Chương 29 (h+)
"Chú à, hôm nay chú có bất ngờ cho con sao"
"Đúng vậy bé cưng, vậy nên hôm nay em phải trang điểm và ăn mặc thật xinh đẹp, có biết chưa. Roiyel sẽ giúp em"
Hắn vừa dứt lời bên ngoài đi vào là một người phụ nữ phương Tây rất khó để có thể đoán được chính xác tuổi của bà ta nhưng nhìn thoáng qua người phụ nữ này rất xinh đẹp mặn mà và sắc xảo
"Roiyel giúp tôi trang điểm thay đồ cho Vy Vân, chị có một tiếng để hoàn thành"
Vừa nhìn thấy Triệu Vy Vân bà ta đã phải thốt lên một câu "Một người phụ nữ phương Đông xinh đẹp"
Nghe được câu khen ngợi của Royiyel Vy Vân mỉm cười cảm ơn nhưng ngay sau đó bà ta liền nói một câu xanh rờn khiến cô cứng đơ người
"Đây có phải là tình nhân mới của cậu không, cậu Triệu"
Chưa kịp để hắn phản bác cô đã lên tiếng "Dạ cháu không phải ạ, cháu chính là cháu gái của chú Triệu Chính Dương"
Vừa nghe xong Roiyel liền sững người quay sang nhìn hắn, thấy hắn cũng không có ý định giải thích nên bà ta cũng không hỏi, nhưng nhì cách hắn ân cần dịu dàng với cô như vậy thì cũng chỉ có cô tự nói rằng mình là cháu gái hắn.
Hắn cho cả thế giới biết rằng cô không phải cháu gái của mình mà chính là người phụ nữ đồng hành đi bên cạnh mình, cả thế giới đều biết chỉ cô ngốc nghếch là vẫn không biết điều đó. Ai cũng biết đây chính là tình yêu loạn luân sai trái là trái cấm của luân thường đạo lý nhưng đâu ai dám lên tiếng phản bác hay có ý kiến với hắn. Vì những kẻ đó biết bọn họ còn chưa kịp lên tiếng thì có khi xác đã tha phương nơi nào
Chưa đầy một tiếng, Roiyel bước ra phất tau ra hiệu cho hắn bước vào trong, Triệu Chính Dương vừa vặn cũng thay xong trang phục chỉnh tề liền bước vào phòng thay đồ
"Cô roiyel khóa này con không với tới, cô cái giúp con với"
Đứng đằng sau lưng cô, trước mắt hắn giờ đây không còn là một cô gái mang nét ngây thơ, hồn nhiên của tuổi 19 cũng không còn là một người con gái cứng đầu khó bảo với những bộ đồ bó sát táo bạo đầy hư hỏng. Triệu Vy Vân trước mặt hắn bây giờ ra dáng là một người phụ nữ trường thành xinh đẹp đầy mặn mà và quyến rũ
Hắn từng bước từ đằng sau tiến tới kéo giúp cô khóa váy, chiếc đầm hai dây dài cắt xẻ tới đùi dài chấm mắt cá tôn lên vóc dáng nuột nà cùng vòng một căng đầy "Bé cưng, em thật đẹp"
Cô giật mình khi giọng nói nam tính trầm trầm của hắn bên tai "Chú...chú"
Nhìn gương mặt trang điểm kĩ càng nhưng không dấu nổi vẻ ngây thơ càng khiến cho hắn yêu chết cô mất. Hắn không thể kiềm lòng được liền ngậm lấy môi cô cắn mút, đôi môi anh đào căng mọng vừa được tô son lại được hắn hôn lấy hôn để nên không thể tránh khỏi việc phải đánh son lại lần hai
"Ưm....chú....chú buông....aaaa...ngộp quá"
Hắn vùi đầu vào hõm cổ cô ra sức mà yêu thương "A.....chú đừng mà....ở đây sẽ có người nhìn thấy mất"
"Không có sự cho phép của tôi, kẻ nào dám vào đây"
"Ahhh...huhu đừng mà, cô Roiyel vừa mới trang điểm cho con xong, cô có thể vào đây bất cứ lúc nào"
"Dám vào đây tôi móc mắt bà ta ra giúp em"
Nhìn sự xinh đẹp cũng quyến rũ chết người của cô dục vọng đột nhiên bùng phát khó lòng có thể tự dập tắt
Bàn tay mát lạnh vuốt ve đùi Vy Vân rồi rất cư nhiên luồn vào trong gấu váy của cô tìm đến chiếc quần lót đen ren, vừa có sự xúc tác ma sát của hai đầu ngón tay, dịch thủy đã chảy ra ướt đẫm chiếc quần lót, hai má cô đã thoáng ửng đỏ cộng thêm tư thế của cả hai vô cùng ám muội khi hắn nhìn vào gương không khỏi nhịn cười
"Bảo bối, bé cưng ướt như vậy rồi. Chẳng lẽ muốn tôi ăn em ngay tại đây"
Cô xấu hổ quay mặt đi "Không muốn"
Hắn đối với sự ngại ngùng của cô lại nổi hứng muốn trêu chọc, cầm tay cô đưa xuống dưới cự vật qua lớp quần Triệu Vy Vân vẫn có thể cảm nhận được sự căng trưởng đang dần ngóc đầu lên cô sợ hãi vội vàng rụt tay về
"Bé cưng, em không cần ngại tất cả những gì của tôi đều cho em hết"
*cốc *cốc*
Tiếng gõ cửa khiến cô giật mình mà đẩy hắn ra khỏi người mình, chiếc quần lót vừa kéo xuống đùi cô được một nửa khiến Vy Vân luống cuống vội vàng kéo lên, động tác vụng
về lo sợ của cô lại khiến hắn buồn cười
Hắn tiến ra cửa mở cửa cho Roiyel bước vào, vừa lướt qua người hắn bà ta đã cảm nhận được rõ ràng mùi nước hoa đặc trưng của cô, lại nhìn vết son trên môi cô bỗng chốc bị nhòe mất đầu tóc lại có phần không được gọn gàng như lúc trước vừa nhìn bà ta liền đoán ra ngay trong phòng này vừa xảy ra chuyện gì. Lúc lướt qua người hắn còn để lại một câu
"Như vậy mà đứa nhỏ đó nói với tôi là cháu gái cậu, thử hỏi xem con bé đó ngốc thật hay là nó coi tôi ngốc đây"
Nhìn đại tiệc được diễn ra long trọng ở một khách sạn cấp cao, trên người ai cũng đều toát ra sự giàu sang vương giả cùng không thiếu tiền. Chiếc xe sang trọng của hắn vừa dừng trước sảnh thì trợ lý của Hàn Ngự cũng vừa vặn mở cửa xe bước ra bên ngoài. Nhìn cả ba vô cùng sang trọng sóng bước bên nhau bước vào trước cái nhìn săm soi của nhiều người và đèn flash máy ảnh liên tục chiếu sáng khiến cô có phần khó chịu không được tự nhiên liền nép sát vào người hắn đi theo sau
"Bé cưng, đây không phải bất ngờ tôi muốn dành cho em đâu"
"Sao, mà chú ơi nơi này đẹp quá. Còn nhiều đồ ăn nữa chú cho con ăn nha
Không sợ mất mặt trước đám đông hắn tự nhiên xoa đầu cô "Nơi này là của con, muốn làm gì cũng được nhưng đừng đi đâu quá xa đừng rời khỏi tầm mắt tôi. Hôm nay có cả người nhà họ Triệu"
Nét mắt chưa vui vẻ được bao lâu đã cụp xuống khi hắn nhắc đến ba chữ người nhà họ Triệu, hắn không giấu diếm cô vì biết trước sau gì cô cũng sẽ biết, chi bằng cho cô đối diện với sự thật cho cô đau một lần rồi cô sẽ quên mãi mãi tiếp tục sống cùng hắn thật hạnh phúc
Nhìn cử chỉ âu yếm hành động thân mật của hai người lại vô tình lọt vào mắt của Triệu Chín Thần cùng mẹ Triệu, ông ta tức giận giậm chân nhìn Triệu Vy Vân đầy oán hận "Đồ đứa con hoang không biết xấu hổ. Không biết dơ nhục mà con cùng với chú mình làm ra những chuyện đáng xấu hổ như vậy trước bao nhiêu người"
"Sao ông lại nói như vậy, dù sao nó cũng là con gái ông mà"
rõ ràng, có lẽ ông đã mệt mỏi để giữ gìn Triệu tộc bền vĩnh đến ngày hôm nay rồi
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất