Cơn đau gần như đã khiến cho Bạch Thần mất đi ý chí chiến đấu, nhưng anh ta biết rất rõ rằng giờ đây không phải là lúc để bỏ cuộc. 

 

Anh ta quay đầu nhìn về phía Kaligan trong mơ hồ. 

 

Đôi mắt rồng màu lam của anh ta đã không còn sức nhìn thấu màn sương mù dày đặc, nhưng anh ta biết rằng cô gái kia vẫn ở trong ngôi miếu đổ nát bên cạnh dòng sông, dù giờ có rời đi thì chắc hẳn vẫn chưa đi xa. 

 

"Bằng bất cứ giá nào, cũng phải đợi cô ấy an toàn rời khỏi đây!" 

 

Anh ta lắc cái đầu rồng khổng lồ, trong mắt ánh lên vẻ kiên định. 

 

Những chiếc vảy rồng còn sót lại bắt đầu phát sáng rực rỡ, một luồng sức mạnh chưa từng có dần tụ lại trong cơ thể anh ta. 

 

"Dù ông có bao nhiêu hóa thân đi nữa, tôi cũng không bao giờ lùi bước đâu!" 

 

Bạch Thần gào thét rồi nhảy lên khỏi mặt đất vỡ vụn, thân rồng hóa thành một vệt sao băng chói lòa, lao thẳng tới thần Shivin. 

 

Tòa sen dưới chân thần Shivin xoay chuyển, hóa thân từ bi niệm chú từ bi, thân Kim Cang vung cây chùy và chày sấm, sức mạnh thiện ác chồng chất lên nhau, phù chú và ánh sáng tia chớp đan xen vào nhau. 

 

Một nguồn năng lượng không gì bì nổi bùng nổ, sáng chói như mặt trời chiếu sáng cả thung lũng mờ tối. 

 

Ánh sáng mạnh xua tan làn sương mù, Bạch Thần trông thấy dòng sông đen kịt ở nơi xa và cả một ngôi miếu đổ nát bên cạnh dòng sông. 

 

Nhưng vào giây tiếp theo, một làn sóng xung kích dữ dội nhanh chóng quét ngang vùng đất ấy, phá hủy vùng dòng sông. 

 

Chỉ trong một khắc, ngôi miếu đổ nát ấy hóa thành tro bụi 

 

"Không!!!" 

 

Bạch Thần hét lớn. 

 

Thân rồng vặn vẹo, gần như kiệt sức. 

 

Còn hai hóa thân một bi một nộ, một thiện một ác của thần Shivin vẫn đứng vững trên tòa sen, khống chế toàn cục. 

 

"Yêu long, đừng giãy giụa nữa, niệm tình cậu tu hành đã lâu, hãy nhập vào hàng Thiên Long Bát Bộ theo hầu bên cạnh tôi, làm một Long Hành Tôn Giả đi!" 

 

Bạch Long thở dốc đầy khó khăn, thân rồng run rẩy không ngừng. 

 

Pháp lực trong cơ thể anh ta gần như đã cạn kiệt, thể lực cũng tiêu hao gần hết, hi vọng duy nhất còn lại của anh ta chính là đan nguyên bản mệnh mà anh ta đã tu luyện suốt vạn năm. 

 

Nhân lúc thần Shivin đang nói chuyện, Bạch Thần cố gắng kéo giãn khoảng cách, bắt đầu hồi tụ sức mạnh long nguyên của mình. 

 

Long đan trong cơ thể anh ta tỏa ra ánh sáng xanh thẳm, xuyên qua thân rồng đầy thương tích chồng chất, ngưng tụ lại một luồng khí lạnh như biển sâu giữa không trung. 

 

"Đồ ngu, long đan là bản mệnh chân nguyên của cậu, vảy rồng có thể mọc lại, long cốt có thể sinh ra, nhưng một khi long đan vỡ đi thì chính là vạn kiếp bất phục." Thần Shivin nói. 

 

Bạch Thần không trả lời lại chỉ lặng lẽ ngưng tụ nguyên lực. 

 

Hóa thân bi khổ của thần Shivin khẽ lắc đầu than thở, nhưng sát khí của hóa thân Kim Cang lại đột ngột tăng vọt, hùng hùng hổ hổ. 

 

Ánh sáng của long đan ngày càng chói lóa như thể sắp xé rách người để ra ngoài. 

 

Nhưng ngay vào lúc này, một giọng nói khiến da thịt người khác tê dại chợt vang lên bên tai Bạch Thần, như ca như khóc. 

 

Tòa sen chuyển động, dung mạo thần Shivin lại biến hóa một lần nữa. 

 

Trong luồng ánh sáng bảy màu ấy chợt xuất hiện một cô gái sắc nước hương trời, đôi bàn chân trần lộ ra trắng như ngọc, đôi vai khẽ nhô, cơ thể ấy nhẹ đến mức như chỉ cần một làn gió cũng có thể thổi bay người ấy đi. 

 

Đất trời cũng phải động lòng, núi non cũng vì đó mà rạng rỡ hơn. 

 

Mái tóc dài như thác buông xõa sau lưng, bộ quần áo đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn tung bay theo gió. 

 

Hương thơm đầy mê hoặc tản ra từng hồi. 

 

Bạch Thần cảm thấy nơi sâu thẳm trong tim chợt dao động, máu trong toàn thân rồng cũng sôi trào theo. 

 

Anh ta vội vàng ổn định lại tinh thần, dồn tất cả sự chú ý lên đan nguyên. 

 

"Bạch tiên sinh, tôi nhảy có đẹp không?" 

 

Nghe thấy giọng nói ấy, Bạch Thần cả kinh trợn to mắt, rồi không thể rời mắt được nữa. 

 

Anh ta trông thấy Đinh Hương đang đứng trên tòa sen, chân giẫm trên hoa sen, nhẹ nhàng múa, mỉm cười. 

 

Bạch Thần cảm thấy một kiểu bình yên và hạnh phúc chưa từng có, chiến ý trong lòng, vết thương hay nỗi đau trên thân mình đều tiêu tan hết trong giây phút này. 

 

"Bạch tiên sinh, nhảy với tôi nhé?" 

eyJpdiI6ImNyWTFvNThSVXd5XC9NdTViOEFrR21nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjdRMk5tSWJXNVRMWjU2MFMxeGM2cDJuNEY0WlVvUlZ0cERremFPVVlRWjhxZFpMb01DV3VmS095YkR5dnVacGciLCJtYWMiOiJjM2Q3MDU3MDVhMTQ0NjVmYjM1YTk5NThlNmMzMzI4OWIzNzNhOTNkNmU4NjFhZDkwODVkZTNlZGZmNWE0MDE2In0=
eyJpdiI6ImQrcDB5dWpKMFpiSlhCK0xKd2ROaGc9PSIsInZhbHVlIjoiRVRoajJuelFxelVVTEVQRnZwM2Z6Z1huMko5aEoxQlQ4OFRid2JCWjJWek8wM0hUTVRXNGxEMUFCUEN2TnpHZ2xPeXE5SXdVZjIwODNYdEZmZ1pjNnBnenlrZmJVNDVCMlRlcVMyXC91UXU1SEN0bVlpMkI5SjdkblpWNVgxenNFektBSHNzTVUxNEF0cXE0dTFGNzB6VDV1ajQ2N0ZQeWtjbmxYM2l2UTVyMTRoWnFzNkJCUXRRd1RRQmZnc1BlVmRLZWt4ZkE5ZHlRcUs0cXZuN1lybnpEM2lRd09yUDVCMVVvczZnRTFcL1NsZFlIRHJScGdJTGdtZ2NXQUliT0Y5eXBkV0VqeE4ySTN1UnlvdTFUSjlJdEFJRG5BamxuNDlFc3RySGZwRzIzaUtpejVyak5PcVRKRTUrY1lxWXRhN2xoa3FLNDBFbDByVVR6ZnBwRFhUV0l2azBGTGJsaGNNT3NwZXNqQnlUdHJnV2p1Q3FWWlwvYXp0RU0rM01pYUphN2ZBUTFlcjltMXNHakZSdGViUFQ4Zz09IiwibWFjIjoiNGYwYzE4ZWIxMThiNzc1NzQ5OWEzYTFiOGFmODljZWE0YWQ3YTY0MTg3NzM0ZjUwNzEyM2MwYWE1NTM4M2M2MCJ9

Thân thể và cả trái tim của Bạch Long chợt mềm nhũn, thân rồng xoay quanh giữa không trung, phối hợp với điệu múa tiết tấu của Đinh Hương trên tòa sen.

Ads
';
Advertisement
x