Tần Kiệt suýt chút nữa phun đờm ra.
Anh vốn định đề cử Châu Phàm.
Nào biết Tô Nhuệ vừa mở miệng liền nhắc đến anh.
Có nhầm không vậy?
"Khụ khụ ~ Giám đốc Tô, không thể đùa như vậy đâu!", Tần Kiệt nói.
"Giám đốc Tần, tôi chỉ có hứng thú với anh thôi, chúng ta thử bên nhau xem sao?", Tô Nhuệ nói.
"Khụ khụ ~ Giám đốc Tô, chênh lệch tuổi tác giữa chúng ta quá lớn, hay là..."
"Nữ hơn ba, ôm cục vàng! Tuổi tác là vấn đề sao? Có tình cảm với nhau là đủ rồi đúng không?", Tô Nhuệ nói thẳng ra.
*Nữ hơn ba, ôm cục vàng: người bạn gái nếu lớn hơn người bạn trai 3 tuổi, tương lai họ sẽ giàu có.
"..."
Tần Kiệt chịu thua Tô Nhuệ.
Lời như vậy mà cũng dám nói?
Cô cũng cởi mở quá rồi đó.
"Giám đốc Tô, tôi đang rất nghiêm túc!"
"Giám đốc Tần, tôi cũng vậy!", giọng điệu của Tô Nhuệ trở nên nghiêm túc.
"Đừng đùa nữa, tôi đã có bạn..."
"Tôi không quan tâm!", Tô Nhuệ cắt ngang: "Đằng sau bất kỳ người đàn ông thành đạt nào trên thế giới này ai mà không có vài bóng hồng chứ? Tôi không quan tâm! Anh sợ gì?"
"Nhưng tôi quan tâm!", Tần Kiệt vẫn từ chối.
"Tại sao? Một cô gái như tôi còn không sợ, anh là đàn ông con trai sợ gì?", Tô Nhuệ không hiểu hỏi.
"Bởi vì tôi là trai thẳng!", Tần Kiệt thuận miệng nhắc tới.
"Đàn ông gì?", Tô Nhuệ nghe không rõ.
"Trai thẳng!", Tần Kiệt lặp lại một lần.
"Trai thẳng?", Tô Nhuệ có chút ngượng ngùng: "Anh thật biến thái!"
"Tôi biến thái chỗ nào?", Tần Kiệt không hiểu, anh chỉ nói mình là trai thẳng thôi mà, biến thái gì chứ.
"Anh nói như vậy không phải muốn ám chỉ với tôi rằng, anh không phải là trai cong đúng không!", Tô Nhuệ mỉm cười.
Tần Kiệt: "..."
Anh chợt nhận ra rằng mình đã bỏ qua một chuyện.
Bây giờ đang là năm 2008, không phải là 10 năm sau.
Vào thời điểm này, thuật ngữ trai thẳng vẫn chưa xuất hiện, chứ đừng nói là phổ biến.
Tô Nhuệ không hiểu thì cũng có thể hiểu được.
Nhưng tại sao lại hiểu thành không cong gì đó chứ.
Trí tưởng tượng của cô ấy thật phong phú.
Tần Kiệt cứng họng.
"Ừ, tôi có điện thoại, thôi nhé, khi nào mọi người về nói chuyện sau!"
Tút tút~
Tần Kiệt cúp máy.
Anh không thể không cúp.
Nếu bọn họ nói tiếp, không chừng Tô Nhuệ sẽ tiếp tục nói ra những điều kinh người khác mất.
Còn ở đầu dây bên kia, Tô Nhuệ sửng sốt, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên.
Hừ! Không cong thì không cong.
Nếu bình thường sao phải chơi trò cúp máy?
Có ý gì?
Đồ nhát gan.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất