Mua giúp? 

             Diệp Phàm sững người, Tô Thiến Viên nhờ anh mua sản phẩm của nhà mình cho người khác, điều này khiến anh cảm thấy buồn cười. 

             Tô Thiến Viên tranh thủ thời cơ: “Anh giúp tôi mua tinh chất dưỡng thể, tôi sẽ trả thù lao cho anh, tôi sẽ không đối xử tệ với anh đâu!” 

             “Cô thấy tôi giống người thiếu tiền sao?”, Diệp Phàm cười nói. 

             Tô Thiến Viên vội vàng xua tay: “Anh đừng hiểu nhầm, không phải là tôi bảo anh nghèo mà là tôi muốn anh mua giúp tôi vài lọ tinh chất dưỡng thể, tôi sẽ trả cho anh chút tiền, nếu không được thì bỏ đi, tôi xin lỗi!” 

             Diệp Phàm suy nghĩ một chút, rồi híp mắt cười nói: “Cô Tô, tôi đoán không phải cô mua cho người khác, tôi nói có đúng không?” 

             “Tôi...” 

             Tô Thiến Viên vừa nói được một chữ, Diệp Phàm đã nói tiếp: “Cô Tô không cần vội vàng phủ nhận, nếu như đoán không nhầm, chiếc đồng hồ đáng yêu trên tay cô hẳn là dòng đồng hồ búp bê Jaquet Droz của Thụy Sĩ, đúng không?” 

             Trên đồng hồ của Tô Thiến Viên có các loài động vật nhỏ như chim công, chim ruồi... trông rất đáng yêu, là món đồ yêu thích của các thiếu nữ và bé gái. 

             Thế nhưng, giá trị của chiếc đồng hồ này lại khiến người khác nghẹn họng. 

             Tô Thiến Viên trở nên hoảng sợ, lúc ra ngoài, cô ta đã rất cẩn thận rồi, thậm chí còn thay quần áo của hãng khác, nhưng duy chỉ có chiếc đồng hồ này, vì cô ta rất thích nó nên không đổi thành cái khác. 

             Vì chiếc đồng hồ Jaquet Droz mặc dù đắt đến mức dọa người, nhưng ở trong nước vẫn không đắt bằng đồng hồ Vacheron Constantin. Những chiếc đồng hồ nổi tiếng của Bulgari thì người bình thường rất khó nhận ra nên cô ta không đổi. 

             “Một chiếc đồng hồ trị giá gần 5,5 triệu tệ, công thêm thuế, đủ để mua một căn nhà ở thủ đô”, Diệp Phàm híp mắt cười nhìn Tô Thiến Viên. 

             Anh biết thương hiệu của chiếc đồng hồ này, vì anh từng có một chiếc, giá trị của nó thậm chí còn cao hơn chiếc của Tô Thiến Viên. 

             “Anh... anh là ai?”, Tô Thiến Viên hơi sợ hãi hỏi. 

             Hiện giờ phủ nhận cũng vô dụng, chiếc đồng hồ của cô ta trị giá hơn 5 triệu, chẳng lẽ Diệp Phàm định bắt cóc mình, hơn nữa mình còn xinh đẹp dễ thương như thế này... 

             Trong lòng Tô Thiến Viên trở nên sợ hãi, nhìn không gian của khu giường mềm này còn khá tách biệt, còn có chiếc cửa kéo, trái tim nhỏ lập tức đập thật nhanh. 

             Sự hoạt bát và dễ thương ban đầu cũng biến mất, đôi mắt to bỗng ửng đỏ. 

             Diệp Phàm thấy cô ta hoảng sợ, lập tức lắc đầu cười: “Cô Tô không cần lo lắng. Mặc dù cô là một tiểu thư nhà giàu, nhưng tôi sẽ không có ý đồ gì với cô đâu, tôi có vợ rồi, hơn nữa tôi cũng từng có chiếc đồng hồ hiệu này, còn đắt hơn của cô đó!” 

             “Thật sao?” 

             Khuôn mặt Tô Thiến Viên tràn đầy sự nghi hoặc, Diệp Phàm không mặc đồ hiệu, nếu như anh thật sự có tiền thì chắc chắn sẽ ngồi ở khoang máy bay hạng nhất, sao lại ngồi tàu hỏa làm gì? 

             Trừ phi anh cũng giống với cô ta là muốn trải nghiệm cuộc sống. 

             “Cô Tô không cần lo lắng, nói thật với cô, công ty Công Nghệ Tuyết Phàm chính là công ty của vợ tôi, nếu như cô không tin, có thể tìm đọc tin tức của hai ngày trước, đối chiếu, xem có phải tôi hay không”. 

             Diệp Phàm xua tan lo lắng của cô ta, nói thẳng danh tính của mình, Tô Thiến Viên vội vàng cầm điện thoại của mình lên, tìm kiếm tin tức của Công Nghệ Tuyết Phàm. 

             Đến khi nhìn thấy quả thật có bức ảnh của Diệp Phàm, hơn nữa còn có video cut cảnh, Tô Thiến Viên mới yên tâm. 

             “Sao nào? Cô Tô còn lo lắng nữa không?” 

             “Không lo nữa rồi, thật ngại quá...” 

             Khuôn mặt của Tô Thiến Viên đỏ ửng, cô ta nghĩ Diệp Phàm là người xấu, thật sự xấu hổ. 

             Diệp Phàm không quan tâm, nói: “Cô Tô muốn mua tinh chất dưỡng thể, thì cứ nói thẳng với tôi, cô muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, thế nhưng, tôi có một yêu cầu, mong rằng cô Tô có thể đồng ý!” 

             “Anh nói yêu cầu của mình trước đi!”, Tô Thiến Viên có chút cảnh giác. 

             “Cô không cần lo, điều kiện chính là cô Tô đây sẽ giới thiệu tinh chất dưỡng thể cho những người bạn thân của cô, có lẽ cô Tô hiểu tôi có ý gì!” 

             “Anh muốn mở rộng thị trường ở thủ đô?”, không cần đoán, Tô Thiến Viên hỏi ngay. 

             “Không sai, thủ đô là thành phố hàng đầu của Hoa Hạ, thị trường rộng lớn như vậy, tôi nhìn thôi cũng thấy thèm!” 

             Diệp Phàm thừa nhận, thủ đô có rất nhiều người có tiền, một cái chợ ở thủ đô còn lớn hơn hơn cả một tỉnh. 

             Nếu như Công Nghệ Tuyết Phàm có thể mở rộng được ở thị trường thủ đô thì cũng giống như mở ra máy in tiền vậy. 

             Đương nhiên, anh còn có một mục đích khác, anh từng nói sẽ không thừa kế mọi thứ của nhà họ Diệp nhưng anh cũng không cho phép bất cứ ai cướp khỏi tay anh, mặt khác anh cũng sẽ không cần nó. 

             Anh muốn độc lập với nhà họ Diệp, để cả nhà họ Diệp thấy tên quái thai bị bọn họ đuổi ra ngoài năm đó xuất sắc đến mức nào! 

             Đây chính là chấp niệm của anh! 

             “Được, vậy thì chúng ta hợp tác vui vẻ!”, Tô Thiến Viên đồng ý, khuôn mặt lại tràn đầy ý cười. 

             Tô Thiến Viên không có lý do gì để không đồng ý với điều kiện này, nó không hề khiến cô ta tổn thất gì. 

             Sau khi hai người nói chuyện, Tô Thiến Viên càng vui vẻ hơn, Diệp Phàm đưa cho cô ta tinh chất dưỡng thể có độ tinh khiết cao hơn, chỉ cho riêng cô ta sử dụng. 

             Một lúc sau, Tô Thiến Viên đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, Diệp Phàm lắc đầu cười, không ngờ trên chuyến tàu này, lại có thể quen biết được một cô gái giàu có, thật sự rất kịch tính. 

             Việc này đã đẩy nhanh tiến độ kế hoạch của anh trước nửa năm. 

             “Rầm...” 

             Đúng lúc này, Tô Thiến Viên chạy đến, kéo tấm rèm cửa lại, khuôn mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ và tức giận. 

             “Cô Tô, cô sao thế?” 

             “Rầm rầm rầm, con nhóc thối, mày có bản lĩnh thì mở cửa ra...” 

             Tô Thiến Viên còn chưa kịp hỏi, cửa phòng đã bị đập rầm rầm, hơn nữa còn bị đập rất mạnh, giống như muốn mở ra rồi xông vào. 

             “Có chuyện gì thế?”, Diệp Phàm lại hỏi. 

             “Lưu manh, bên ngoài có lũ lưu manh...” 

             Tô Thiến Viên tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên: “Vừa rồi khi tôi đi rửa tay, tên lưu manh đó vỗ mông tôi, tôi cho hắn một bạt tai!” 

             “Anh hãy nhanh chóng báo cảnh sát, để họ liên hệ với nhân viên bảo vệ để bắt hắn ta lại!” 

             Diệp Phàm cười, nói: “Không sao, mở cửa ra đi, để tôi xem tên lưu manh này như thế nào!” 

             “Trời ạ, tên lưu manh này vừa cao vừa đô con... á...”, vừa nói xong, Tô Thiến Viên hét ầm lên, cửa phòng ngủ bị kéo ra. 

             Bên ngoài là ba người đàn ông cao to vạm vỡ, người đàn ông đứng đầu đeo một sợi dây chuyền vàng lớn quanh cổ, trông giống như mấy tên nhà giàu mới nổi. 

             Đằng sau hắn ta còn có thêm hai tên nữa, ai cũng hung dữ, vừa nhìn đã biết là dân xã hội đen. 

             “Con nhóc thối này còn dám đánh vào mặt Viên Huy tao đây, chắc mày ăn gan hùm mật gấu rồi, mày có tin ông đây làm chết mày trong toa xe này không hả!” 

             Viên Huy rất tức giận, chẳng qua hắn ta chỉ vỗ mông một đứa con gái thôi, thế mà con bé này còn dám tát hắn ta. 

             Nếu chỉ vậy thôi thì chả sao nhưng con ranh này còn đá vào thằng em của hắn ta, Viên Huy này chưa bao giờ thấy tức giận như vậy. 

             “Hừ, là do anh giở trò lưu manh trước, không giở trò lưu manh thì sao tôi phải đánh anh!”, mặc dù hơi sợ hãi nhưng Tô Thiến Viên vẫn tức giận hét lên. 

             “Không phải chỉ là vỗ mông mày một cái thôi sao? Như thế thì làm gì phải lưu manh, ông đây sẽ cho mày biết cái gì mới là lưu manh thật sự!” 

eyJpdiI6Im0xZmpoMkF1VHFnWnJCaGFHTHNLV3c9PSIsInZhbHVlIjoiRFIyY2RGaWRubk9iZnVcL0h1RWhaMHIyUnR6YTVUZTFTRFpxMDlYZERJQmV6OHlOVFdqSlVzZm5ZbUtKcVwvZHA1SWpPa2J4eHVkeGhnSkRzWDZsbTE1T2lHemR3YjduZXI3ZTNBbWlKNlV4d0lBMkxIRGk5UWRJVUFlUUl4VG1BeWlNeG9EYkh4cUxCeGlNZERQcEE4MEk0eE1mbWdUUDRNdlFWanJlemVIR3pESzAzREdGeUFQREpER3B4OE9nOXIxSXRpam5zdDlUMlwvWCt6cVh3OHRuWTJxNEFZMDNUeElBZGh3aFwvaW1UWGZhd0c4S2dxVzlDT0d4NzJtYmdhUEwwbGJiZm9BY1dwVWFsWWJDK2VaVWtBOW9PRGQ4R1JWTmJoaW5LV3hlY1lCWjlETkI4UUUzVUl0R2ViV3k2aG1XTmdRRVJRT09yNmpLRFpYcTNVT243Q3NDaWZHMjdDVlNJcnBVc3ZBOWRURT0iLCJtYWMiOiJmNGJiNWE3MjQwN2UwNjk0ZDNjMGRhYzBjNjk4NWQwNWVjYWQ1ZDcwYmFhMzNmNjc2YmRkNmZkZGUwMGNiZGY5In0=
eyJpdiI6IlRydGhrOFAxbTRjRUhpeWQxZW9RQUE9PSIsInZhbHVlIjoiXC8zYWlXUmM1dGVRU3BvN3U1ODF4VmdkTlljQmZDbldDQ0FyQVFHK2thV1V0cndyNG9TM1VxMVVHNnlITldpcTIxMTBFdEM1T1orT3d3TnhuY3hDV29FMjdCZElRTWFoN21ESE56UnJRcjU2V3Z6UjNoVHBwVUtNY2xXRkg1dFdMU2RiZDFhXC96aVpLTytjcEc2R25Pc3JMYmRwcTRDUFBcLzU5V2hGYzdWUTB3UjZcL2tFb3Zmd3E4WG15TldmWDVhUENaeHhNZXNnaHdCMmhiOW9OaVRSU2d3UDFFQSt0RVpjVDZ4TUNuYUk2TXJ4bWNsbHJabXFrWGZBcHJcLzJ6MHQxckVoU1VxSjFDZVZrdThtbG9rWDhKWFZjSXpIWVRSQnFEUW40WVJLV2Q5cVBRZFBoU2dhUytzXC81eHRlZG5maFwvSmZIcDJwbUxEc3Y1TU1jaXFBMG1wQT09IiwibWFjIjoiMTAwN2JlOGY0ZDgyNTNlM2VjMmRjN2RiZGRkODNhOTIwY2I3ZTA5ZGUzZTM3NGNjODc5NmU1MjYzZWViZTQyMiJ9

             Diệp Phàm lạnh lùng nói, loại người như Viên Huy chính là kiểu trơ trẽn nhất.

Ads
';
Advertisement
x