Thật ra tộc Xuyên Sơn Giáp quả thật không biết Dương Bách Xuyên làm mưa làm gió ở Dị Vực Giới, tộc của họ hầu như suốt ngày ở trong hang không ra ngoài, thuộc loại chỉ thích ru rú ở trong nhà.
Không biết chuyện xảy ra ở Dị Vực Giới mấy trăm năm gần đây cũng là điều bình thường.
“Ầm ~”
Dương Bách Xuyên đánh ra một quyền đủ màu sắc, sức mạnh của mười loại lực lượng bùng nổ.
Rất nhanh, ngay trước mắt đám đại yêu, một đường viền trong suốt đột nhiên xuất hiện trước hang động.
Nói là cửa vào thì thích hợp hơn.
“Rắc ~”
Âm thanh nứt vỡ vang lên, Dương Bách Xuyên dùng vũ lực phá vỡ cửa vào của tộc Xuyên Sơn Giáp.
Thế giới xung quanh trở nên vặn vẹo.
Ánh sáng tím lóe lên, một thung lũng màu tử kim khổng lồ hiện ra trong tầm mắt mọi người.
Dãy núi Tử Kim cao chót vót ở hai bên, vuông góc với nhau 90 độ, tựa như mặt gương. Những hang động dày đặc với kích thước khác nhau nằm rải rác ở hai bên hẻm núi.
Cửa thung lũng rộng khoảng ba nghìn mét, cũng không tính là rộng lắm, vì những ngọn núi hai bên quá cao, cao đến nỗi che khuất cả ánh sáng bầu trời, nhưng bên trong lại không hề tối tăm, bởi vì ngọn núi tỏa ra ánh sáng vàng cung cấp đủ ánh sáng cho cả thung lũng.
Vẫn không nhìn thấy độ sâu của thung lũng, không biết sâu bao nhiêu.
Đây mới là thung lũng Tử Kim thực sự, lãnh địa của tộc Xuyên Sơn Giáp, đương nhiên nắm quyền tuyệt đối là mạch Tử Kim Xuyên Sơn Giáp.
Thung lũng này như một vương quốc.
“To gan, ngươi...”
Hai Yêu đế xuất hiện, mặc áo giáp da, nửa thân trên trần, lớp vảy đen nhánh như áo giáp tự nhiên, chúng mang hình hài con người nhưng giữ lại lớp vảy.
Rõ ràng là binh lính canh giữ cửa vào.
Dương Bách Xuyên liếc nhìn, trong lòng thầm nghĩ: “Tộc Xuyên Sơn Giáp quả nhiên mạnh hơn một chút, dùng Yêu đế canh giữ cửa vào, nếu ở một tiên sơn nhỏ của Tiên giới, tu vi này có thể là tông chủ của cả tông môn.”
Chẳng trách xưng hoàng tộc.
Hai yêu này cầm trường thương, hơn nữa còn là tiên khí, điều này trong yêu tộc rất hiếm, nhiều yêu tộc không có pháp khí bởi vì yêu tộc không giỏi luyện khí, nhưng ở Dị Vực Giới lại có cửa hàng của Nhân tộc, vậy nên những tiên khí này được mua từ tay của Nhân tộc.
Một trong hai tên quát mắng, nhưng chưa nói hết câu đã sững sờ, phía sau tên Nhân tộc này là cả một đám đại yêu, khí tức đều bất phàm, chúng không thể nào nhìn thấu.
Vừa rồi đang ngủ gật, nghe được tiếng gì đó tự xưng chúa tể tiên vực Hỗn Loạn đến thăm hỏi, chúng không thèm quan tâm, Xuyên Sơn Giáp không giống những tộc khác ở Dị Vực Giới, bọn chúng rất kiêu ngạo, không qua lại với đám yêu tầm thường, vậy nên không để ý kẻ đến là yêu tộc gì, không cần nghĩ đã đáp lại sao ngươi không lên trời luôn đi.
Không ngờ ngay sau đó là tiếng nổ vang, trận pháp giữ cửa của bọn chúng đã biến mất, trong tầm mắt xuất hiện một Nhân tộc, chúng lập tức nổi giận chửi bới, nhưng không mắng tiếp được vì sững sờ.
Nhưng một Yêu đế Xuyên Sơn Giáp khác lại lanh lẹ, vút một cái bay đi, hoảng hốt hô to: “Có địch tập kích...”
Một tiếng hô to lập tức truyền khắp toàn bộ thung lũng...
Dương Bách Xuyên vỗn có thể một chưởng đánh chết, không để hắn ta hô lên nhưng hắn không làm như vậy mà mặc cho Yêu đế đó truyền tin.
Bởi vì hắn không cần lén lút nữa.
Nếu là trước đây thì hắn sẽ làm như vậy, nhưng bây giờ thì không.
Khó khăn lắm mới có thực lực, đương nhiên phải thể hiện một chút, Tử Kim Giáp Hoàng nhà các ngươi không có ở đây, các ngươi còn có thể lên trời chắc.
Lúc này tâm thái của Dương Bách Xuyên giống như một bức ảnh nổi tiếng trên mạng: Anh đây cầm đao 40 mét, cho ngươi chạy trước 39 mét.
Đương nhiên hắn không thèm để ý kẻ chạy trốn kia.
Mà nhìn yêu tộc trước mắt nói: “Vừa nãy là ngươi hô 'sao không lên trời luôn đi'?”
Yêu đế xuyên sơn giáp này toàn thân run rẩy, hắn bị dọa sợ, vô ý gật đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất