Cô ta lại tiếp tục theo dõi Tần Kiệt, bám theo cả quãng đường. 

 

Phát hiện Tần Kiệt đi dạo một vòng quanh siêu thị, nghe người quản lý cửa hàng báo cáo nội dung công việc rồi nhanh chóng rời khỏi siêu thị mới.  

 

Sau đó anh đi về hướng cửa hàng đầu tiên của siêu thị Kiệt Tuyết. 

 

Trước cửa hàng đầu tiên còn đặt một sân khấu thi đấu hoạt động chủ đề Olympic. 

 

Trên sân khấu, các khách mời và thí sinh đều đang biểu diễn với hoài bão của riêng mình, vô cùng thỏa thích.  

 

Xung quanh sân khấu có rất nhiều người qua đường qua lại đang đứng xem. 

 

Độ nổi tiếng vô cùng cao. 

 

Tất cả các con đường xung quanh đều chật cứng người.  

 

Lâu lâu lại có người đi vào siêu thị mua gì đó rồi lại đi ra.  

 

Tần Kiệt đứng ở sân khấu bên ngoài khoảng nửa tiếng mới bước vào trong cửa hàng đầu tiên. 

 

Giống như ở siêu thị mới mở, các nhân viên sau khi nhìn thấy Tần Kiệt đều cung kính chào hỏi Tần Kiệt. 

 

Tần Kiệt mỉm cười đáp lại từng người một. 

 

Sau đó anh đi về hướng phía sau tầng một, rẽ lên cầu thang của lối đi dành cho nhân viên rồi đi lên.  

 

Ôn Thanh Thanh vốn định đi theo, nhưng lại bị một nhân viên bán hàng siêu thị ngăn lại.  

 

Cô ta đành phải lấy cớ dùng đi toilet, xem như miễn cưỡng cho qua.  

 

Chẳng qua cô ta đã xác định Tần Kiệt chính là ông chủ của siêu thị Kiệt Tuyết. 

 

Còn những thứ khác, sau này nói sau. 

 

Giả vờ đi toilet, sau đó lại đi dạo siêu thị một vòng, tùy tiện mua một ít đồ ăn vặt, Ôn Thanh Thanh mới bước ra khỏi cửa hàng đầu tiên. 

 

Nhưng cô ta cũng không rời đi. 

 

Thay vào đó, cô ta tìm một góc đường rồi nhìn chằm chằm lối ra. 

 

Cô ta phải đợi Tần Kiệt đi ra, giáp mặt hỏi rõ ràng. 

 

Anh đã mở siêu thị rồi mà vẫn rất kín đáo. 

 

Thời gian cứ thế trôi qua. 

 

Lần chờ đợi này lại kéo dài một ngày. 

 

Cả một ngày, Ôn Thanh Thanh nhận được mười mấy cuộc điện thoại. 

 

Có bạn thân gọi tới hỏi rốt cuộc cô đang ở đâu, một đêm không về không nói, lại còn trốn học. 

 

Ôn Thanh Thanh chính là sinh viên tiêu chuẩn ba tốt của lớp. 

 

Thế nhưng cô ta lại trốn học. 

 

May là bạn thân cô ta giúp đỡ điểm danh giúp. 

 

Nếu không, sẽ bị giáo sư trừ điểm học phần rồi. 

 

Ôn Thanh Thanh kiếm cớ, nói rằng cô ta có chút việc riêng phải ra ngoài, để nhóm bạn thân không phải lo lắng. 

 

Cô ta còn cảm ơn nhóm bạn thân đã giúp đỡ điểm danh giúp. 

 

Hứa lúc nào quay về sẽ mời nhóm bạn thân ăn cơm. 

 

Nhóm bạn thân đương nhiên vô cùng vui vẻ, trò chuyện một hồi bọn họ liền kết thúc cuộc gọi. 

 

Đây cũng chỉ là một trong số đó. 

 

Thứ hai, chính là điện thoại của giáo viên cố vấn. 

 

Điện thoại vừa kết nối, cố vấn liền đi thẳng vào vấn đề, hỏi Ôn Thanh Thanh rốt cuộc đã đi đâu. 

 

Tại sao lúc kiểm tra ban đêm không nhìn thấy cô ta, cả đêm cũng không về, gọi điện thoại cũng không nghe.  

 

Đi học cũng không thấy cô ta đâu. 

 

Còn nhờ bạn học khác điểm danh giúp. 

eyJpdiI6IlwvNkJJYitSOVhsbXlQbXdJbXRiNFwvZz09IiwidmFsdWUiOiJuRFpwbkpJbG5GWjg2cUF3N2lrQmpcL1VPZ0YyNzJ3QmdQSUw3VUJNTkRDemh1OWZrclI4M1lWXC93eWhIRWhrakYiLCJtYWMiOiJlZDYyYzkyOWEzYmU5ZDQ5YWYyYzM1YWIyZmRlZmU0ZjNhYmQ4NDA0MWU4ZTIyMTlhOGNlNDgwZWViYjE1OTkxIn0=
eyJpdiI6ImhuY2U3YStIeHNubXNuUm5YZFQ2Vmc9PSIsInZhbHVlIjoiZE4xZVhnNGVkalU0VlpRcmF5MFllcnhJTnZhMm1ZWjZtakNHbXVWV3hJanI5TzFBQ3ZOTXdtMlgxQlhBQ2o2bkJzYjh5YUhqYVZDOFk1MzZkekF4TGNPalpiRjZVbmpNOHZEYlJNTTNTSld1WkM0MnhMdFwvU1lZamVod1JMTkJpZFo0dUJZNFI5U3RnNFhXRXhldXdUUWhxN1kwb0tVd1o2NGdSV2I0bGxxYmliY2F2QTdOOVhVRWhNKzAwZ1FPaFUxQnlpRlBnUTFIOU1iaWZPTWswNWlTNlVjVGlMVHRBVVlGVnJJSVdLczZGcis0bU1mb3N4WjFKa292SnljWjMiLCJtYWMiOiI2Y2EyNjA1YzUxY2RlYjE5YmM1MGM2NDkzYjdhMTFiOWQ1OGYzYzhkZjZjZWU1YjJlOGExMjZkODM2MDhkOWUwIn0=

Thì giáo viên cố vấn đã trực tiếp vạch trần âm mưu điểm danh hộ của bạn học đó rồi.

Ads
';
Advertisement
x