“Không ngờ lại gặp nhau lần nữa.”
“Các ngươi có phải vẫn tưởng ta đã chết rồi không?”
Trì Dao lạnh lùng cất giọng.
“Trì Dao Nữ Đế, chúng ta quả thật đã xem thường ngươi. Không ngờ ngươi không chết, lại còn đột phá lên Linh Đế cảnh!” Hạng Côn Luân mặt mày u ám nói.
“Linh Đế?”
Trì Dao nghe thế, ánh mắt thoáng hiện vẻ khinh miệt, lạnh giọng: “Linh Đế... thì đã là gì?”
Lời nói ấy khiến sắc mặt mười đại tông chủ đều đông cứng. Trong lòng họ đồng loạt dấy lên một ý nghĩ kinh hoàng — chẳng lẽ thực lực của Trì Dao đã đạt tới Huyền Đế cảnh rồi sao?
Không thể nào!
Huyền Đế, dù ở thời Thái cổ cũng là tồn tại hiếm thấy, huống chi là ở thời đại hiện nay, vốn đã cách xa Thái cổ vô số năm. Làm sao có thể có người đạt tới Huyền Đế?
“Các ngươi năm đó liên thủ trấn áp ta, hôm nay ta sẽ trả lại các ngươi gấp bội!”
Trì Dao quát lạnh, vung tay đánh ra một chưởng.
Chưởng lực như núi sập trời nghiêng, tựa như Phật Tổ thi triển Ngũ Chỉ Sơn, áp thẳng xuống mười đại tông chủ.
Bọn họ hoàn toàn không kịp chống đỡ, bị ép xuống mặt đất, thân thể rơi thẳng vào lòng đất sâu vạn trượng.
Chỉ trong khoảnh khắc, mười người bị chưởng lực của nàng đánh vùi xuống tận sâu trong lòng đất, gần như xuyên đến địa tâm.
Mặt đất bị đánh nứt liền khép lại, phong ấn họ dưới lòng đất, vĩnh viễn không thể trồi lên nữa.
Cảnh tượng ấy khiến toàn bộ người có mặt đều kinh hồn táng đảm, không ai dám thở mạnh.
“Phụ thân!!!”
Hạng Bất Phàm hét lên thảm thiết.
Diệp Phàm quét mắt nhìn hắn ta, phất tay một cái, một luồng hỏa diễm bay thẳng ra, thiêu đối phương thành tro bụi trong chớp mắt.
Cả hội trường lập tức im phăng phắc, không ai dám hé răng nửa lời.
Diệp Phàm đưa mắt nhìn về phía Dao Cơ.
Nàng ta nhìn Trì Dao, sắc mặt biến đổi liên hồi, rồi cố nở nụ cười giả tạo:
“Tỷ tỷ, tỷ không chết, thật tốt quá! Tỷ không biết muội lo cho tỷ đến thế nào đâu!”
Bốp!!!
Trì Dao lạnh lùng nhìn nàng, không nói lời nào, vung tay tát mạnh một cái, đánh ngã Dao Cơ xuống đất, nửa bên mặt bê bết máu.
“Muội muội tốt của ta, muội quên lời mình nói khi ta bị trấn áp rồi sao?”
“Giờ lại bày trò tỉ muội thâm tình này, muội cho rằng ta mất trí nhớ à?”
Trì Dao giọng lạnh như băng.
Dao Cơ mặt tái xanh, giận dữ quát lên: “Hừ! Ngươi tưởng ta muốn giả vờ sao? Ta chỉ cầu để ngươi chết sớm! Sao ngươi không chết đi, sao lại trở về!”
Vèo!!!
Sắc mặt Trì Dao trầm xuống, trong mắt lóe lên tia giận dữ.
“Đại sư phụ, với loại nữ nhân này, cần gì nói nhiều! Giết đi là xong!” Diệp Phàm sát khí tràn đầy, bước thẳng về phía Dao Cơ, định một chưởng giết chết nàng.
“Trì Dao! Nếu ta chết, các ngươi cũng đừng mong sống!” Dao Cơ đột nhiên hét lớn.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất