"Hỏa Vũ Phượng, cô đang làm cái quái gì thế?"
Thấy Hỏa Vũ Phượng bảo vệ Mục Vỹ, đại trưởng lão nổi giận: "Lẽ nào cô muôn phản bội Hỏa Hành Sơn ta như Mục Vỹ?"
"Ta..."
"Vũ Phượng, cô tránh ra đi!"
Giữa lúc đó, Mục Vỹ khẽ mỉm cười.
"Ta không tránh!", Hỏa Vũ Phượng cau mày, nói: "Ông ta vốn ghét ngươi, nay nắm thóp được thì kiểu gì cũng vu khống ngươi, chuyện này phải nhờ phụ thân ta ra mặt xử lý".
"Ta đây là đại trưởng lão Hỏa Hành Sơn, chuyện này không cần sơn chủ ra mặt, tự ta giải quyết được".
Hỏa Quy Nhất có vẻ bực mình: "Các ngươi lên hết, xảy ra chuyện gì thì Hỏa Quy Nhất này sẽ chịu trách nhiệm".
"Ông chịu trách nhiệm?"
Mục Vỹ bật cười: "Sợ là ông không chịu trách nhiệm nổi đâu!"
"Cái gì?"
"Hỏa Quy Nhất, Mục Vỹ ta đây được đích thân Hỏa Lân sơn chủ phong là Hỏa Thánh Tử, ông muốn giết là giết được sao?", Mục Vỹ nói một cách hùng hồn: "Hơn nữa, ta thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, ông là đại trưởng lão Hỏa Hành Sơn, không phải nên hỏi ta làm thế nào vẫn còn sống ư? Lúc ta bị bắt đi, Hỏa Quy Nhất ông đang ở đâu?"
"Mồm mép thật, chán sống rồi chứ gì!"
Hỏa Quy Nhất hừ một tiếng, quát: "Lên, giết hắn!"'
"Cuối cùng là ai chán sống đây?"
Hỏa Quy Nhất không muốn nghe Mục Vỹ giải thích, hắn cũng chả muốn nói rõ làm gì cho mệt thân.
Bôi nhọ?
Bị ông ta bôi nhọ có hề gì đâu?
Soạt soạt soạt...
Ba bóng người mau chóng xông về phía Mục Vỹ. Ba người này cũng là trưởng lão của Hỏa Hành Sơn, cả ba đều có cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười.
Bọn họ thường xuyên đi theo đại trưởng lão nên đương nhiên cũng là tay chân thân tín của ông ta.
Thấy ba người kia lao tới, Mục Vỹ nở nụ cười giễu cợt.
"Cút đi!"
Ngay sau đó, hắn tung một cú đấm làm phát ra tiếng vang thật lớn, ba bóng người tức thì lùi lại.
Một quyền đánh lùi ba người!
Khung cảnh ấy làm Hỏa Quy Nhất sững sờ.
Tuy ông ta biết Mục Vỹ đã giết nhóm ba người Ngũ Hành Động Thiên, thậm chí còn giết cả Ngũ Hành Ngọc nhưng ông ta thà tin rằng ba người này tự đâm đầu vào chỗ chết hơn.
Nào ngờ thực lực của Mục Vỹ thật sự vượt xa trước đây rồi.
"Tránh ra!"
Thấy ba trưởng lão bị đánh văng, Hỏa Quy Nhất hậm hực nói: "Mục Vỹ, ngươi dám dùng vũ lực với trưởng lão Hỏa Hành Sơn, ngươi đang đâm đầu vào chỗ chết đấy".
Dùng vũ lực với trưởng lão Hỏa Hành Sơn là đâm đầu vào chỗ chết ư?
Mục Vỹ phì cười.
"Chứ chẳng lẽ ông cho người giết ta thì ta đứng yên đấy cho ông giết hả lão quỷ kia?"
"Chứ còn gì nữa?"
Hỏa Quy Nhất gầm thét, Bát Hoang Hỏa Long Ngâm được thi triển, chín con hỏa long rít gào oai phong lẫm liệt, chúng đồng loạt xông tới tấn công Mục Vỹ.
"Bát Hoang Hỏa Long Ngâm à... Ông tưởng chỉ mình ông biết chiêu này chắc?"
Mục Vỹ khịt mũi khinh thường nhìn Hỏa Quy Nhất, hắn khẽ quát: "Bát Hoang Hỏa Long Ngâm không phải như ông thi triển đâu!"
Mục Vỹ vừa nói xong thì tiếng gầm gừ truyền đến. Trong giây lát, chín con hỏa long xuất hiện một cách uy mãnh và bao bọc lấy Mục Vỹ.
"Hừ, Bát Hoang Hỏa Long Ngâm của ngươi mà hơn được lão phu à?"
"Không hơn được sao?"
Nhìn chín hỏa long cao trăm trượng được hình thành từ chín luồng thiên hỏa đang vây quanh mình, lại nhìn hỏa long cao nghìn trượng xung quanh Hỏa Quy Nhất, Mục Vỹ cười khổ.
"Đúng là không hơn nổi!"
"Biết là tốt, giờ theo ta đến Hình Phạt Đường mau, ta sẽ tra khảo ngươi theo luật của Hỏa Hành Sơn, nếu ngươi không phải gian tế thì ta sẽ thả ngươi!"
"Hình Phạt Đường?"
Mục Vỹ cười khinh bỉ: "Được nể mặt thì nghĩ mình đẹp mã lắm phải không?"
"Ngươi nói gì đấy?"
"Ta nói ông quá ư là không biết sống chết".
Mục Vỹ cười lạnh, bước ra một bước, khí thế toàn thân dâng cao.
Gào...
Đúng lúc đó, hai tiếng gầm lảnh lót truyền đến, bỗng nhiên có thêm hai con hỏa long xuất hiện giữa hai hỏa long cao trăm trượng ở bên cạnh Mục Vỹ.
Mười một con!
Thấy cảnh này, không chỉ Hỏa Quy Nhất mà những người khác cũng ngây ngẩn cả người.
Mười một hỏa long ư, sao có thể?
Hỏa Quy Nhất tu luyện Bát Hoang Hỏa Long Ngâm đã mấy trăm năm, ban đầu từ một con rồng đến hai rồng, cuối cùng là chín con.
Lúc tiến vào cảnh giới Sinh Tử, mỗi lần thực lực của ông ta có bước tiến hay có thêm lĩnh ngộ về Bát Hoang Hỏa Long Ngâm thì chỉ làm tăng cường khả năng tấn công của hỏa long mà thôi.
Ông ta chưa thấy trường hợp nào tăng số lượng hỏa long bao giờ.
Chín hỏa long đã là cấp độ cao nhất rồi, sao lại xuất hiện những mười một con chứ!
Không chỉ Hỏa Quy Nhất mà những người khác cũng ngạc nhiên quá đỗi.
Mười một con hỏa long, đúng là không thể tin được.
"Còn nói ngươi không phải gián điệp của Ngũ Hành Thiên Phủ? Nếu không thì sao Bát Hoang Hỏa Long Ngâm thay đổi thế này chứ, ta phải bắt ngươi về thẩm tra cho ra lẽ!"
"Đồ ngu!"
"Ngươi nói gì cơ?"
"Ta nói ông ngu, có mắt như mù! Ta đang chửi ông đấy, điếc rồi hả?", Mục Vỹ chẳng muốn giải thích.
"Đi chết đi!"
Nét mặt Hỏa Quy Nhất trở nên lạnh lùng, ông ta tiến lên, chín hỏa long cao nghìn trượng tranh nhau lao về phía Mục Vỹ.
Cùng lúc đó, thấy Hỏa Quy Nhất vọt tới, Mục Vỹ cười lạnh rồi bước lên, mười một hỏa long được ngưng tụ từ thiên hỏa quấn vào nhau thật nhanh, biến thành một con hỏa long khổng lồ rồi bay tới.
"Bát Hoang Hỏa Long Ngâm chân chính là mười một chân long của ta chứ nào phải chín con giống bò sát của ông!"
Mục Vỹ quát lớn, vung tay.
Uỳnh...
Trong chốc lát, một tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc vang vọng khắp Hỏa Hành Sơn.
Âm thanh ấy khiến tất cả mọi người đứng sững như trời trồng.
Tiếng ùng ùng kéo dài thật lâu mới nhỏ dần.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất