Chỉ thấy người mà gã vừa “quan tâm” hết mực là An Lưu Yên vô cùng dịu dàng, đang nhẹ nhàng băng bó vết thương trên tay Lâm Nhất, sắc mặt Liễu Trần Tâm lập tức xanh mét.
Cơn giận dữ cuộn trào trong lòng, cảnh tượng trước mắt khiến gã tức đến nỗi như muốn nổ tung phổi, gầm lên: “An Lưu Yên, con mẹ nó, cô phải cho ta một lời giải thích, người này là ai?”
Lâm Nhất xoay người nói: “Thánh Huyết Liên Tâm là đưa cho ta, nói như vậy thì ngươi hiểu rồi chứ?”
A!
Liễu Trần Tâm lập tức chết lặng, gã vẫn luôn cho rằng An Lưu Yên cố tình dốc lòng mua Thánh Huyết Liên Tâm là để cho vị tiền bối cảnh giới cấp Thánh.
Nào ngờ người đó trẻ đến vậy, hơn nữa nhìn vẻ mặt của An Lưu Yên không hề có chút ý định phản bác nào.
Chuyện này thật sự có phần xấu hổ.
Sắc mặt Liễu Trần Tâm lập tức càng xanh hơn, trong lòng dồn nén vô vàn uất ức, chỉ cảm thấy bản thân chưa bao giờ bị sỉ nhục đến vậy.
“An Lưu Yên, cô đã lừa ta!” Liễu Trần Tâm tức giận nói.
An Lưu Yên mỉm cười nói: “Liễu Trần Tâm, ta chưa từng lừa công tử, là công tử tự mình đa tình thôi. Từ đầu đến cuối, ta chỉ muốn mua Thánh Huyết Liên Tâm từ công tử, trong lòng công tử nghĩ thế nào thì chính công tử hiểu rõ, ta đã cho công tử quá đủ thể diện rồi.”
Sắc mặt Liễu Trần Tâm liên tục thay đổi, khóe miệng gã giật mấy lần, cơn giận này thực sự không thể nuốt trôi.
Gã vừa uất ức vừa bất lực, chỉ cảm thấy tim đau như dao cắt, vô cùng nhục nhã.
Hồi lâu sau, gã mới giận dữ gào lên: “Đúng là đôi chó má, Liễu Trần Tâm ta ở thành Thánh Thiên Vực chưa từng chịu thiệt thế này, đắc tội với ta, đừng mong mua được Thánh Huyết Liên Tâm nữa! Sẽ có ngày cô phải quỳ xuống cầu xin ta tha thứ!!”
An Lưu Yên băng bó vết thương cho Lâm Nhất xong, gương mặt căng thẳng mới hơi nhẹ nhõm, nàng ta vỗ nhẹ hai tay, mỉm cười nói: “Liễu công tử, chẳng phải công tử luôn rất tò mò, ai là vị tôn giả Ma Môn đã mua ba viên Thánh Huyết Liên Tâm còn lại sao?”
“Ai?”
Liễu Trần Tâm vừa hỏi đã hối hận, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành, sau đó kinh ngạc nhìn đối phương.
An Lưu Yên chớp mắt cười nói: “Công tử đoán đúng rồi đấy, chính là tiểu nữ đây.”
“Cô, cô...”
Liễu Trần Tâm lắp bắp mãi không nói nên lời, tức đến mức phun ra ngụm máu.
An Lưu Yên thản nhiên nói: “Linh Nhi, tiễn gã ra ngoài đi, lúc ta đang ở riêng với Lâm công tử đừng để ai làm phiền.”
“Liễu công tử, mời.”
Mặc Linh Nhi thấy gã quá thảm hại, định đưa tay đỡ, nhưng bị Liễu Trần Tâm hất mạnh ra.
Câu nói cuối cùng của An Lưu Yên như lưỡi dao đâm thẳng vào tim gã, rõ ràng không có vết thương, nhưng đau hơn cả vạn mũi tên xuyên tim.
“Công tử, hôm nay công tử đã quá kích động rồi.” An Lưu Yên mỉm cười nói.
Lâm Nhất không trả lời, quả thật vừa rồi hắn đã quá kích động.
Dù sao thì nơi này cũng là Thiên Tinh Các, An Lưu Yên dám để đối phương vào, chắc chắn đã có cách xử lý.
Nhưng chuyện đó cũng không quan trọng nữa, bởi khi nghe điều kiện mà Liễu Trần Tâm đưa ra, chẳng có người đàn ông nào có thể nhịn được.
“Đây là ba viên Thánh Huyết Liên Tâm, hẳn là có thể giúp công tử khôi phục vết thương.”
An Lưu Yên cũng không dây dưa chuyện này nữa, nàng ta lấy hết ba viên Thánh Huyết Liên Tâm ra, lần lượt đặt trước mặt Lâm Nhất.
Chiếc hộp được mở ra, những viên sen đỏ thẫm tỏa ra ánh sáng thánh khiết, rõ ràng đỏ như máu nhưng khiến người ta cảm nhận được sự tinh khiết tuyệt đối, đẹp đến mê người.
Không ngờ là thật!
Lâm Nhất nhìn thấy thì cũng có chút bất ngờ, hắn còn tưởng An Lưu Yên vừa rồi chỉ giả vờ nói dối để lừa Liễu Trần Tâm.
Một viên Thánh Huyết Liên Tâm đã là giá trên trời rồi, An Lưu Yên lấy ra được ba viên, chẳng trách lâu như vậy không liên lạc với hắn.
“Đã có ba viên rồi, sao còn phải tìm người kia mua nữa?” Lâm Nhất ngạc nhiên nói.
An Lưu Yên thản nhiên nói: “Ta muốn đảm bảo chắc chắn tuyệt đối, hơn nữa không thể kéo dài thêm nữa, vết thương của công tử phải mau chóng hồi phục mới được, đã phí nửa năm, người bình thường không thể chờ đợi nổi.”
Lâm Nhất hít thật sâu, lúc này mới hiểu được tấm lòng của An Lưu Yên.
“Ta nợ cô quá nhiều.” Lâm Nhất nói.
“Không sao, ta được ở bên cạnh công tử là đủ rồi.” An Lưu Yên ngẩng đầu mỉm cười, trên gương mặt kiều diễm mềm mại hiện lên vẻ dịu dàng hiếm thấy.
“Công tử mau luyện hóa những viên Thánh Huyết Liên Tâm này đi, ta đã chuẩn bị xong rồi, trong Thiên Tinh Các có bí cảnh, cho dù gây ra động tĩnh lớn đến đâu, bên ngoài cũng sẽ không phát hiện được.” An Lưu Yên cất những viên Thánh Huyết Liên Tâm đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất