Nàng ấy ung dung ứng biến, lùi về sau, sau đó vung mạnh trường kiếm.
Một lùi một tiến, đến khi kiếm quang phóng ra, sao sáng nở rộ, rồng ngâm vang lên, chém nát thương mang của đối phương.
“Cũng có chút bản lĩnh.”
Khóe miệng Tư Không Nguyên nhếch lên nụ cười, gã bắt đầu nghiêm túc rồi.
“Ngươi cũng nhận kiếm của ta đi!”
Chém nát thương mang, cổ tay Diệp Tử Lăng xoay vòng, múa ra sáu đạo kiếm ảnh.
Vút!
Sáu luồng kiếm quang hóa thành sáu con Bạch Long bay ra, kiếm này đâm ra, hư không như tĩnh lặng. Tốc độ của sáu con Bạch Long đạt đến cực hạn, ý chí Lôi Băng được phát huy đến cực điểm.
Lôi đại diện cho tốc độ, Băng thì đóng băng toàn bộ thế giới bên ngoài, kể cả âm thanh.
“Không hổ là con gái Kiếm Kinh Thiên, không thể xem thường...”
Khóe miệng Tư Không Nguyên hiện ra nụ cười, liên tục lùi về sau mấy bước.
May mà kiếm này gã phản ứng nhanh, nếu chậm thêm chút nữa, sợ rằng trên người đã có thêm sáu cái lỗ rồi.
“Kiếm Vô Ảnh Vô Thanh?”
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác thường, xem ra Diệp Tử Lăng trong Thánh Nguyên thực sự đã đạt được nhiều lợi ích.
Nàng ấy đã phát huy ý chí Lôi Băng của mình đến cực hạn.
Trên chiến trường Lôi Huyết, một nam một nữ chiến đấu ngang tài ngang sức, cho dù là Tư Không Nguyên xếp hạng chín mươi bảy cũng không chiếm được ưu thế, ngược lại còn có xu thế rơi vào thế yếu.
“Diệp Tử Lăng này là ai vậy, thực lực mạnh thật, dường như còn đáng sợ hơn cả Triệu Nham!”
“Với thực lực của nàng ấy, e là có thể vào hạng một trăm bảng Long, thật khó tin.”
“Hình như nàng ấy là con gái của Kiếm Kinh Thiên...”
Bốn phía không ngừng bàn tán, mọi người vô cùng kinh ngạc với thực lực mà Diệp Tử Lăng thể hiện.
Toàn bộ tâm trí Diệp Tử Lăng đều chìm đắm vào trong trận đấu, không quan tâm đến tiếng bàn tán trên quảng trường, trong lòng bình tĩnh phân tích, cần phải đánh nhanh thắng nhanh.
Tu vi của đối phương cao hơn mình, nếu tiếp tục kéo dài, cơ hội chiến thắng cuối cùng sẽ rất nhỏ.
Tư Không Nguyên đã nhìn ra điểm này, vẫn luôn giữ thực lực, cho nên nhìn bề ngoài giống như đang ở thế yếu.
Trong mắt Diệp Tử Lăng lóe lên vẻ quyết tuyệt, cần phải phân định thắng thua, nếu kéo dài thì chắc chắn sẽ thua.
“Thần Long Tỏa Thiên Kiếm!”
Tuyết hoa bay bay, tay áo dài như mây, Diệp Tử Lăng bật người lên, tựa như đám mây sấm màu tím. Nhẹ nhàng linh động, lặng lẽ bay về phía Tư Không Nguyên, toàn bộ phong mang đều ẩn trong đám mây tím ấy.
Không bóng không hình không tiếng động, Vô Ngã!
Chiêu kiếm này là đạo kiếm Vô Ngã mới lĩnh ngộ của Diệp Tử Lăng, là chiêu sát thủ nàng ấy tự sáng tạo ra khi lĩnh ngộ được trong Thánh Nguyên, kết hợp với kiếm đạo Lôi Băng của bản thân.
Trong đó huyền diệu sâu xa, vượt xa kiếm pháp cấp Quỷ Linh cùng cấp.
Tư Không Nguyên hơi nhíu mày, cảm nhận được luồng áp lực, hai tay gã nắm chặt trường thương. Trường thương nhanh chóng xoay tròn, bày ra từng tầng sáng trước người gã, trong màn sáng còn có nhật nguyệt luân chuyển, tiêu tán kiếm thế đang bạo phát của đối phương.
“Phá!”
Diệp Tử Lăng vẫn không tìm được cơ hội ra tay tốt nhất, đành nhân lúc kiếm thế chưa hoàn toàn rơi xuống đáy mà ra tay trước, mây tím vỡ nát, con Bạch Long lóe lên tia chớp gào thét lao đến.
Ầm!
Khi Bạch Long xuất hiện trong chớp mắt, kiếm thế bao phủ bầu trời ngưng tụ, như từng sợi xích trói chặt Tư Không Nguyên.
Tư Không Nguyên gầm lên, khí thế tăng vọt, đánh nát kiếm thế đang lao đến, sau đó xoay trường thương mấy trăm vòng đâm thẳng ra.
Phụt!
Diệp Tử Lăng phun ra ngụm máu, bị đánh bay ra xa.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất