Hơn nữa cô cũng không muốn làm hỏng mối quan hệ, Kinh Tử Sâm quan tâm đến Trương Quân Hạo, chuyện này cô đã biết từ lần trước khi đến cục cảnh sát rồi, chẳng qua không biết giữa họ có hiểu lầm gì.
"Lại nghĩ ngợi gì nữa thế?" Anh trêu: "Không phải là thẻ hết tiền rồi chứ? Yên tâm đi, tôi ăn không nhiều đâu!"
"Không không không.." Giọng nói của Lê Mạn Nhu như tiếng chuông bạc êm tai: "Đi nhé?"
Trương Quân Hạo thuận tay kéo lấy vai cô, chỉ trong ba giây ngắn ngủi đã buông ra.
Hai người bước vào nhà hàng...
"Quân Hạo, mối quan hệ của anh với Kinh Tử Sâm là thế nào vậy?" Trong bữa ăn, Lê Mạn Nhu đặt câu hỏi thẳng thắn, vì cô cảm thấy Trương Quân Hạo dễ nói chuyện hơn so với Kinh Tử Sâm, cậu ta sẽ không làm ra vẻ mặt đáng ghét.
Trương Quân Hạo mỉm cười, cũng không có ý muốn né tránh: "Thì là oan gia đó"
"Nhưng tôi thấy anh ấy thật sự rất quan tâm tới anh"
"Quan tâm cái khỉ gì!" Cậu ta vô cùng khinh bỉ: "Ai mà cần sự quan tâm của anh ta? Anh ta tưởng anh ta đang làm từ thiện à?"
".." Sao giận kinh thế?
Không trò chuyện về chủ đề này tiếp được nữa, rõ ràng người ta không muốn nói tới.
Lạ thật, không phải con riêng, thế thì là gì?
Hay là Kinh Tử Sâm nói dối cô?
Nửa tiếng sau...
Trên mạng nháo nhào như ong vỡ tổ vì một loạt ảnh chụp!
Tiêu đề cũng rất chói mắt...
"Phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Kinh Thị bí mật đi gặp gỡ trai trẻ! Cử chỉ thân mật!"
Tại tập đoàn Kinh Thị, bên trong văn phòng đơn giản nhưng lộng lẫy của tổng giám đốc.
Kinh Tử Sâm vừa mới kết thúc một cuộc họp qua video, anh ngồi trước bàn làm việc, nhìn chằm chằm vào từng tấm hình trên màn hình máy vi tính với ánh mắt lạnh lẽo, khuôn mặt đẹp trai nặng nề đến mức có thể chảy cả nước.
Những tấm hình này là Trương Quân Hạo cố tình thuê người chụp lại! Vừa nhìn là biết ngay! Vì Trương Quân Hạo không hề lộ mặt ra!
Nhưng mặt của Lê Mạn Nhu thì lộ rất rõ!
Điều khiến Kinh Tử Sâm nổi giận là không biết tại sao cô lại cười vui vẻ tới vậy!
Nụ cười của cô đâm vào mắt làm mắt anh phát đau! Lòng anh cũng đau nhói!
Tối hôm qua anh hỏi cô có yêu anh không, cô không trả lời, hôm nay lại đi ở bên cạnh người đàn ông khác!
Trong hình, bàn tay của Trương Quân Hạo đang đưa lên tóc cô!
Trước khi bước vào cửa cậu ta còn ôm lấy cô nữa!
Rõ ràng đang khiêu khích!!!
"Tổng giám đốc!" Mạc Tử Văn nhanh chóng chạy tới: "Không xong rồi ạ!"
Vừa định báo cáo, Mạc Tử Văn lại nhận ra tổng giám đốc đang xem tin tức.
"Tổng giám đốc, tin tức đã được đè xuống, nhưng thời đại tin tức này thì rất nhiều thứ không kiểm soát được, dân mạng có trí nhớ tốt lắm"
Kinh Tử Sâm đóng trangweb lại, giương mắt lên nhìn về phía anh ta: "Xác định thời gian gặp mặt thủ tướng chưa?"
Há?
Anh còn tâm trạng để bàn chuyện công việc nữa à?
Mạc Tử Văn phản ứng chậm mất mấy giây: "Hai giờ chiều ạ.
"Được" Kinh Tử Sâm lật một phần tài liệu ra, anh đọc lướt qua nhanh như gió, sau đó ký tên: "Cầm đi đi, được rồi đó"
Mạc Tử Văn đưa tay nhận lấy, tổng giám đốc bị gì vậy? Anh không nổi giận à?
Mạc Tử Văn vừa đi khỏi, Kinh Tử Sâm bấm số gọi cho Minh Triết: "Con trai, con đang làm gì vậy?"
"Ba, con vừa mới tổng vệ sinh trên mạng, không biết tên khốn không biết sống chết nào đi chụp lén mẹ!" Minh Triết rất giận: "Ăn cơm với bạn thôi mà cũng đưa tin linh ta linh tinh như vậy! Đúng là phát tởm!"
Lúc Kinh Tử Sâm mở trang mạng lên lần nữa thì lại không tìm được tin tức vừa rồi.
"Con trai quá giỏi!" Kinh Tử Sâm hơi cong môi: "Tối con muốn ăn gì? Ba đưa các con đi ăn!"
"Ba đón tụi con tan học được không ạ?"
"Đương nhiên là được."
"Dạ!" Minh Triết rất phấn khích: "Ba vĩ đại nhất thế giới! Con phải đi nói cho Bảo Ngọc biết!"
Vậy là bản thân Lê Mạn Nhu cũng không biết mình bị chụp hình, không biết mình lên bảng tin, vì đợi tới khi cô đã ăn cơm nước xong thì trên mạng đã được dọn sạch sẽ.
Sau khi tạm biệt Trương Quân Hạo, cô còn đến tiệm bánh ngọt, còn định phải tự tay làm bánh ngọt cho Kinh Tử Sâm nữa.
Tập đoàn Kinh Thị, trong văn phòng của phó tổng giám đốc.
Lúc Ngọc Tịnh Thi nhìn thấy mấy tấm hình đó, cô ta cảm thấy hiệu suất làm việc của Trương Quân Hạo quá cao.
Bưng tách cà phê lên uống từng hớp, tâm trạng của cô ta cũng bớt tệ đi nhiều, có Trương Quân Hạo phá rối, rồi sẽ có một ngày chuyện sẽ làm nên.
Có thể đè được tin tức xuống, nhưng trí nhớ của dân chúng thì không thể xóa sạch được, Lê Mạn Nhu sẽ chỉ càng lúc càng tệ hơn thôi.
Trương Quân Hạo tạm biệt Lê Mạn Nhu, tâm trạng của anh ta tốt khỏi phải bàn!
Trên đường về câu lạc bộ một mình, anh ta đang suy nghĩ đến bước thứ hai trong kế hoạch.
Câu lạc bộ của anh ta nằm ở trung tâm thành phố, có mười mấy đội viên chuyên nghiệp.
Mấy người họ đều là những người trẻ tuổi, sinh ra để làm về an ninh mạng, họ đều là những người chuyên về máy tính.
Mười năm trước thành lập đội tuyển thi đấu, chuyên thi đấu với các anh tài của nước ngoài, tranh giành vinh dự cho quốc gia, trong đó không thiếu các hacker cao tay.
Người còn chưa tới mà tiếng đã tới trước khiến Trương Quân Hạo dừng bước.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất