Chương 38 (H) 

Người đàn ông lâng lâng trên mây lao tới ngậm mút môi cô lần nữa. Hơi thở càng lúc càng trở nên dồn dập, nóng rẩy. Cánh môi dưới bị hắn mút tới sưng đỏ, xinh đẹp như đoá hoa đang nở rộ. 

Bàn tay không an phận của hắn mò vào trong váy áo của Hiểu Ninh, sờ soạng da thịt non mịn khắp nơi. Cuối cùng lại dừng chân nơi đồi núi trập trùng, dưới lớp áo ngực, bàn tay thô ráp liên tiếp xoa nắn bầu ngực căng tròn như muốn ép nó ra sữa vậy. Ngón tay xấu xa trêu chọc nụ hoa hồng đang e ấp. 

Hiểu Ninh không nhịn được thở gấp, than nhẹ một tiếng trong họng, lại bị người đàn ông quấn lấy môi lưỡi. Từng món trang phục trên người cô và hắn đều bị lột sạch ném xuống chân giường. 

Giản Liêm Thuấn cuống quýt trườn môi lên từng nấc da thịt cô. Mùi hương hoa trên da thịt trắng nõn khiêu khích thứ dục bị chôn vùi quá lâu bên trong cơ thể hắn như dung nham phun trào. 

Đối diện với thân thể ngọc ngà hoàn hảo như pho tượng thần vệ nữ, đôi mắt hẹp dài nhen nhóm ngọn lửa đen tối. Hơi thở nam tính thấm đẫm mùi dục vọng. Liêm Thuấn há lớn miệng tham lam ngậm mút bầu ngực tròn đầy, chỉ hận miệng không đủ lớn để ngậm cả hai bên, liếm láp suồng sã. 

"Hức... Liêm Thuấn... Nhẹ.." 

Người đàn ông chui rúc vào giữa hai toà thành lớn của cô y hệt một đứa trẻ tham ăn. 

Hắn tạm thời buông tha cho đôi gò bồng đào đã sớm bị mình bóp nắn phiếm đỏ. Liêm Thuấn lần mò xuống dưới, giữa hai chân cô tôn thờ hôn lên mật thất bí ẩn kia. 

Hiểu Ninh vô thức cong người quằn quại, bên dưới rạo rực không yên - "Không... Không cần mà." 

Hắn có thể cảm nhận được hoa huyệt đang co thắt giữ chặt lưỡi mình, tiết ra thật nhiều dịch nhầy nhụa. Người đàn ông rút lưỡi ra, liếm một đường dọc theo cánh môi hồng hào làm cô nổi da gà. 

"Thật ngon... Thật thích Ninh Ninh... Chỉ thích của một mình em mà thôi.." 

Hiểu Ninh cắn môi, sờ đến đầu tóc hắn, chịu đựng từng cỗ kích thích mãnh liệt từ môi lưỡi người đàn ông, nỉ non gọi tên. 

"Liêm Thuấn" 

"Anh cũng sắp không được nữa rồi!" - Liêm Thuấn đã chịu đựng tới giới hạn của mình cũng không muốn chần chừ thêm giây nào nữa, trực tiếp đem quái thú khổng lồ bên dưới nhét vào động huyệt. So với trước đây, hắn đã từ tốn hơn, kiên nhẫn hơn vì sợ làm cô khó chịu. 

Giản Liêm Thuấn vẫn nhớ mình đã làm cô tổn thương thế nào. 

Nhưng hoa huyệt nữ tính lại không hiểu lòng hắn, cứ co rút dữ dội kẹp chặt lấy thanh sắt nóng bỏng, bên trong tiết đầy nước thấm đẫm cự vật. Hiểu Ninh cũng đã quá lâu không làm, ham muốn cũng không kém gì hắn cả. 

Cô hai tay hai chân quấn quanh cơ thể cường tráng, thì thầm vào tai người đàn ông thúc giục - "Mau... Mau chơi em... 

"Ninh Ninh!" - Vẻ mặt Giản Liêm Thuấn sa sầm, điên cuồng nắc hông vào trong cơ thể cô, đâm rút không điểm dừng. 

Thân thể ngọc ngà nở nang nảy lên theo từng cú thúc của hắn, tê dại không chịu nổi. Hiểu Ninh đong đưa hông, mời gọi hắn sáp nhập càng làm dã thú trong lòng hắn trỗi dậy. "Ưm... Liêm Thuấn... Ứ.... Ư..." 

Dáng vẻ động tình phóng túng của cô vẫn đầy mê hoặc lòng người như vậy y hệt một liều thuốc phiện. Dù biết rõ độc tới nỗi có thể chết người nhưng Liêm Thuấn không nhịn được mà trầm luân. 

Hắn cúi đầu ngậm lấy nụ hoa dựng đứng trên ngực cô vừa kịch liệt trừu sáp vào hoa huyệt ướt đẫm bên dưới tạo ra tầng tầng lớp lớp âm thanh dâm đãng lép bép. 

"Ninh Ninh, chơi thế này có thích không hả?" 

" Thích... Em thích... Ah... 

Hắn lại đột ngột đâm sâu khiến cô ngửa cổ kêu rên. 

"Ninh Ninh của anh... Em là của một mình anh!" - Giản Liêm Thuấn mê muội hưởng thụ cảm giác làm người đàn ông thống trị cơ thể cô, khiến cô thống khoái chỉ vì mỗi một động tác của mình. 

Hắn tạm thời rút cự vật ra, chui đầu vào liếm hoa huyệt căng mọng kia cho đã thèm rồi mới nhấc cả hai chân cô lên, gập lên ngực, thẳng eo đút vào lần nữa. Cơ thể Hiểu Ninh bị gập lại, phô bày toàn bộ khu vườn địa đàng cho người đàn ông chiêm ngưỡng. 

"Ư... Chết mất... Ưm... 

Người phụ nữ run rẩy vì nhịp dập nắc của hắn, sung sướng nức nở hùa theo Liêm Thuấn phía trên. Tư thế này khiến hoa huyệt của cô càng dính sát vào hạ bộ của hắn, bị mảng lông đen cọ xát dính đầy dâm dịch của cô. 

"Mau... Dập mạnh nữa đi anh.." - Hiểu Ninh trong cơn đê mê, bị dục vọng quấn lấy không kiềm chế được mà khiêu gợi hắn . 

"Như em muốn!" - Trên trán người đàn ông nổi đầy gân xanh, từ trên cao dập mạnh mẽ xuống. Như một chiếc máy khoan khoan xuống lòng đất. 

Cô bị đâm tới không thở nổi. Giản Liêm Thuấn thúc sâu thêm mấy chục cái mới co giật xả hết dịch nóng vào hoa huyệt đáng thương. 

Hắn ngâm trong cơ thể cô vài phút rồi mới chịu rút ra nhìn từng dòng tinh sữa theo mép hoa chảy xuống. Lần này không đợi tới hắn ra tay, Chu Hiểu Ninh hứng tình đã vươn tay xuống chặn tinh sữa lại, muốn giữ nó trong cơ thể mình. 

"Ưm... Phí quá... 

Vừa nhìn thấy cảnh đó, người anh em của Giản Liêm Thuấn đã tức khắc ngóc đầu lên lần nữa. 

"Ninh Ninh, em có phải đang cố tình khiêu khích giới hạn sự chịu đựng của anh hay không?" - Hắn gầm gừ trong họng không vui. 

Cô còn chưa tỉnh táo hẳn sau đợt hoan lạc vừa rồi đã bị hắn bế lên, đặt lên bệ cửa sổ lạnh lẽo, hai cánh cửa sổ cũng được mở ra, mái tóc đen dài của Hiểu Ninh tung bay trước gió hệt như tấm lụa đen. Cơ thể mỹ miều đầy rẫy vết tích đỏ hồng được ánh trăng khắc hoạ rõ nét. 

Cô rùng mình ôm chặt lấy cổ hắn, hơi hoang mang - "Liêm Thuấn, chỗ này... 

"Yên tâm, Ninh Ninh. Chỗ nào thì anh cũng sẽ làm em sung sướng." - Giản Liêm Thuấn cúi xuống cắn cắn vành tai tinh xảo trấn an người phụ nữ. 

Người đàn ông tách mở hai đùi cô ra, thuận thế ủi thanh sắt nóng như lửa đốt vào. Bên trong Hiểu Ninh bị lấp đầy trong phút chốc, hoa huyệt mấp máy bị nong ra. 

Liêm Thuấn một tay xoa nắn bầu ngực sữa, cúi đầu xuống hôn cô, thân dưới lại thúc vào dồn dập, đỉnh lộng tới tận cùng cơ thể quyến rũ của Hiểu Ninh. Hắn hầm hừ như thú hoang đang cắn xé con mồi, uy mãnh chơi cô khóc rên. 

eyJpdiI6Ijl1QkI1Wm50RU9IS1d2dWZVSGdcL2JBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InZKZzZVQmpoYURhTTJLNU9sUjIrZE1PRU0rNXRHNGRkcnd2eDF0ZXdtRGM1NW0ya05NOExvcWVpeEl5Qng5cUpqK3FKajhYVEFvQkdMWTdUTWNtbFU5bTdDY1wvRmxHemRzY29wYTFyQWdDaEhLM3M3UkpaQjI3ZnpOR2NLQ01zY095djRUbVwvMCtwM3FFekZocU5pY2FCRmxldVwvd0l4T3RlTzZjOXR1bTFXb3RudGdcL3RocW85eDdha1wvZDR2WGVuaXg2cmJUYnhGbERkVHlLUmYydzVVdU10eDJrN04ralQ1aGEzV0xBRlcwU0F3a3VwMjNqSUJTY0J2ZFU0cTFiNjIrdjE0ek1SbTU2MUw5dmZrYnYwQ2JQTFE5QXp4eWZcL3Q1MXBsdHlLYVpyNmZhRXlUR01Ed01zQWNLa0x1XC81Zm03UUtnZFZ4blhmczZUT21SSkpRU0xHZzJjcjFoU2xZMFBJS3NveGlqeTl6MTUxRWdcL3NhdDVEVmtWKzcxemFkb0FlTFNxZm92UGZQejdWREJVSUttSnIyTDRVSzNEVXVMUlFrY1VcL3dBZmRFS1NoT2tDUGdUcW03M3VPY0sxU29uR2F4bzFLbm5xV3hjbkNvQWZRamlydlUwdk1zaU5HUG9HVm1sNmo5enFXUWc0WGlDN2hoUHcxaGl3cHVXbWF1S2xpbHNrdlBOK2FkcEVHUXRIaTZmUE1mdzdHOVZQXC91WWRcLzRrQzM0dkR4cFd2c0NKd2Q4am05aThCYlhDT1RaWnFXRkZLYWVrWE5KMnBxZk81N2YwUT09IiwibWFjIjoiNzVmYTM1Njg4NDE2ZmRiMzFkMTE5NjJmNTZmMTJiMzkwYzU3Y2M2MmJmMTQyYWFiMDRlYjBjNzEyZmIyODhiYiJ9
eyJpdiI6IkxlWkgwNTdkK0IrQzVrSFZHMG82aGc9PSIsInZhbHVlIjoidUJcL1lQU0JCVkpwQUlSNTJVc2JuaGFEQzRMU1pcL0RHT2NrdUIzdk95S3RMQlB2eHpSQmhnTXZuekxPTWhucStoWTRFU2RXUGQrTEtxRnc4elBYN3QwVFJkRFo1cW54NnFHVkJ5cHBjUGFKRVN5WDJ0cU5GREZKQXVyUjV3RlR2K2lubVM3YWZQQ2hJempOcDhXZ0VaM1g3WmxxQ1d1dFwvNmRPdWpyNitjWVd2dVwveXVYWHJpNXRNUmVacCtPc1RxMklOR1U4XC8wZzVvTm5lS0hGU2dvbjVRMDRZQnNwNGFMSStrN3JOQlU0RmlIUjIzeGZha2NFVklVUG8rUlRFd2lOa1wvWDR4MzBjNnlDWDhrNXRob2VcL3RBb3BDS2U4cmlJVE41alpGc1M3WmVkeXMwWGlRNVlXRFZscmEzK1wvQTU0MFJESWZEU1JUdllCekpFY2pCTVN3V1VyWENnRWFMcUV1aHVGOU5rclJGTUxKWmg4a0lyRDExY1Y1eHRQNlVuV0pPeHhJM29OVUltYTRhZllqQWNZZUF3PT0iLCJtYWMiOiJmNTM4MTU0MDY3OWY3ZTg3MzE1ZGVkOWRlYzdhNzhhYTFhY2U3Mjk4Nzk5MGEwYTg0OTc2YTk3MGI3YjcwOTg1In0=

"Yêu em... Anh rất yêu em, Ninh Ninh..."

Ads
';
Advertisement
x