Không có đường lên Thiên Đài, bốn mặt phẳng nhẵn như gương, vậy nên Dương Bách Xuyên mới có câu hỏi đó. 

 

 

Hắn nhìn về phía Liễu Diệp Mi, nhưng Lã Xuân Thu lại lên tiếng: “Không có đường để đi, chỉ có thể leo lên theo sườn đài hoặc bay lên, nhưng phải đối mặt với thiên lôi xuất hiện.” 

 

Nghe kết quả này, Dương Bách Xuyên thoáng sững sờ, nhưng ngẫm lại cũng thấy cũng hợp lý, không thấy đường lên thì đã biết là khó lên rồi. 

 

Thiên lôi ~ 

 

Chắc chắn không phải là thiên lôi tầm thường. 

 

“Vậy thì lên xem sao đi ~” Lục Nhĩ nói. 

 

Hiện tại là cửu đại Thiên Tôn cùng nhau bước lên Đăng Thiên Lộ. 

 

Hơn nữa, mỗi người trong số họ đều có thực lực và bối cảnh. 

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên thầm nghĩ, bọn họ cũng không thua kém gì sư phụ ngày trước. 

 

Lã Xuân Thu cười nói: “Thực ra mọi người không cần quá căng thẳng, các người không phát hiện ra sao, quy tắc thiên địa nơi đây đã thiếu mất một phần, áp lực cũng nhẹ hơn trước kia rất nhiều, với chúng ta mà nói, lên Đăng Thiên Đài rồi vào Thiên giới cũng không thành vấn đề, điều mà mọi người cần lo lắng là sau khi vào Thiên giới.” 

 

“Ý là gì?” Dương Bách Xuyên hỏi. 

 

Lã Xuân Thu nói: “Còn nhớ lúc rời Thần Mộ Viên ta đã nói nhà ta ở Đăng Thiên Lộ không?” 

 

Dương Bách Xuyên gật đầu rồi nhíu mày: “Nói trọng tâm được không?” 

 

“Được được được, nói trọng tâm. Ý của ta là, trước đó Hoàng Tuyền Lão Tổ nói cũng đúng, nhà ta đã tiến vào Đăng Thiên Lộ vào thời kỳ Tiên ma, hơn nữa còn sống ở đây, khi ta trở về mới phát hiện, những người khác trong gia tộc không còn ở đây nữa, nhưng có để lại manh mối. 

 

Manh mối này chính là khi sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi và những người khác đã đại chiến với thiên nhân trên Đăng Thiên Đài, điều thú vị là, bọn họ đã đánh bại thiên nhân trấn thủ theo cách áp đảo, phá vỡ một trói buộc thiên địa trên Đăng Thiên Lộ. 

 

Điều này có nghĩa là trói buộc của Đăng Thiên Lộ lên Tiên giới đã không còn, quy tắc ở đây cũng bớt đi một tầng, vậy nên chúng ta chỉ cần đối mặt với thiên nhân xuất hiện trên đài, không cần lo lắng về sự áp chế của thiên địa. 

 

Sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi quả là một cường giả vĩ đại, ông ấy đã tạo ra một môi trường tốt đẹp cho những người phi thăng sau. 

 

Trên Đăng Thiên Đài có một thiên môn, thực ra đó là trung tâm của thiên đài khổng lồ trước mặt, cũng là nơi phong tỏa không gian này, sư phụ ngươi và những người kia đã đánh vỡ một vết nứt, dẫn đến ít thiên nhân đến từ Thiên Môn hơn. 

 

Cũng có nghĩa là số lượng thiên nhân chúng ta phải đối mặt sẽ giảm bớt, trước kia có tới chín thiên nhân bảo hộ, nhưng kể từ khi bị sư phụ ngươi đánh nứt, trên này chỉ có ba thiên nhân xuất hiện, cụ thể ra sao thì ta không rõ, dù sao thì manh mối mà gia tộc để lại chỉ có vậy, đợi chúng ta lên đó sẽ biết.” Lã Xuân Thu nói ra manh mối mà ông biết. 

 

Dương Bách Xuyên nghe xong, mặc dù vẫn còn hơi nghi ngờ, nhưng cũng hiểu đại khái, hắn nghĩ một lúc rồi hỏi: “Ý ông là, Đăng Thiên Đài chính là trung tâm ở đây, hay nói đúng hơn là Thiên môn?” 

 

“Đúng, thực ra, mọi thứ đều cần có lõi, ngươi có thể xem như lớp phong tỏa này là một trận pháp, mà Thiên Môn trên đài chính là mắt trận.” 

 

Dương Bách Xuyên nói: “Vậy cũng có nghĩa là, sư phụ ta và những người khác khiến mắt trận xuất hiện vết nứt, bình thường thì sẽ có chín thiên nhân ngăn cản chúng ta qua Thiên Môn, nhưng sau khi bị sư phụ của ta phá vỡ, nhiều nhất cũng chỉ có ba thiên nhân xuất hiện để cản đường.” 

 

“Đúng vậy, nhưng không thể xem đường ba người bọn họ được, nghĩ theo hướng thế này, trước đây có chín đại thiên nhân xuất hiện, nhưng cũng có thể là chín kẻ yếu nhất, nhưng biết đâu ba người bây giờ lại mạnh nhất trong số thiên nhân sơ cấp, chúng ta cũng không thể chủ quan.” Lã Xuân Thu nói. 

 

“Đúng là như vậy.” Dương Bách Xuyên gật đầu: “Nếu như Đăng Thiên Đài, hoặc Thiên Môn hoàn toàn biến mất thì sao?” 

 

“Hừ, nếu thực sự biến mất thì đó là phúc của vạn vật sinh linh Tiên giới, đến lúc đó, phong tỏa nơi đây đương nhiên cũng sẽ biến mất, lúc này đây vẫn là một không gian bị vây kín rộng chín trăm dặm, lát nữa lên Đăng Thiên Đài các ngươi có thể thấy ngoài chín trăm dặm là một màn hỗn độn. 

 

Khi thiên đài biến mất, nơi này đương nhiên sẽ hòa nhập vào Thiên giới, đây vốn dĩ là thiên giới nhưng chỉ bị phong ấn mà thôi, sau này tiên nhân đạt tới cảnh giới Thông Ngộ Thiên Tôn thì sẽ có thần quang từ thần đài giáng xuống, phi thăng lên từ Cửu Trùng Thiên. 

eyJpdiI6IllRUTJtelVpbGVlOGcwXC83ckRibDJBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlNNam90bHRXSkNXY2FkekpsWXFyUUR3VEQxbDA4OGhUdnhYQU8xK1VBMU9PemFUNHpsaDc5NUJZUzg0eUNNWjciLCJtYWMiOiIzYjljNjM4MDg1MWRjYTBjYzdhZmQxYTQxYzYwZTJiYjQ1Nzg4ZmVmN2EzZTI2MzZjZTFmMzI1YmMxMTY1MjRlIn0=
eyJpdiI6ImVVRjE5STZIRjc1THhkYzJlYlRtR2c9PSIsInZhbHVlIjoiM0I4aEplRW9jQ21QdFY1aHdxekdicGdoZ1FwbUFXOUVOTDVCaDAzeXpGam5FQUlPQkV0R3NZR1hCd3Foek9Nb1pzZVkraTNpamg1VWl1UGNmWVcrcTRzMUZKaXlEZXp1OUNVMlFRVFEzWmxEWjdka3dsbEZqNEJydkZ4VDFqK0ZXMElBUmU4ZGVrbHFkcDNKcm5xaG5UNlJqb0FZWEFSQmxpc0ZmalVjUGNIUFUzeGhFNEpuNWcxRTNCVjcxU2pLRHkySnhPNVZcL1NsclEwQWdvd3FTQjBPM1g0VlBVREQwOTZFak9Fend1OUpNM2hpeUhUNmZUM1NRaFBPVjlxVEJSem5HYzZWaXFjdmdZWGZVOGMzSmQ3MjFvbHhjb2xwaVwveWVXeFdmNWxjVlBFYVZQejUxZWVSRCtOdWVCZFBSeVV2M2NleUhoMHRWcnA0RExvVGt2VjczblNhVjlHMHlFTHdkVDEzRkdZZFBHalBYSGU2bU92b0hsbEJ5NzRoVlJrdnd4NlFGc003RHhFcDJybmNCRnRoZThOc1lHWm91a1l4SkJQK1ZmcDIxQW9cL01RUGNrS0lFVlY2UU9WZmdZWU9EK1FYeFhuczJsb1wvTEU4dWQrSktsZWhoZDlwWnVMTnhtS0VlSWsxYkZwZ0FnYTgzZVk2VlRYalZpVWJCVm41ODNENnMySThySWRRcjBibXhSZmg4ZUZaRldHSEhDTGJjSEw4dm81cU5QV2pSbUhFUUFkKzhsSHJRNk5pNElROG13UXVYcHNDZ2FhSDJFUEcwa0haeEozc2JGMkg4NGo2TE1MaE9ZeWNhT0NhUDNoeW5wTSs5cDBQKzRkbXo5MktkWFJveEVwNGZ3ek5xRmJITDgybkJTZzZmYXk4MGtyaXdGSUhZZFpydXdwMHIwT0VuMW96aW9SZ0R4RURtUFwvbEhOMU9FcFFXT0lLVTZHVWJLWXFhZUE1a1dqNXI5V0lBcFc0Vm1YdTRBWlFJU3pEQTVkbGc4TklJMXNPOG9HeGRBN0lSZkU2RWdDXC84OFBvVXdFWVZlUT09IiwibWFjIjoiY2MxODVhMzJiNDI1YTliYTIwMGEwOGQzNWQ2Nzc2ZTc0NGMwODNjNWY3NzQ1Y2EwMzRhZDk2YTE3MzZkNWZlMSJ9

Ads
';
Advertisement
x