tứ Đại Nhạc Phường, chẳng lẽ cung Thiên Hương lại không khống chế được cái đám vô danh này sao?" Lâm Nhất tò mò nói. 

 

"Không còn được như trước từ lâu rồi." 

 

Cổ Tuấn ở bên cạnh hồn nhiên cười nói: "Cung Thiên Hương đã đội sổ liên tục trong đại hội Lang Nha, cộng thêm mớ trò hề dòng dõi nhà họ Khương gây ra đã khiến cung Thiên Hương trở nên rối loạn, đã mấy trăm năm rồi Nguyệt Vi Vi vẫn không tạo ra Huyền Nữ điện hạ. Tứ Đại Nhạc Phường năm xưa nay chỉ còn là một lớp vỏ rỗng, nếu không thì ngươi cho rằng Thần Sơn cử Mộc Tuyết Linh tới trấn giữ để làm gì." 

 

Lâm Nhất nghe vậy thì không nói gì. 

 

Đúng là bất ngờ thật, nhưng suy nghĩ một chút thì cũng có lý. 

 

Cung Thiên Hương vốn đã độc đáo hơn ba nhạc phường còn lại, bởi vì bản chất của nó chỉ là nhánh của thánh địa Thiên Hương trong Thiên Vực Tà Hải, mà thánh địa Thiên Hương còn thần bí hơn cung Thiên Hương rất nhiều. 

 

Cổ Tuấn len lén bày lại bàn cờ, nói: "Phải rồi, cung Thất Tú này đâu phải bọn giỏi võ vẽ, mấy năm nay chúng vẫn luôn hung hăng hống hách, thèm khát danh tiếng Tứ Đại Nhạc Phường. Đại hội Lang Nha sắp tới rồi, ta đoán bọn chúng muốn gây chuyện, nếu âm mưu này thành công, nói không chừng cung Thiên Hương sẽ mất tư cách tham dự đại hội Lang Nha." 

 

Lâm Nhất nhìn ông ta một cái, cái giọng điệu hả hê trên nỗi đau của người khác này là gì. 

 

"Thánh trưởng lão bảo ta đến báo cho ngươi biết để ngươi giải quyết đám người này, nếu để bọn họ ép Huyền Nữ điện hạ phải ra mặt thu dọn cục diện, thì..." 

 

"Thì sao?" 

 

"Thánh trưởng lão nói, Huyền Nữ điện hạ không thể chịu được nỗi uất ức này, đến lúc đó sẽ đánh ngươi ói hết mớ đan Thánh Huyền đã nuốt ra." Lạc Thư Di khẽ nói. 

 

Khóe môi Lâm Nhất khẽ giật, ăn cũng ăn rồi, sao ói ra được? 

 

Mộc Tuyết Linh đúng là một kẻ cuồng bảo vệ tỷ muội, coi sư muội còn thân hơn cả muội muội ruột thịt. 

 

"Lâm công tử, đại sư huynh không có ở đây, Huyền Nữ điện hạ muốn giữ thể diện cho cung Thiên Hương, chỉ có thể nhờ ngươi ra tay." Lạc Thư Di yếu đuối đáng thương nói. 

 

Cổ Tuấn vừa xếp quân cờ vừa nói: "Đi nhanh đi, dạo gần đây thằng quỷ nhà ngươi lại gây chuyện khiến người người ở cung Thiên Hương phải phẫn nộ, giờ chính là cơ hội để ngươi chứng minh bản thân, à mà, ván này ngươi cũng thua rồi." 

 

Lâm Nhất cạn lời, cái ông già này, còn chưa đánh nữa mà. 

 

Nhưng hiện tại hắn cũng không thèm so đo với ông ta, Lâm Nhất không muốn lãng phí thời gian, đứng dậy rồi nhanh chóng bay về phái thánh đàn Thiên Hương cùng Lạc Thư Di.

Cung Thiên Hương có ba mươi ba ngọn Linh sơn, núi Hương Vân chính là nơi đón tiếp khách thập phương. 

 

Bình thường, gần như không có một đệ tử cung Thiên Hương nào ở đây, nhưng mỗi khi có người ngoài đến khiêu khích, chỗ này sẽ trở nên vô cùng náo nhiệt. 

 

Hiện tại đại điện của núi Hương Vân đã đông nghẹt người, một đám người đếm không xuể chen chúc nhau đen kịt. 

 

Vèo! 

 

Khi Lâm Nhất và Lạc Thư Di cùng đáp xuống, các đệ tử cung Thiên Hương trong đại điện lập tức dõi ánh mắt nhìn sang, ai nấy đều sửng sốt rồi nhanh chóng làm ầm lên, đủ kiểu tiếng xì xào vang lên không ngớt. 

 

"Lâm Tiêu tới rồi!" 

 

"Hắn tới làm gì? Hắn chỉ là một thằng man di mọi rợ, tới cũng có ích gì." 

 

"Thật sự chẳng thể hiểu nổi, một người chưa từng biểu diễn âm luật một lần nào như hắn, dựa vào cái gì mà không cần khảo hạch vẫn có thể chiếm được một suất chứ." 

 

"Người ta đánh đến cửa rồi mà giờ hắn mới chịu đến, hắn có còn coi mình là người của cung Thiên Hương nữa không vậy?" 

 

Trên đại điện Hương Vân, đám đệ tử cung Thiên Hương vốn đã rất chán nản, giờ lại thấy Lâm Nhất đến thì mặt mày ai nấy đều cực kỳ khó coi. 

eyJpdiI6IjJMaVh0VFJ2R0cySktiWkc5cndWd0E9PSIsInZhbHVlIjoiOEFCYnhtc0VGWitPRFo1ZnNza2ZoUmRPcDNlZDlwbzU3cTBteUVuU3NMVzc3YmtieUo5RVBSZ2t3QnJueFwvVW4iLCJtYWMiOiIyYjliN2EzOWFkZGYxMmQ2ZTFhMDFiNTg1OTcxM2QzYTdiZmNlMDQxNzNhYzVhNDYyZWE1NzJkMWEzNTIwMWJkIn0=
eyJpdiI6ImwrUVBUN1FncklYclFIUTBlWFpjWmc9PSIsInZhbHVlIjoiaHFZTTdCMXIxSDRMdzQzTEdGZElBc1pPbkcrSXNPQmhSS1hTcHF2YnpPbDRrVEZtXC9RMHlpWDdVWVBJajJ0M3dTcm00N0VMenF6ZzdCXC9XUkZ4ZVBhNTZJbDVCXC9QcHQ3dVwveVErbzY3eGdwMFwvRXdNOXNLOEYyQkFNR0JaZW1aSzUzRTZkVURiRkNMT0taQnZycTVjQnY2eEJoQWJ2Mzc5MUJWWG9RV2xOcEE9IiwibWFjIjoiOTkxMzgzNGZhOWI4YzY4NDllMDY4ODU4ZTg2NTkzMTY4NzI3NmYwNGYyZDEwY2IwYTJkNmEyNDQzYWU3ODZiMyJ9

Ads
';
Advertisement
x