Chương 17 

Chiều tối, Chu Hiểu Ninh vừa về tới nhà đã nhìn thấy em trai mình ngồi trong phòng khách chơi game. 

"Này đã ăn gì chưa?" 

Hiểu Thâm bỏ dở ván game quay đầu dòm chị gái mình - "Không phải đang đợi chị sao? Chị nói dẫn em đi chơi còn gì?" 

"Thế em muốn đi ăn tối trước hay đi chơi trước?" - Cô chống eo cao giọng hỏi. 

"Ăn tối trước đi. Em đói rồi" 

"Vậy thì chờ chị lên tắm rửa rồi xuống đi với em" - Người phụ nữ cười nói rồi đi lên lầu. 

Chu Hiểu Ninh chở em trai mình tới một nhà hàng lẩu nổi tiếng ở địa phương. Từ lúc ở nhà cô đã cảm giác em trai mình im im một cách bất thường. Lúc đang chờ nồi lẩu sôi không nhịn được tò mò hỏi. 

"Em đang có chuyện gì à? Sao nãy giờ im im thế?" 

"Em thấy rồi." - Cậu gắp một miếng bánh bao bỏ vào miệng rồi hạ đũa xuống. 

"Thấy gì cơ?" 

"Quần áo đàn ông trong phòng chị, còn có bàn chải nữa. Chị hai, chị có bạn trai mới rồi à?" - Hiểu Thêm ngước mắt hỏi. 

Bàn tay cầm đũa của cô khẽ khựng lại, biểu cảm lộ ra vẻ sững sờ - "Em đã vào phòng chị?" 

"Em tính vào mượn sạc điện thoại nên đã nhìn thấy mấy thứ kia" - Chàng trai trẻ thật thà đáp. 

Hiểu Ninh không biết nên giải thích thế nào cho phải - "Em cứ cho là vậy." 

Chu Hiểu Thâm cau mày không hiểu - "Cứ cho là vậy là thế nào? Hai người đã tới mức qua đêm ở nhà nhau rồi kia mà" "Tình cảm không phân rõ được thì không có tương lai." - Cô rũ mắt trầm tư. 

"Chị, nếu chị thích người ta thì mạnh mẽ tiến tới đi. Chị có người mới thì em cũng rất vui. Em còn sợ chị sẽ mãi không quên được người kia" - Khoảnh khắc nói hai chữ người kia làm cậu xuống giọng. 

Trước giờ chị hai của Hiểu Thâm vẫn không quên được người bạn trai cũ trước kia dù hai người đã chia tay. Cậu cũng biết hai người từng có quãng thời gian sâu đậm suốt sáu năm nhưng nếu đã chia tay thì cũng nên quên hết rồi bước tiếp về phía trước. 

"Chị biết rồi" - Cô nở nụ cười gượng gạo tỏ ra mình ổn. 

Mấy năm nay hiếm khi nào, Vương Bân và Đình Tư thấy lão đại ghé qua câu lạc bộ uống rượu nhiều tới mức này. Trừ ngày giỗ của Thái Vũ Văn. 

Giản Liêm Thuấn ngồi một chỗ uống rượu rất trầm tư, không nói năng câu nào, cũng chẳng lộ ra vẻ say mèm hay lảm nhảm. Ngay cả lúc uống rượu phong thái cũng trầm ổn như vậy. 

Sau khi buông ra những lời lẽ gắt gỏng kia để hả giận thì hắn cũng tự cảm thấy mình đã hơi quá lời. Nhưng Liêm Thuần tức giận chuyện cô dám tự tiện xông vào phòng ngủ của mình và Thái Vũ Văn, còn động vào sợi dây chuyền quý giá nhất của cô ấy là thật. 

Thế nhưng không biết vì sao khi mắng Chu Hiểu Ninh xong tâm trạng hắn lại càng trở nên khó chịu bức bối hơn, không biết khúc mắc ở chỗ nào để có thể tháo gỡ. Tâm trí hắn dường như đang đảo lộn. 

"Lão đại, tâm trạng anh không vui à? Sao hôm nay lại uống rượu nhiều như thế?" - Vương Bân ngồi bên cạnh hiếu kỳ hỏi. 

"Không có gì." - Hắn vẫn lãnh đạm như cũ, không hé nửa lời. 

"Báo cáo công việc đi." 

Vương Bân đành tập trung vô công việc báo cáo kinh doanh của mình. 

Chuỗi câu lạc bộ Red nổi tiếng này là của Giản Liêm Thuấn sở hữu. Trước kia nó đã từng được quản lý bởi một tổ chức xã hội đen khét tiếng, Nhất Ưng. 

Giản Liêm Thuấn khi còn trẻ không phải loại người thành thục trầm tĩnh thế này, hắn là đại thiếu gia nổi loạn và tham vọng. Trước khi được thừa kế toàn bộ công ty Kinh Quốc, hắn đã có khoảng thời gian dài nhúng tay vào giới hắc đạo, bảo kê băng nhóm xã hội đen, kinh doanh sòng bài, buôn bán vũ khí. Câu lạc bộ Red cũng là một trong số đó. Mà Đình Tư và Vương Bân là hai thuộc hạ đắc lực của hắn. 

Nhưng bây giờ nơi này đã được tẩy trần, không còn dính líu gì đến những chuyện phi pháp nữa. Kể cả Giản Liêm Thuấn cũng đã rút chân ra khỏi giới xã hội đen đầy rẫy nguy hiểm từ lâu. Tập trung tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình. 

Nửa đêm Giản Liêm Thuấn ngà ngà say được Tư Đình đỡ ra xe. Sau khi chiếc xe lăn bánh, hắn nhìn con đường vắng vẻ bên ngoài. Lại không nhịn được móc điện thoại ra, mở phần mềm camera lên. 

Căn biệt thự Hải Sương vốn dĩ là của hắn, cho nên toàn bộ camera đặt trước cửa nhà đều kết nối với điện thoại của hắn. Người đàn ông vẫn thi thoảng mở camera lên nhìn ngắm Chu Hiểu Ninh chăm sóc hoa cỏ trong vườn. 

*** 

Hai chị em Hiểu Ninh lái xe chơi vòng vòng thành phố cả đêm, từ tháp Lang Thanh tới quán rượu nhộn nhịp. Hiểu Ninh uống rất nhiều rượu nên rốt cuộc Hiểu Thâm phải trở thành tài xế bất đắc dĩ. Cậu đậu tạm xe ngoài sân xong, cõng bà chị gái say bét nhè lên phòng ngủ. 

Lúc đi lên cầu thang, cậu bỗng nhiên nghe thấy Hiểu Ninh nằm trên lưng mình lẩm bẩm cái tên Liêm Thuấn liên tục. 

eyJpdiI6Ikh1ckJTRGRJRjlkNWR5a1wvM3MwK25nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImVRcCtzN2pibmJ2QXRUSkp0TDlcL0M4TkNCN2g5cG5oNUV3Y2NEdHFSYndqT1REYTlmVzJnUWI0T0xNQkI2RVJvUnAxclRPTXpGMFZ2Wjd0SGhIQzdXcytGczl4SzkwWEMrU0ltSVpHcUNtbVJob2lLUjZJTFNVNlVmZ0lTT2pcL1V0ZnRLdFdwS1pTRDJuNDkxaWNzWTlpa2dIcjNZUUkwUjBrb1NUcDBlMUxSNEtkNlpiYU9kNE9iSVBKRE9Md0RwTEVJQTVybUo5RWJvMkFhRkFWNG14TDZnVGpvcDZic0VaK0phKzNUQkkzWTMyNXFzT1dUY09uTXVvVVdReTRQdWViUjMrUTY1QVErSk5ZcGM2cFwvRlFcL0R6TStja2FOZUllM3RONHRDcFpqbjlzT2lCNlpKb1NGSE11STQ3VFh0NWNqa1B6dWVWV0hjOFpPQmcyQW5BM09USk5MdnRWcnZORkg5SEVUZ2VTeXc9IiwibWFjIjoiY2ZlYmYxMTk4ZjEyMWUwNTBhYjc3NzU5MmM3MzU2ZDBkNTFmZDIyMDUxMGNiYzc2MmNlMWZjNThkZDU3ZWY1MiJ9
eyJpdiI6IjZCclFhUkRiWEVBcDUxcUowT2p6ZXc9PSIsInZhbHVlIjoiTFFjbkpqbTU4TFwvNlE3WWV4dVF0WHBsOVFUenZRNU9JVFlGXC8zc3JUYlwvQ2p4K2gyV2IxSFJPNTZ0WDRaNGhTclU4MGRxUkd6ZjRzOHFrUzgyT1kwSFBlcXkyKzhNUWxadDduSVgxaDl2MlpNcEcwMjgrcHFWemZCQlJuNHQyN280NlwvTWJkN0FCOEpYbmxUYjFGV2RBT1RKejZDTWhWNnY1anZMUmt2T0Z1UUVwalphMVR6TzF2Z3dmVTBoc1JSUGFxN3A5VTJSdm1vZFJKeFVpcVlTb2pTQ3BUMjZYZmswb3AxSHhOYmJBZ0FWcHR0bVNqOFwvYmtrUG1vV0VtazlYWUIzcXNkeU9UTklhT1diQlo1WFdSaDREWUdjYkE5QmlPc3ZVdmRhV0VVRjZzTEdUQVZ5a3M0Z3Q4SGpUNjVtdiIsIm1hYyI6ImEyZWRlOGUyNjk0MTliY2NmYTM5N2QzZDY4ZTk1ZjVhNGE1MTE2MzUxNDZjOTExMjQxYTZmYzZhMDBiNTYwMTAifQ==

Cậu nhanh chóng quay về phòng đi ngủ vì sáng sớm mai còn phải ra sân bay bay về Phổ An.

Ads
';
Advertisement
x