Từ khi sống lại, trên thương trường, anh chưa từng bị đánh bại, vậy mà tối hôm nay lại vì môn bơi lội này mà thua trong tay Tô Nhuệ.  

 

Ngay cả trận cuối cùng cũng là nhờ Tô Nhuệ nhường nên anh mới thắng được.  

 

Đúng là mất mặt mà.  

 

“Không bơi! Không bơi nữa!”, Tần Kiệt không muốn tiếp tục thua.  

 

Quá đau lòng!  

 

Nếu còn chơi tiếp, e rằng một chút thể diện đàn ông cuối cùng cũng thua sạch.  

 

Không thể được!  

 

Anh bơi đến cạnh bờ, bám vào tay vịn, trèo lên.  

 

Tô Nhuệ thở hổn hển bơi đến thành hồ.  

 

Đôi mắt xinh đẹp trợn tròn, nhìn chằm chằm vào Tần Kiệt, rõ ràng là đang rất bất mãn với anh.  

 

Dường như đang muốn nói: Cô còn chưa chơi đã đâu, vậy mà kết thúc rồi.  

 

Không thú vị gì cả!  

 

“Giám đốc Tô, cô trừng mắt nhìn tôi làm gì?”, Tần Kiệt từ trên cao nhìn xuống Tô Nhuệ, nói.  

 

“Hừ! Chẳng buồn quan tâm tới anh nữa! Kéo tôi lên!”, Tô Nhuệ phồng má nói.  

 

“Cô không lên được à?”, ngón tay Tần Kiệt bám vào lan can.  

 

“Không được! Ai bảo anh tước vũ khí nhanh như vậy, nên phải kéo tôi lên!”, thái độ của Tô Nhuệ rất kiên quyết.  

 

Tần Kiệt: “…”  

 

Sao những lời này nghe không được tự nhiên gì cả vậy.  

 

Sao lại gọi là tước vũ khí chứ?  

 

Tôi giao nộp khí giới gì à?  

 

Chẳng phải chỉ bơi thua mấy trận thôi sao, cũng không làm gì khác.  

 

Đúng là không biết nói chuyện mà!  

 

“Đừng làm rộn! Tự mình vịn lan can mà leo lên đi!”, Tần Kiệt không bằng lòng.  

 

“Anh bị cong hả?”, Tô Nhuệ mất hứng, lên tiếng chất vấn.  

 

“Ai, ai nói với cô là tôi bị cong? Tôi là trai thẳng đó nha, cô không hiểu à?”, Tần Kiệt lập tức sửa lời.  

 

“Anh bị cong thật rồi! Nếu không cong, sao anh không kéo tôi lên? Anh không kéo tôi lên thì anh chính là cong!”, Tô Nhuệ làm càn.  

 

Nghe vậy, Tần Kiệt không khỏi đau đầu.  

 

Phụ nữ đúng là không yên chút nào mà.  

 

Được.  

 

Kéo thì kéo, có gì đáng sợ chứ.  

 

Bất đắc dĩ, Tần Kiệt đành vươn tay, nắm lấy tay phải của Tô Nhuệ.  

 

Khuôn mặt ủ rũ của Tô Nhuệ thoáng chốc trở nên tươi tắn.  

 

Cô phối hợp leo lên.  

 

Sau đó, cơ thể mất trọng tâm, ngã nhào về phía trước.  

 

“Sao lại ngã nữa rồi?”, Tần Kiệt vội vàng ôm lấy cô.  

 

Xì!  

 

Tô Nhuệ càng cười tươi hơn.  

 

Bàn tay nhỏ bé trắng như ngọc nhéo nhéo cái cằm của Tần Kiệt.  

 

“Tôi không ngã thì làm sao anh ôm được chứ?”  

 

“…”  

 

Tần Kiệt không còn lời nào để nói.  

 

Hóa ra là anh bị lừa.  

 

Đúng là muốn hiểu lòng dạ đàn bà chẳng khác nào mò kim dưới biển.  

 

Thật là khó lòng phòng bị mà.  

 

Tối hôm nay xem như anh đã được lĩnh giáo.  

 

Đột nhiên, anh chợt nhớ ra.  

 

Đã tối rồi, nếu còn tiếp tục chơi, cô nam quả nữ nói không chừng sẽ xảy ra chuyện.  

 

Không được, vẫn nên chuồn đi thì hơn.  

 

Tần Kiệt vội vàng đẩy Tô Nhuệ ra, vẻ mặt anh đột nhiên thay đổi, ôm lấy bụng, khom người, thoạt nhìn có vẻ khó chịu: “Ôi, tôi… bụng của tôi đau quá, có lẽ là bị cảm lạnh rồi, tôi đi toilet trước!”  

 

Nói xong, không đợi Tô Nhuệ kịp phản ứng, anh đã bỏ chạy mất dạng, là Tô Nhuệ tức đến mức nghiến răng ken két.  

 

“Hừ! Dù anh có cong thì tôi cũng sẽ bẻ anh thành thẳng! Anh không trốn khỏi ngũ chỉ sơn của bà đây đâu! Hừ! Hừ! Hừ!”  

 

Tô Nhuệ dậm chân, sau đó nhanh chóng đi vào phòng thay đồ, thay đồ tắm rồi đi ra sảnh chờ.  

 

“Ông chủ, ông thấy bạn tôi ra chưa?”  

 

“Ra lâu rồi!”  

 

“Hả? Ra từ sớm rồi à? Sao ông không nói cho tôi biết?”  

 

“Tôi còn tưởng cô biết đấy chứ!”, ông chủ nói.  

 

“Đáng ghét! Cái tên khốn này, chạy nhanh thật!”, Tô Nhuệ thở phì phì đuổi theo.  

 

Nhưng hiện tại trời đã rất tối, nào có thấy bóng dáng của Tần Kiệt.  

 

Két~  

 

Bỗng nhiên, một chiếc xe taxi lái đến, đỗ trước mặt cô.  

 

Trong xe có một cái đầu ló ra: “Là cô Tô đúng không?”  

 

“Là tôi, sao anh biết tôi?”  

 

“Vừa rồi anh Tần có đưa cho tôi một khoản tiền, bảo tôi lái xe đến đón cô về!”, Tô Nhuệ ngẩn người, ngay sau đó, cô nở nụ cười.  

eyJpdiI6IlVPTkMxaXM5eG9vamhDSHVFQ1JEVkE9PSIsInZhbHVlIjoidEJVbENKd2xXaVFUZWhEcG5cL1NkNVNZcGZVYzlGK09KdkNmaDh3UzdEMEZRcGFhQVhncU5Vc0tlMk9DNzRXYk4iLCJtYWMiOiI3NDMwY2U2ZjcwM2Y0MDE3YjgwMzZlZDcxMjc2NzgwMzk1ZGEyYmI3MWYzMmY2N2ZlYjI4NzQ4ZmI3NWU4ZjNmIn0=
eyJpdiI6Imx1alc0RzJCaGN2MStXU2dPXC9KSEJBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVCVklqd3NBXC9ES2VIM2R3WjZlVFJBa1NDVGFoM0ljOGxxMExYWXAydzlaU3hFZUl0WGtyenpTWmo4YUdsR0J4MW1KVXpVZTV0UVlVbHZ0anllZVYzdWFFZm5JenNEWFNhOUF3Sml5SFFcL3JRNnYzY3VXcXg5cERcL2N3Q1d6dmZjbzhIV1dpTlJuS0NheSt5K0ZWbGU3c25obDFcLzlJU090Tlk5ZDQ3Zzhtb0VuemZFZXhidlFhcXZGQnd6WHNuZ04iLCJtYWMiOiI3YWU5YzFmNDRlZDk0YmE3MjE4YmJhYTRkYjdhMWJkZjllMDA0OGUzYTE3M2E2YzVhY2Q1NmJkYjVjYTJiYzA2In0=

Cô mở cửa xe, chui vào! 

Ads
';
Advertisement
x