Tạ lão đại đi về phía thung lũng hô to: “Chúa tể tiên vực Hỗn Loạn Dương Bách Xuyên đến thăm tộc Tử Kim ~” 

 

 

Âm thanh vang vọng khắp bầu trời, cũng truyền vào trong thung lũng. 

 

Dương Bách Xuyên nhìn, cũng cảm nhận, Càn Khôn Nhãn của hắn lại không thể nhìn ra sự tồn tại của trận pháp, nhưng khi hắn nhắm mắt, phóng ra sức mạnh của mười loại thuộc tính trong thiên địa, cuối cùng cũng cảm nhận được sự khác biệt. 

 

Khác biệt chỗ nào? 

 

Đương nhiên là sự khác biệt của năng lượng, bất kỳ trận pháp nào đều cần năng lượng để duy trì. 

 

Mười loại sức mạnh trong cơ thể Dương Bách Xuyên gần như bao hàm tất cả năng lượng trong thiên địa, không có dao động năng lượng nào là hắn không cảm nhận được. 

 

Trận pháp nhà các ngươi lợi hại, có trâu bò bằng ta không? 

 

Một trận pháp ngay cả Càn Khôn Nhãn cũng không nhìn thấy, lúc này lại hiện ra trần trụi trong não hắn. 

 

Đương nhiên nói trắng ra thì đây chỉ là một cửa vào mà thôi. 

 

Hắn đã tìm thấy, nhưng cũng không vội vàng xông vào. 

 

Lễ trước binh sau đã. 

 

Nếu tộc Xuyên Sơn Giáp mời hắn vào thì thôi, còn nếu... 

 

Vậy thì đánh vào. 

 

Dù sao hắn cũng không quan tâm. 

 

Tộc Tử Kim các ngươi lợi hại, có lợi hại hơn nhiều đại yêu Thông Ngộ sau lưng ta không? 

 

Hiện tại, bên cạnh Dương Bách Xuyên có bốn cường giả đỉnh cao, Tiểu Phượng Hoàng đứng đầu, ba huynh đệ họ Tạ sau khi dùng nước Sinh Mệnh của hắn đã đột phá lên Thông Ngộ ngũ trọng thiên, cơ bản ngang bằng với Tiểu Phượng Hoàng. 

 

Tiếp theo là Huyết Ưng với tu vi Thông Ngộ tam trọng thiên đỉnh phong, Than Đen và Miêu Ưng tam trọng thiên, Vẹt nhị trọng thiên, ngoài ra còn có tám thân vệ Phi Ưng. Xếp sau là Chồn Nhỏ, Cá Trạch, Chuột Vương và chính hắn. 

 

Trong số đại yêu này, ngoại trừ Chuột Vương hơi yếu một chút, những con khác đều là đại yêu thông ngộ. 

 

Nếu ở Tiên giới, lực lượng này tuyệt đối là chấn động, Dương Bách Xuyên tin cho dù là thế lực Tam Đại Thiên Tôn biết được cũng không dám xem thường. 

 

Tốt nhất là tộc Tử Kim các ngươi đừng có vênh váo, càng đừng có làm gì Xuyên Sơn Hiếu, nếu không Dương Bách Xuyên ta sẽ không khách khí. 

 

Chờ đợi mãi mãi là chuyện phiền lòng nhất, cũng ảnh hưởng tới tâm trạng. 

 

Tiếng gọi lớn của Tạ lão đại như đá chìm vào đáy biển, không nhận được bất cứ phản hồi nào. 

 

Dương Bách Xuyên híp mắt. 

 

Được thôi, nếu tộc Tử Kim các ngươi đã không xem ta ra gì, vậy thì đừng trách ta vô tình. 

 

“Vút ~” 

 

Cơ thể Dương Bách Xuyên lóe lên, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Tạ lão đại. 

 

“Chủ nhân, không có phản hồi ~” Tạ lão đại xấu hổ nói. 

 

Danh hiệu hô rất vang, chúa tể của tiên vực Hỗn Loạn. 

 

Nhưng... 

 

Người ta không thèm đếm xỉa tới. 

 

“Lui xuống, xem ta phá cửa nhà bọn chúng.” Dương Bách Xuyên chuẩn bị dùng vũ lực. 

 

Lúc này, một giọng nói vang lên từ trong hư không. 

 

“Thứ chó má tiên vực Hỗn Loạn gì, còn tự xưng chúa tể, sao không lên trời luôn đi?” 

 

Giọng nói đầy khinh bỉ vang vọng khắp nơi. 

 

Không cho hắn chút thể diện, còn công khai vả vào mặt Dương Bách Xuyên. 

 

Quả thật người ta đâu có biết hắn. 

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng tức giận. 

 

Mẹ nó, lão tử quậy tung Dị Vực Giới mấy trăm năm nay rồi, tộc Xuyên Sơn Giáp các ngươi không nghe ngóng được chút tin tức nào sao? 

 

Đánh chết hắn cũng không tin. 

 

Vì vậy, cơn tức trong lòng Dương Bách Xuyên bùng lên, cố ý vả mặt hắn chứ gì ~ 

eyJpdiI6IkFXd0NPZXVqMndTNXpoaHFVNVwvbkR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik0xZHlHSUxnMnpGZWNqWmk2SnhmSHZkTlk5RWtPXC9nMVdSR2lLblcrRDUwY0lKZWRhdVIzMmx0UUlPcDQ4MDdGIiwibWFjIjoiN2RjOGI0N2Y4ZWVjOTliOTNiMjQyYTRmODE2ZDRjZmFlZmMyMjU3OWZlMGYyZTFlMWNlYjBlZDJiNGI0MDNlMiJ9
eyJpdiI6IkZmbVRhUmMydmYyRkxtaDUwTFJBNnc9PSIsInZhbHVlIjoiTWdFR2xSb3h1eXl0VzlOdjUyTDNUcEZ1N3NMS3V6ZEdZdUdUXC9mRzNBNnByOERZK0lNRDdsdEp1TFBYTUEyRHFZeENsOHh3blZsSGtmMDJGRGg2TmVwNW93ckVFSWtXZ05sT0tWTjdkMHo1MW1YQzB5TkVKTTNrcGJsemMra01IZkJ2SldMZ1NUK0R1d1ZaTFwvOFZjRkpmRGpPb25ldmJrYnllbjV1eE53OVY4Q1Q5THpPM1dmaHdjZ0ZVMlwvVnR6IiwibWFjIjoiODk5ZTgzOGI1MmIzM2E5MjQ2ZmZmYTExZDI2NDIzMzgxNmQxNGE3ZDg1ZDQwNjQ5MzgzZWY2YjJlYmFkNDE3YSJ9

Ads
';
Advertisement
x