“Liễu công tử nói phải.” 

 

An Lưu Yên mỉm cười: “Nhưng chúng ta đã trò chuyện nửa canh giờ rồi, cũng nên nói vào chuyện chính, Liễu công tử có thể thẳng thắn chút, rốt cuộc có bán Thánh Huyết Liên Tâm không?” 

 

Liễu Trần Tâm từ tốn đứng dậy, tiến đến gần, mặt hiện vẻ khó xử, cười nói: “Người đẹp như An cô nương đã cầu xin nhiều lần như vậy, nếu có thể bán thì ta đã bán từ lâu rồi. Chỉ là Thánh Huyết Liên Tâm này nằm trong tay thúc bá ta, thật sự rất khó lấy ra.” 

 

An Lưu Yên thản nhiên nói: “Liễu công tử nói đùa rồi, ai trong phủ Chu Tước chẳng biết vị thúc bá kia yêu thương công tử nhất. Nếu ta nhớ không lầm, tuổi vị thúc bá ấy đã cao, rất ít lui tới, hầu như không còn cần đến Thánh Huyết Liên Tâm này nữa.” 

 

“Ha ha.” 

 

Liễu Trần Tâm khẽ cười, không phản bác. 

 

Gã ngồi xuống, hơi nhướn mày, nhìn An Lưu Yên nói: “Thánh Huyết Liên Tâm vốn đã hiếm, cơ bản là vật không bán, dù thành Thánh rộng lớn cũng chẳng có nhiều. Trong mười đại thương hội của phủ Chu Tước chỉ có ba viên Thánh Huyết Liên Tâm, theo ta biết thì đều đã bị vị tôn giả thần bí của Ma Môn mua. Hiện tại, ngoài viên Thánh Huyết Liên Tâm trong tay ta, ta dám chắc An cô nương sẽ không tìm được viên nào khác trong phủ Chu Tước.” 

 

“Cô đã tìm ta ba lần, vậy ta cũng không vòng vo nữa, những gì Thiên Tinh Các của cô có thể đưa, thì nhà họ Liễu của ta cũng mua được, ta không thiếu. Ta cần là thứ mà không thể mua được.” 

 

Nói xong, khóe miệng gã khẽ nhếch lên nụ cười, sau đó đôi mắt hơi nheo, nhìn chằm chằm vào thân hình uyển chuyển của An Lưu Yên, ẩn ý trong ánh nhìn ấy không cần nói cũng rõ. 

 

Trong mắt Liễu Trần Tâm, An Lưu Yên mới thực sự là vật vô giá. 

 

Vị tân gia chủ của Thiên Tinh Các này, không chỉ có khuôn mặt xuất chúng mà còn quyến rũ mê người, trên người nàng ta kèm theo nét phong tình mà nhiều đệ tử các tông môn khác không có. Hiện nay, An Lưu Yên ở thành Thánh Thiên Vực có thể nói là danh tiếng vang xa, rất nhiều người đều biết Thiên Tinh Các vừa có gia chủ mới xinh đẹp tuyệt trần, vẻ đẹp khuynh thành. 

 

Chỉ cần liếc nhìn, trong lòng lập tức nổi lên dục vọng, khiến người ta khó mà dập tắt. 

 

Nhưng với thân phận là thiếu gia của Thiên Tinh Các, muốn dùng vũ lực thì không thực tế, nay đối phương còn có chuyện cầu mình, đúng là cơ hội đưa tới tận cửa. 

 

Lúc này cũng đã dẫn dắt đủ rồi, Liễu Trần Tâm cũng lười giả vờ thêm nữa. 

 

An Lưu Yên khẽ cười nói: “Liễu công tử thật biết nói đùa, tiểu nữ không hiểu công tử đang nói gì, trời cũng đã không còn sớm, công tử nên về sớm thì hơn.” 

 

Liễu Trần Tâm cười nói: “Nơi này thật không tệ, yên tĩnh an toàn, ngay cả thị vệ đi theo ta cũng không vào được, rất thích hợp để làm vài chuyện, ta có thể không cần quay về.” 

 

“Xin Liễu công tử hãy tự trọng.” 

 

Sắc mặt An Lưu Yên trầm xuống, lạnh lùng nói. 

 

“Cô chắc chứ?” 

 

Liễu Trần Tâm mỉm cười nói: “Ta đã nghe ngóng được rồi, cô khao khát viên Thánh Huyết Liên Tâm này đến mức nào, giá mà cô đưa ra cao đến giật mình. E là có người rất quan trọng đã bị thương, ta khuyên cô nên suy nghĩ kỹ, hiện tại là ta đang xin cô, he he, đến khi cô phải xin ta, thì chuyện chỉ dừng ở việc tối nay không rời đi đã là quá nhẹ rồi.” 

 

Ầm! 

 

Gã còn đang mơ mộng đẹp đẽ, mong chờ vào căn phòng của An Lưu Yên, thì cửa lầu gác bị đấm nát. 

 

Rầm rầm rầm! 

 

Cú đấm này không chỉ phá vỡ cửa lớn lầu gác, mà cả trận pháp ẩn chứa trong lầu gác cũng bị xé toạc hoàn toàn, mặt đất rung chuyển dữ dội. 

 

Người này cả người toát ra khí lạnh, tí tách tí tách, phá trận mà vào, trên nắm đấm phải còn nhỏ máu, ánh mắt đảo quanh, lạnh lùng nhìn thẳng Liễu Trần Tâm. 

 

“Ngươi là ai?” 

 

Vẻ mặt Liễu Trần Tâm kinh hãi, lập tức đứng bật dậy. 

 

Ánh mắt Lâm Nhất lộ vẻ khinh thường, con mắt Thần Long nhìn thẳng về phía gã. 

 

Ầm! 

 

Trong chớp mắt, luồng long uy vô cùng mạnh mẽ tràn vào trong đầu Liễu Trần Tâm. 

 

Bốp! 

 

Gã còn chưa kịp phản ứng, Lâm Nhất đã trở tay túm lấy, kéo gã đến gần, “Cút!” 

 

Ngay khi đối phương bị cuốn đi bởi lực Phong Lôi, năm ngón tay Lâm Nhất siết chặt, nắm đấm đẫm máu bên phải bùng nổ với vô số long văn tím vàng, đánh thẳng ra. Rắc! Xương sườn của Liễu Trần Tâm lập tức gãy vụn, phun ra ngụm máu, bị đánh bay rồi lăn lộn mấy vòng dưới đất. 

 

Mặc Linh Nhi nhìn thấy Liễu Trần Tâm lăn đến chân mình, sắc mặt khẽ thay đổi, tim chợt thắt nhẹ. 

 

Nàng ta đã sớm đoán được sẽ xảy ra cảnh này, chỉ là không ngờ vị Lâm công tử này tàn bạo đến thế, nói ra tay là ra tay, không hề nương tay chút nào. 

eyJpdiI6IktBY0t3SlRhczduemp6WFB6cmp6c0E9PSIsInZhbHVlIjoiVUNsaGFYZ0xQckhaNzdXa3F6NzJBVHpwMTRUdStLa1RnRFdrMTBOUlRGWFhtV3Uwd09BWWJ6a0dJSllxVTl5RiIsIm1hYyI6ImRmZGQ0ZGNmODI4MTY5M2IzOTg3NTI1MjhkNTRiODk5YTZjMWM4MmFmM2IzN2ExM2JmYjlmMzFlOTFiYTg3YzAifQ==
eyJpdiI6IjN0NDIwZUEzcDh6dmNHNTFaT0k5bFE9PSIsInZhbHVlIjoiUjl2aEZrUFU1VklMTk9DN2Q0ajFKdGdzZHpvNzNvellXWWJydFNhQnV0QnZub3JEaVZXSEpCOUUzbEdPVElVOGVkM1gwT2gxN0puUXQweVROV0E1VEoxN1pSMG11K045dlpoUmVkMWhkZ21EUW5cL05MMEZ3NllFUUNCdWw3RTFxM0ZFVGN2cFwvbzU3NThRRFpZVW55ZER0YVV4cWFzbUJwRDNzNXQycFwvemJTcVlpVHZ2TnBiMTF1NmRNa2NCb1kxWVNBNCt6MnE1TVdEZmlxUURPbk5NbXdidU9hbUlWa3hqK1pORyttUVJRZ2hcL3NVMkQ4S2ZMSk96QTFLbm5Ibkwzck5pV21xT3pxbVFZWXJ0bHF1MWdnaDBYTHN0Z2x0MDFrNklZWkJ5ZlYrS1d3aWRaZEY4NnBIQ0hlbHdQQ1p1a2NScVl5Rm5HcEdpSk9UT1BCakgxN1VrXC9NRXpORVlUUTFGdXMxRHdOWDFESnZTa3BDOWpiVDFWcDZOQTlMR2VlUnFVNWVRR2UzWUd5ak5zRTRVWStsYzdJcHd5bEpEMGdkXC8wRmp4YnZsVlFpbjV4SkJWMW1vZzVzemVGN2hMRjJobXlPRTNLSElva0pLK2RiVVBaMGxVRk05MHU4YmFHNE1BTlNlN3I5aDBXdDR0enA2aVlZSnRcL3E0ZW1EandIVTEybUdNZUN3R29NNmhGUUxcL2JHeHQrVENrZ1Zjc2MySDBmR1wvMzJCNEkwWjhRcXFYRVpUSU9aTVJLY0hTXC9TT0xKMWxjQ2FndlQzdzd2Z0t0dzNiQmRpV214a1JvaTlvZ3M3SzVvSTFmdGx5bUhha3l4Y2oyb3JrV0NONFQ1ZnNFMllGVkxpRmU3ZWszUGJRNnRJekx4TTlzYVNYeHVncWp6Y1FEcWZUeFMwZDF5ZUZsT2EwMzNGamJPQUZyWnhGQjhUXC9wNWxMd0s2R1dEYk5LVXB1ZkE9PSIsIm1hYyI6ImM4M2I1ZmQyMjA2MTgwMjFiOGYwMmFlMzc5ODc2NThhZTk5MWRhNzA4ODA5ZGRjYTA2MTUxOGQzYjViYzYxNDkifQ==

Gã bừng bừng lửa giận, sát khí toàn thân bùng lên, nhưng vừa bước vào phòng thì chết lặng.

Ads
';
Advertisement
x