Chương 16 

Cô đưa tới Đô Tuyết Nguyệt tới nơi gặp mặt đạo diễn. Có cả diễn viên được chọn làm nam chính tin đồn cùng với người đại diện của anh ta, một nam diễn viên trẻ nhưng đang nổi lên như một thần đồng diễn xuất thực lực chuyên mảng điện ảnh, An Vọng Kiệt. Nam diễn viên nọ mới đạt một giải thưởng cực kỳ lớn xong. Có lẽ đây là lần hiếm hoi anh ta nhận đóng phim truyền hình. 

Đạo diễn Trần là một đạo diễn rất nổi tiếng chuyên làm dòng phim trinh thám, phá án. Lần này cũng là một bộ phim tình cảm, trinh thám. Trước tiên đạo diễn Trần không nói nhiều về kịch bản phim, thay vào đó ông ấy tán gẫu và quan sát cả hai người xem họ có đủ sức gánh vác vai diễn này hay không. 

Sẽ không có vấn đề gì nếu như thi thoảng cô không bắt gặp ánh mắt Vọng Kiệt dời tới chỗ mình, nhìn chằm chằm. Nam diễn viên này nổi tiếng dù trẻ tuổi nhưng là người trầm ổn, nội liễm. Đôi mắt cực kỳ dày đậm sắc bén, rất có hồn. Khi đóng phim đôi mắt ấy là thứ công cụ diễn xuất gây rúng động lòng người nhất. 

Hiểu Ninh đương nhiên là dùng chiêu thức lãng tránh rồi. 

*** 

Chu Hiểu Thâm tận mười một giờ trưa mới ngủ dậy vì cậu vẫn còn lệch múi giờ. Thanh niên đầu bù tóc rối nhưng vẫn không mất đi vẻ điển trai của mình lê thân xuống dưới nhà sau khi làm vệ sinh cá nhân. Người con trai dòm thấy phần ăn sáng trên bàn đã nguội lạnh do Hiểu Ninh mua cùng với tờ giấy nhắn. 

"Bữa trưa em tự xử đi. Chiều tối, chị sẽ về sớm đưa em đi chơi." 

Hiểu Thâm cong miệng cười đem đồ ăn sáng hâm lại cho nóng rồi mới ăn. Trong lúc ăn, cậu rảnh rỗi lướt điện thoại xem tin tức nhưng điện thoại lại báo yếu pin. Cậu sực nhớ ra đêm qua mình chơi game tới khuya vì không ngủ được, lúc định cắm sạc đi ngủ thì phát hiện mình quên mang theo sạc điện thoại về nước. 

Ăn sáng xong cậu lọ mọ vô phòng của Hiểu Ninh định mượn sạc điện thoại một chút, cậu tìm ở chỗ tủ đầu giường không thấy thì mở thử một bên tủ quần áo của cô ra, nào ngờ thứ đập vào mắt Hiểu Thâm là một ít quần áo của đàn ông. Thanh niên trẻ không nhịn được nhíu mày. 

*** 

Tán gẫu với đạo diễn Trần một hồi, ông ấy muốn thảo luận riêng với từng diễn viên về từng vai diễn. Lúc Đô Tuyết Nguyệt nói chuyện với đạo diễn thì Hiểu Ninh ở bên ngoài chờ đợi. 

Nam diễn viên An Vọng Kiệt không biết từ khi nào đã bước tới gần cô - "Quản lý Chu không biết có còn nhớ tôi không?" 

Người phụ nữ ngẩng đầu nhìn lên gương mặt tuấn mỹ, hơi ngạc nhiên - "Trước đây chúng ta từng gặp nhau rồi à?" 

"Năm năm trước tôi từng đi casting ở công ty Đông Phương, đã từng gặp chị không nhớ sao?" - Người đàn ông trẻ thấp giọng hỏi. 

Công ty Đông Phương là công ty cũ của cô, là công ty quản lý của Daisy. Nhiều năm trước cô từng ở trong bộ phận tuyển trạch trong các kỳ tuyển chọn của công ty. 

Nhưng sao cô lại không nhớ được mình đã từng gặp qua Vọng Kiệt nhỉ. Với nhan sắc của anh ta hẳn là phải rất ấn tượng mới đúng, ban tuyển trạch Đông Phương không thể nào bỏ qua một tài năng như thế được. 

"Cậu đã từng tham gia kỳ tuyển dụng của Đông Phương ư? Xin lỗi nhưng tôi không thể nhớ ra được" 

An Vọng Kiệt mỉm cười thong thả - "Không sao. Chị không nhớ cũng đúng mà. Tại vì tôi đã phẫu thuật thẩm mỹ rồi." 

Chu Hiểu Ninh sửng sốt tròn xoe mắt. Cô không ngờ anh ta từng phẫu thuật thẩm mỹ bởi nếu chỉ nhìn qua thực sự không nhận ra được vì quá tự nhiên. Nhưng mà thừa nhận thế này không phải hơi tế nhị sao? 

Cô ho nhẹ một tiếng - "Cậu nói cho tôi nghe cũng không sao à?" 

Thường thì các minh tinh nổi tiếng chẳng muốn để người khác biết mình từng đụng dao kéo, đặc biệt là đàn ông. 

"Không sao. Tôi tin đại diện Chu là người chuyên nghiệp mà" 

"Năm đó, tôi đã tham dự buổi tuyển chọn của Đông Phương bằng tên thật là Hàn Sâm" - An Vọng Kiệt bắt đầu kể lại ký ức của mình. 

"Khi ấy ban tuyển trạch có năm người thì bốn người đã đánh rớt tôi vì khi ấy ngoại hình của tôi rất "tệ"" - Anh vừa cười vừa kể lại. Hồi đó anh vừa gầy vừa xấu xí, chẳng có một chút gọi là nét duyên của diễn viên. 

Vọng Kiệt vừa kể tới đây cô đã lờ mờ nhớ ra. 

"Nhưng mà chỉ có mình chị là muốn giữ tôi ở lại." 

Hiểu Ninh nhớ ngày hôm đó rồi. Đúng là có một đợt cô có gặp một ứng viên diễn xuất rất tốt, hát cũng hay nhưng ngoại hình lại dưới mức trung bình nên những người khác đã đánh rớt. Hiểu Ninh đã cố xin cho Hàn Sâm thêm một cơ hội để vào công ty thực tập vì cơ bản cậu diễn xuất quá xuất thần. 

"Tôi nhớ ra rồi. - Cô nhẹ nhàng đáp. 

"Thì ra là cậu à? Quả thật là thay đổi rất nhiều. Không chỉ ngoại hình đâu." 

Lúc cậu ta mới xuất hiện trong buổi tuyển chọn, dáng vẻ rụt rè nhút nhát nhưng giờ đây lại đầy tự tin nội liễm. 

"Bây giờ cậu thành công được như thế này chắc hẳn đã nỗ lực rất nhiều. Chúc mừng cậu" - Người phụ nữ thật lòng nói. 

Thay đổi cả bản thân mình, dù là ngoại hình hay khí chất hay kỹ năng diễn xuất cũng đều lên tầm cao một bậc. Nhìn Hàn Sâm được như vậy cô cũng vui thay. "Cám ơn chị. 

"Chuyện là, tôi muốn xin số điện thoại của chị, có được không? Tôi có thể nhờ người khác lấy nhưng tôi vẫn muốn trực tiếp xin chị hơn" - An Vọng Kiệt từ tốn hỏi. 

Hiểu Ninh chớp chớp hàng lông mi cong vút, đuôi mắt đùa vui hỏi - "Cậu muốn chuyển công ty rồi hả?" 

"Không phải. Tôi muốn mời chị đi ăn một bữa." - Người đàn ông trẻ thẳng thắn trả lời. 

Cô tính từ chối nhưng nghĩ lại thì giữ liên lạc với anh ta, tạo mối quan hệ quen biết lâu dài, biết đâu sau này có thể kéo về công ty mình cũng tốt. Tài năng của An Vọng Kiệt hoàn toàn tiềm năng để trở thành một ảnh đế. 

"Được thôi." 

Cô đồng ý trao đổi phương thức liên lạc. 

Đô Tuyết Nguyệt ra ngoài vừa vặn nhìn thấy cô đứng nói chuyện riêng với nam diễn viên Vọng Kiệt thì bất giác nheo mắt. 

Lúc lên xe ra về, cô ta tiếp tục bung ra mấy lời khó nghe - "Tới cả An Vọng Kiệt mà cũng bị chị câu hồn thì tôi cũng phục chị sát đất rồi đấy" 

eyJpdiI6IjFsUVZWcTdFZUo5VDg1SWc0bHJSVUE9PSIsInZhbHVlIjoiSThtKzJ2ZHc2aFhEdFBvelhiVmVlWDdETDd5WVRXTHhxQ0wyNFdPKzRQYk53RXRGTU1wdWhWQkJPMnRJMWEwSHA2djV0U3FiTktcL2pGSm5qQkpOUFh2U3M0c21iQittTkZSNnloRDlvMXc5SjdZZHBSbWs1ZHZDZnhRelRZT3crbG12RTJWWUdjMHlcL1wvaVFCYzlcL1NzS2hlS1kxYU5TM3p2aHpWbFY0OUdBT2ZMNGhBM1hqMVwvQ0ZDZFg3ZHZ6eGFicnB2ZzUwM0U1aW0wK1ZGUlBIVmhwTVNWXC91Y1VEamJLVWpjNVdKQlNcL1haNnpLVEQrZ3c2UGhTQ3hJUmZIU3c3S1JxZ2syMWVtS1hlRkNoeVlsOFRyWXJrZjN1VWRoeUdQR1B0UkVWVkQreW9wQkxhUHVaZ3dWbFwvVkVLVDlhS3d6RzhNZ2R4TTNtNDQ5T3o0M0JIN1NSUDZwaHprMkpKS2JzaE5wVU9CZVZuNWwyVWJxOWVyY1cycXh4aFlBVjkxaDVvblwvRjY2Wkd1RGJJYTR3KzNoUT09IiwibWFjIjoiODhmNDg3MWE5Mzg2YzY0YmMwMzk5ZWZjODViYTcyNDI3NDk0ZjU0N2NmMmE4ODRmZDYzYTkyMDQyNzMzMjk1ZiJ9
eyJpdiI6ImcxSW1LdkpFTXpYQ2t1aWUwRWk0WlE9PSIsInZhbHVlIjoiREozdEpmUFpZNFV0OFhyK3FiTWhLaWkzSCtXSXY5ZVpBYXJNT3dZTzJnelNkNEFPK1dSaEdFTDFOYXFLWmtjQVUwK0hidmVwaWdnWFwvaWN1RXl0akcxbTRuUGtRZGhvXC9VdWlVejBtOUpLM1Yyb3RWNXB6cExsUW5cL05GOVp4MmN1YmZEelNEc2V1SnhWNnBudHA4V0ZKTlh6c2JsbWxMdjJadnhPNTQxbGZocWRBVDhHNmJ3YXY1SGtGZnl5ejFocFJUTmNsYXlSTXVUMzlHTFZxQStJWDFyejhGUUwrcnF1TXhVWmowV29CZ1NzYm55RWpOTXlYa1Y3OXhCWlZIN2VTM0FvenJqcHJ5ZWhyb3F4SWlzenBhZ2ZmV3VmaGZJXC8xZnNkZ3A2R05BNkRTTVpDKzUrTEVuZytPaXQ4K2NqU3FcL3BZUzFVOGVsK3gxWjZSOFpKUHIzNURwTjFlTlF3dlpoaHFuWCs5dFNFN3BMZDdcL0RHODNDUXQzeVNmZVF2dzlKdkdHWWhGaTJcL2FyUUs1SkJXVTVNKzdSa2ZKSmZaMnZZMXdrMlpPUHFBRExsczZBM0dXM3JpUkZGd2FKY3BcL1VWajREYWZxT2tZQitoV0g1MW5nVzhHVGN1ckZOdENRMGdcL1wvVjQxN2Y0PSIsIm1hYyI6IjI1YWUxZmE3NjYyYjUzNDllNDhlYWZjZmY2MmY2ZWY4Mzk0NmMwZGRkNmY1ODZjODYyMDZjZWNmYTMzMjM1NjgifQ==

Đã làm tình nhân cho Giản Liêm Thuấn rồi mà còn không biết yên phận.

Ads
';
Advertisement
x