Lâm Nhất nghe thấy những lời bàn luận truyền từ bốn phía, trong lòng âm thầm thở phào may mắn. 

 

May mà hắn luôn rất cẩn thận, với thân phận Lâm Tiêu, chưa từng dùng qua Tiêu Dao Cửu Kiếm. 

 

Nhưng Triệu Nham này thật sự rất được, khi xưa chỉ truyền cho bốn kiếm, không ngờ có thể tu luyện đến mức này. 

 

Cũng chỉ có thể là Triệu Nham! 

 

Nếu đổi là người khác, không có sư tôn Dao Quang chỉ dạy, muốn nắm được bốn chiêu kiếm này là không thể. 

 

Phải tìm cách truyền thêm năm kiếm còn lại cho y, Lâm Nhất thầm nghĩ. 

 

Khi xưa hắn chỉ biết bốn kiếm đầu, vì vậy năm kiếm sau không dạy, với tư chất của Triệu Nham mà không tu luyện năm kiếm sau thì quá lãng phí. 

 

“Thua rồi!” 

 

Triệu Nham càng đánh càng hăng, sau khi thi triển kiếm pháp, thế kiếm tung hoành, vô hình trung khiến kiếm đạo của y tiến thêm bước nữa. 

 

Ầm! 

 

Viên Hạo phun ra ngụm máu, lùi hẳn năm bước mới miễng cưỡng dừng được. 

 

Triệu Nham cầm kiếm đứng thẳng, ngẩng đầu nói: “Ngươi thua rồi.” 

 

“Được rồi, Viên Hạo lui xuống đi.” 

 

Thu Sơn Quân thấy Viên Hạo không cam lòng, vẫn muốn ác chiến, lập tức lên tiếng tuyên bố kết quả. 

 

Mặt Viên Hạo không còn ánh sáng, nhưng nếu tiếp tục đấu nữa, gã vẫn không nắm chắc phần thắng. 

 

Chỉ cần không tìm ra cách đối phó với kiếm pháp, Triệu Nham như đứng ở thế bất bại, kẻ này quá khó nhằn. 

 

Triệu Nham không rời khỏi võ đài, y liên tiếp ra tay, một mình dùng kiếm pháp Tiêu Dao đánh sáu trận. 

 

Sáu trận toàn thắng! 

 

Y leo vọt lên trên bảng Long, lọt vào hạng một nghìn, khiến mọi người chấn động. 

 

Đến khi thắng trận thứ sáu, mọi người như bùng nổ, lần này đúng là thật sự nổi tiếng chỉ sau một kiếm. 

 

Các yêu nghiệt của các thánh địa cũng buộc phải nhìn nhận nghiêm túc. 

 

“Kiếm pháp này thật sự lợi hại, ta vẫn chưa nghĩ ra cách phá giải.” Thanh Sương Quân trong bốn công tử nhíu mày trầm ngâm nói. 

 

“Ta muốn xem thử, khi kiếm pháp này nằm trong tay công tử Táng Hoa, sẽ phong thái thế nào.” Thu Sơn Quân khẽ cười nói. 

 

Mấy người đều gật đầu, công tử Táng Hoa quả là truyền kỳ. 

 

Rõ ràng đã không còn trong giang hồ, nhưng truyền thuyết về hắn vẫn được lưu truyền, ngay cả trà hội võ đạo này cũng không tránh khỏi nhắc đến hắn. 

 

Mơ hồ đã có vài phần khí thế của ba bảng đệ nhất Kiếm Kinh Thiên, thậm chí còn hơn thế nữa. 

 

Nhưng may mắn thay, người như vậy tự chọn cho mình con đường chết. 

 

Ít nhất trong mười năm tới, hắn tuyệt đối sẽ không xuất hiện, thậm chí còn có tin đồn hắn đã chết rồi. 

 

“Kiếm Tông không phải chỉ có mình ngươi chứ? Vậy thì thật là nhàm chán, để ta thử xem.” 

 

Đúng lúc này, có bóng người đứng dậy. 

 

Khi vô số ánh mắt nhìn theo tiếng nói, ai nấy đều hít hơi lạnh, trong mắt lộ ra vài phần chấn động. 

 

Hạng hai trăm bảng Long, Ngạn Hiêu của Minh Tông! 

 

Cuối cùng thì cũng có thiên tài thánh địa ra tay rồi sao, chỉ là khoảng cách xếp hạng chênh lệch quá lớn, thật sự hơi bắt nạt người ta. 

 

“Triệu Nham, để ta lên!” 

 

Giữa tiếng xôn xao của đám đông, Diệp Tử Lăng đứng dậy, nàng ấy khí thế hiên ngang, lạnh lùng như băng. 

 

Nàng ấy muốn khiến mọi người thay đổi cách nhìn về Kiếm Tông, Kiếm Tông không còn là Kiếm Tông của ngày xưa nữa, dù không có Kiếm Kinh Thiên, không có sư đệ Lâm Nhất, vẫn còn có người có thể đứng ra. 

 

Dù là yêu nghiệt thánh địa, đệ tử Kiếm Tông cũng có thể tranh phong! 

 

“Đẹp quá!” 

 

“Kiếm Tông có người đẹp như vậy, thật không thể tưởng tượng...” 

eyJpdiI6InJNMktoV3FBMjhVZTZla0s3Qm02Q0E9PSIsInZhbHVlIjoieEsxZjNGNFNrMnRQUTdKajRHcVRJXC9vc0lcLzgwSHJHYUJTZWVcL05IeXBcL3Aza0dtWUROaW13NnB2NUFITDFWVXoiLCJtYWMiOiI5Mzc1NGMzZWQ2NDg4NWM1MGEwMTJmOTEwMWZiOGJkZDJjMzBmOTdmNjg5YzUyMWQ1N2FjNTc1MjU0NjQ2OWJjIn0=
eyJpdiI6Im9Lc0pvVkEwSmZtanAyZ3ppTVpcL3hRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZRQytXTWM1eEIyQUZJajIyUW81Ujh2emREcE93SldkTWNOWVp5dVUwUkpNZ2ROdlRxd1N0Y2RKUnladkJWaDVkM2pBQUV1eHJ4Z1ZxTXJuZmFzY3g2K3dJNWQ4aThqbklZQ1Byb00waTFnUVBVdnhsQ0ErenBLMStYRnJjcUgwc3kyMW5QZ2QxemhxWnJ5RmNZN1ZOYTE5RVUwdXVKdUZqQ3FPZlBoc1hicUh6czB5S2RHTHVtR3JBVUxOXC9LS1U3a0hQRkl1aHNPNTVOaVFOR1ZEbTlaSnpOMGlpcTVEb0krd29BeUVWaFwvZGxKa0VKZ0lVOVRhSlduTFJkZ1N4MTNyQnFCRnl5TmFWdDBhSlJDTHl5Sk13Z1VhUTdnSVM2OUIzMmJKS3NKZlU1MzZBMDlCWlVlUm91N29JczJkRVwvSDFDUTUzdXlnUDdJZHZGR0xGa1JpQUpONmNZaElJVFVMK3ZVK2k3b1BLdz0iLCJtYWMiOiJkNjhkNGUwZmM2ZGU3ZTY3MjdjNTdiNzdiZjc4ODUwNzMwNzM4MTg4MzgzYjdmNWZkMDE0ZDgyOTdmODI3YmU2In0=

“Nàng ấy tự tin thật đấy, chẳng lẽ còn mạnh hơn cả Triệu Nham? Ta không tin!”

Ads
';
Advertisement
x