Trong khoảng thời gian này, Lâm Nhất đã gây ra rất nhiều chuyện ở cung Thiên Hương, sau đó lại lặng lẽ giành lấy suất dự thi dẫn đến việc bị rất nhiều đệ tử trong cung Thiên Hương bất mãn. 

 

 

Lòng thù địch lớn quá rồi, Lâm Nhất thầm nghĩ. 

 

Mặc dù hắn biết gần đây có rất nhiều lời đồn thổi, nhưng không ngờ cả cung Thiên Hương đều có nhiều ác cảm với hắn như thế, thật lòng mà nói hắn cũng không thích bầu không khí này cho lắm. 

 

"Lâm Tiêu, ngươi tới làm gì?" 

 

Chương Mộ tách khỏi đám người, mặt mày tối sầm đi tới trước mặt Lâm Nhất. 

 

Bên cạnh gã còn có Hạng Phi Loan và Tả Hồng Vân, chỉ là mặt mày cả ba người đều trắng bạch, trông vô cùng yếu ớt, nhìn sơ cũng biết họ đã bị thương cực kỳ nặng rồi. 

 

Lâm Nhất thầm hiểu rõ, e là cả ba người họ đều đã ra trận và đều thua. 

 

"Tới coi trò hề à?" 

 

Hạng Phi Loan nhìn về phía Lâm Nhất, mỉa mai nói. 

 

"Đừng nói bừa, Lâm công tử đến để giúp chúng ta lấy lại thể diện..." Lạc Thư Di thấy bọn họ nói khó nghe, vội vàng giải thích thay cho Lâm Nhất. 

 

"Dựa vào mỗi hắn á? Cả ba người bọn ta đều thua, hắn có năng lực gì chứ?" 

 

Chương Mộ mỉa mai hừ một cái, ánh mắt lộ vẻ khinh thường. 

 

Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn qua, biết người này đến từ Băng Cổ Vực của Thần Long Đế Quốc, tính tình kiêu căng ngạo mạn, trước đây vẫn luôn giấu tài ở trong thánh đàn Thiên Hương. 

 

Lâm Nhất không nói gì với gã, vội vàng băng qua đám người để xem xem rốt cuộc người nào đang giao đấu trong đại điện. 

 

"Hắn có thể lấy thể diện lại được thật à?" Tả Hồng Vân nói. 

 

"Vớ vẩn, tự làm mình mất mặt thì có...!" Chương Mộ lạnh lùng nói, gã cực kỳ có ác cảm với Lâm Nhất. 

 

Gã cho rằng Lâm Nhất đã cướp mất cơ hội của gã, nếu không, chỉ cần Mộc Tuyết Linh biết đến gã thì chắc gì hôm nay gã đã bại trận. 

 

"Đi xem sao." 

 

Cả đám mặt mày tối sầm đi theo. 

 

Lâm Nhất và Lạc Thư Di đi về phía trước, rồi nhìn thấy Lâm Vãn mặc một bộ váy trắng đang ôm đàn tỳ bà đối đầu với đối phương ở giữa đại điện.. 

 

Phía đối diện cũng là một cô gái, vẻ mặt đẹp đầy lạnh lùng cực kỳ kiêu căng, tay cầm sáo trúc kề bên môi. 

 

"Đó là Lam Hồng Diễm được xếp hạng rất cao trong thế hệ trẻ của cung Thất Tú, tu vi lực tinh thần đã đạt đến lục phẩm đỉnh phong, nghe nói trước đây còn nắm giữ được âm Vương Hầu thượng phẩm, chỉ còn một bước là đạt đến viên mãn đỉnh phong." Lạc Thư Di đứng cạnh Lâm Nhất nhỏ giọng giải thích. 

 

Lâm Nhất gật đầu, tuy Lâm Vãn không xuất thân từ thế gia Thánh Cổ, nhưng dù gì nàng ta cũng là Đại sư tỷ của Thánh Âm Các, thực lực của bản thân cũng không hề yếu, nhất là sau khi đã trải qua chiến trường Hoang Cổ. 

 

Trong lúc còn miên man suy nghĩ, cục diện trong sân lại biến đổi không ngừng. 

 

Một người gảy tỳ bà, một người thổi sáo trúc, cả hai đều có trình độ âm luật cực kỳ cao. 

 

Mỗi người biểu diễn một khúc nhạc cực kỳ cao siêu, những nốt nhạc đó nhảy múa tạo ra đủ loại hiện tượng kỳ lạ. Hiện tượng kỳ lạ được Lam Hồng Diễm tạo ra bằng âm luật vô cùng đáng sợ, vô số nốt nhạc biến thành một con rắn dài đỏ thẫm. 

 

Đầu rắn cực kỳ rực rỡ, sáng rực lộng lẫy, đẹp đến ngỡ ngàng. 

 

Nhưng dù đẹp đến thế nào đi nữa thì nó vẫn là một con rắn độc cực kỳ đáng sợ, âm luật của nàng ta cực kỳ lạnh lẽo và xảo quyệt, vô cùng hiếm thấy. 

 

Hai tay Lâm Vãn gảy đàn tỳ bà, nhịp nào ra nhịp đó, đàn tỳ bà ngân lên trong trẻo mà mạnh mẽ như có muôn ngàn thiên quân vạn mã đang phi nước đại làm con rắn độc kia mãi không thể lại gần. 

 

Ánh mắt Lâm Nhất lướt qua hai người, rồi nhìn về phía phường Thất Tú. 

 

Chỗ đó ngoài vài trưởng lão của phường Thất Tú còn có một người đàn ông mặc đồ tím, dung mạo tuấn tú, mắt nhỏ môi mỏng, lạnh lùng đến mức khiến người ta phải sợ hãi. 

 

Lâm Nhất cảm nhận được hồn lực cực kỳ mạnh mẽ trên người gã, e là đã đạt đến cảnh giới Thánh Huyền Sư thất phẩm, chỉ cần nhìn cũng biết không phải người dễ chọc. 

 

"Người đó là Hứa Đông Phi, là người mạnh nhất thế hệ trẻ của phường Thất Tú, trước đây rất ngông cuồng, vẫn luôn la hét đòi Huyền Nữ điện hạ phải ra tay." Lạc Thư Di nói tiếp, ánh mắt nhìn Hứa Đông Phi vừa e dè vừa chán ghét. 

 

Khi Lâm Nhất và Lạc Thư Di đang thì thầm trò chuyện, rất nhiều người của phường Thất Tú cũng đã chú ý đến Lâm Nhất. 

 

Dù sao thì khi hai người vừa đến cũng đã gây ra chuyện ồn ào. 

 

Người của phường Thất Tú không hiểu chuyện gì, đợi hắn đến gần mới lập tức đổ dồn ánh mắt về phía hắn. 

 

"Hắn là ai vậy?" 

 

"Chắc là đệ tử mới nhận của cung Thiên Hương..." 

 

"Chưa nghe bao giờ." 

 

Trong khi các đệ tử phường Thất Tú đang xì xào bàn tán, Hứa Đông Phi lạnh nhạt nói: "Ngay cả Hạng Phi Loan của thế gia Thánh Cổ cũng phải chịu thua, hắn có đến cũng vô ích, hôm nay nhất định phải ép cung Thiên Hương đưa Huyền Nữ điện hạ ra, ai đến cũng vô dụng!" 

 

"Đúng, chỉ khi đánh bại Huyền Nữ điện hạ mới thật sự có thể giẫm cung Thiên Hương xuống đất!" 

 

"Tốt nhất là đại bại, nghiền nát, khiến bọn chúng mất hết thể diện, khiến cung Thiên Hương chẳng còn mặt mũi nào mà tham gia đại hội Lang Nha." 

 

Các đệ tử phường Thất Tú lần lượt phụ họa theo. 

 

Đám người này có nhiều ác cảm với Nguyệt Vi Vi tới thế à! 

 

Phường Thất Tú không cố ý nói nhỏ nên Lâm Nhất nghe rõ mồn một, ánh mắt lạnh dần đi. 

 

Thù ghét hắn cũng được, thù ghét cung Thiên hương cũng được, mà có coi thường hắn cũng chẳng sao. 

eyJpdiI6IkY4MWZMdjZOcVVZKytqMDJ6UlJNRVE9PSIsInZhbHVlIjoiNUFuTzZ5eGExOElreHJJMnNkXC8xaEtFU3JHek9hQnhJWGs2WndnenpHUndOam5hOXBNWk54dXhkVHVsRWZhalwvIiwibWFjIjoiMTU0NTc2MjdhZGIzZTM0OTZkNDY5ZTc3OTI2ZDg5NTZjZjQxYTAxYjFkNGU0NzM3ZDE3MTBiMjMwZWVhNjJkMSJ9
eyJpdiI6IkpnZ0hkMDYwRVQzcmZEU1wvNlVuOFdRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImUyYmNPVEVJdkZmaVdEZ3M3UFZtdVk5N3RNSlFyeis1SU5RalB5aGJqcVN4RFZTZzNvY1c2ZXdqRkNrVlBDVXF4VlJrdlFwQlNHSDFKa0VmdnE4T0dxXC84clZ6ZngrOGVmenJMTVwvZlkwbkNUQ2FNMGdUaGJheldYWjErOW9xRVdnam5qK2VmK2p5YWdRNUdRcTdWMXRJaDU1elwveGpUVkpYUmRnZGZpNlZaY0FuVStlSnRpajZBMmxjRFJrRjlaXC9FekYzeEp4cElRSVdzK3pTZFBxenNaWlQ3eURRZ1JnTWhWc2hjU3FrVXFUcTc0MExybkpFYUIxd0pFb2JsVDBKSnlcLytGdWdDNkphdmZiV2pVdjBhZmNiSVwvMTl5Z3NEZHNYODZiVlZCN1lJPSIsIm1hYyI6IjRhNjE2NDIxNWQ4MjliMTkzY2E5NDE5YjhjNmY2MzVjNGZjN2E2N2VmY2E5N2JkNTdkNWE1ZjAxYTJlNDIyMDQifQ==

Ads
';
Advertisement
x