Trước kia nghe sư phụ giảng đạo, nghe sư huynh giảng đạo, cũng có chỗ rất tinh diệu, nhưng chưa bao giờ khiến cô ấy chấn động. Vì đạo pháp của Thiên Đô là tuần tự từng bước tiến dần, giống như leo núi, sức lực đã tiêu hao dọc đường, niềm vui khi lên đến đỉnh cao đã bị mệt mỏi bào mòn từ lâu. 

 

Mà lời giảng của Lý Dục Thần thì lại đánh thẳng vào chỗ then chốt, thẳng tới đỉnh cao, giống như đưa cô ấy thẳng đến đỉnh núi, trước mắt là cảnh núi non thu nhỏ dưới chân. 

 

Vô thức, Hướng Vãn Tình đã quên mất mình đang ở đâu, quên mất người đàn ông đang giảng đạo trước mặt từng là đứa nhóc con mà cô ấy nuôi lớn. 

 

Trong khoảnh khắc ấy, cô ấy từ một sư tỷ, biến thành một người hâm mộ nhỏ. Mà bóng dáng Lý Dục Thần trong mắt cô ấy cũng trở nên cao lớn hẳn lên. 

 

Cô ấy càng nghe, khí mạch trên người càng vô thức tự vận chuyển. 

 

Thời gian dường như ngừng lại, năm tháng trở nên yên bình. 

 

Khí cơ bốn phía đang trầm lắng bắt đầu trở nên sôi động, cộng hưởng với thân thể cô ấy. 

 

Cô ấy không nhìn thấy, ngay dưới chân cô ấy, máu vàng chảy ra từ xác ma khổng lồ bắt đầu bốc hơi, hóa thành làn sương mù vàng nhạt, lan lên bao quanh lấy cô ấy, thẩm thấu vào cơ thể cô ấy. 

 

Không biết đã trôi qua bao lâu, Hướng Vãn Tình mới thở ra một hơi thật dài. 

 

Hơi thở này mang theo sắc vàng nhàn nhạt, ngưng tụ thành một làn sương vàng trước mặt cô ấy. 

 

Hướng Vãn Tình giật mình, đưa tay lên, nhìn thấy những mạch máu vàng ẩn hiện trên cánh tay, dày đặc như mạng nhện. 

 

Đúng lúc cô ấy còn đang kinh hãi, bên tai vang lên giọng nói của Lý Dục Thần, tựa như thần chú vọng về từ tận sâu nơi các vì sao xa xôi. 

 

Một luồng sức mạnh kỳ lạ ập thẳng vào cơ thể cô ấy. 

 

Thân thể cô ấy gần như co giật. Cô ấy run rẩy, nắm chặt nắm đấm, căng cứng từng thớ cơ, gắng sức gào lên một tiếng. 

 

Khí thể màu vàng phun ra từ bảy lỗ trên cơ thể cô ấy. 

 

Cô ấy cảm thấy bản thân như bay lên, thân thể dường như biến mất, chỉ còn lại sự nhẹ nhõm, vui sướng, mỹ diệu, thậm chí còn có một tia khoái cảm khó diễn tả bằng lời. 

 

Khi Hướng Vãn Tình mở mắt lần nữa, cô ấy phát hiện mình đã không còn ở trên thi thể cự ma kia, mà đang nằm trên mặt đất bằng phẳng. 

 

"Dục Thần..." Cô ấy ngồi dậy, nhìn người đàn ông trước mặt, "Tỷ có cảm giác như đã qua rất lâu!" 

 

"Đúng là đã qua rất lâu." Lý Dục Thần nói, "Nếu tính theo thời gian tu hành bình thường, ít nhất cũng phải mười năm. Nhưng thời gian ở đây e rằng không giống bên ngoài." 

 

"Ý đệ là sao?" Hướng Vãn Tình ngơ ngác hỏi. 

 

"Sư tỷ nghĩ xem, Nhị sư huynh vượt qua Nhược Thủy đến biển Trầm Quang là chuyện hai mươi năm trước. Nhược Thủy không thể quay lại, thế nên Kim Huyết Cự Ma này hẳn đã bị Nhị sư huynh chém từ hai mươi năm trước, nhưng vừa rồi tỷ cũng thấy rồi đó, máu trên người tên ma này vẫn đang chảy, ma khí trong máu cũng chưa hề tan biến." 

 

"Hả?" Hướng Vãn Tình kinh hãi, "Nói như vậy, chúng ta vừa rồi chỉ trải qua chốc lát, mà nhân gian đã trôi qua mười năm rồi sao?" 

 

"Ừ, cũng chỉ là một khả năng." Lý Dục Thần nói. 

 

"Đệ... đệ sao chẳng thấy căng thẳng chút nào?" Hướng Vãn Tình lấy làm lạ, "Nếu nhân gian thực sự đã qua mười năm, đệ không lo cho người nhà của mình ư?" 

 

Lý Dục Thần đứng dậy, mắt nhìn xa xăm, khẽ cười: "Khi vận mệnh không nằm trong tay đệ, lo lắng cũng vô ích. Điều duy nhất chúng ta có thể làm, chính là đoạt lại quyền khống chế vận mệnh." 

 

"Đoạt lại quyền khống chế vận mệnh..." Hướng Vãn Tình lẩm bẩm lặp lại, nhớ đến đạo mà Lý Dục Thần vừa giảng, kết hợp với sự lĩnh ngộ và biến hóa bản thân vừa trải qua, như có gì đó sắp tuôn trào ra ngoài. 

 

Ngay lúc ấy, mặt đất bắt đầu rung chuyển. 

 

Ngọn núi do Kim Huyết Cự Ma biến thành bỗng nhiên đứng bật dậy. 

 

Ngọn núi vốn đã cao lớn sừng sững giờ lại càng thêm cao lớn. 

 

Một giọng nói ồm ồm, mang sức mạnh khiến lòng người run sợ, từ vùng đất bên kia truyền đến. 

eyJpdiI6InA5Tm12eW0yZHZac2E2VFVESFRBWmc9PSIsInZhbHVlIjoia29rb1cxcjl4ZGYwa1JPS0NIVkh4dzBsVEIxWlJcL290QklhSGJwM3lvVXRYTE1Zb29CRFFoak1tTjNia2h2bW0iLCJtYWMiOiJkZDlhN2EyNWMzZGQ3NzI5ZjRhNDIyNWQzMDViNGJlMjEyYjVlN2FlOTc2NDlmN2JmYzYzNzViMTA0ODA4M2NhIn0=
eyJpdiI6IlRZTGh5ZVhLSk5YM1VienFBZ0NPR3c9PSIsInZhbHVlIjoienFjMXRadFwvNDlGbjc4aE1qQWZYR2xkVVczTkNLVTZLTTJwVnZBa3VuK2lXdzM4aFwvektkQmtZTXpTbStyQmIyOWdJZXhKcnljbm11b3psQ1lXczk1eU12UkhpXC9URERnQkkxRDExcExPMWd4NWE2Z3VLa25WZzJ4elFVc1JadHZFMkFKRDRnOVwvSDRRQ0ZYa3hYWXVhbFVvOXpzV2ZEU09jWlRkYWhMSHBidUpSVlVNUUp1ZzhSeHFDY01ycnBPTnZNWGZsTTlmd2I3Q1Q0XC9xWklJS25EVlwvdk52Q29nQVo2QXVyN0dCZmpMZ09cLzFBOXZCUFwvOGpIUHYzN2llalpQIiwibWFjIjoiNTQ2NWQwNmMxODdiZTg5Yzc4NjdhZTRiYzAyNmE2MDc1MDIzYWI4NWFlODc3MTc0ZDhmNDI3NjY5ODgwMGQwNCJ9

Âm thanh phát ra, chính là từ cái đầu khổng lồ của cự ma đang nằm trên mặt đất.

Ads
';
Advertisement
x