Chương 34
"Tiểu Ảnh, Tiểu Bách thực ra Vy Vân nó là kết quả của việc bác của con loạn luân với chính cô em gái của mình nên đã tạo ra nó"
Cả Tú Ảnh và Thành Bách đều bất ngờ khi nghe Triệu phu nhân nói như vậy
Cách đây hơn hai mươi năm về trước Triệu Nam Hầu đã vô tình để cô của các con mang thai. Cả Triệu tộc khi ấy đều lên án và oán hận cả hai người vì họ coi đó là vết nhơ nhớp. Triệu Vy Vân sinh ra với sự ghét bỏ của Triệu Nam Hầu mới có vài tháng tuổi đã bị người ta mang ra trêu đùa, năm lên 2 tuổi trên người lúc nào cũng đầy những vết thương lớn nhỏ. Chưa dừng lại ở đó, vào năm 3 tuổi con bé bị một người làm vô tình làm trượt chân ngã từ cầu thang khiến trong não tụ một cục máu đông, bác sĩ nói rằng nếu không chữa trị kịp thời chắc chắn sẽ để lại hậu quả. Ba mẹ sau một lần sang nhà bác con chơi đã nhìn thấy con bé cả người gầy nhom ốm yếu ngồi một góc trong khu dành cho người làm, cô của con thì do quá xấu hổ và căm hận bác nên đã tự vẫn
Dừng một lúc Triệu phu nhân lại nói tiếp, lần này bà đã nức nở "Cả Triệu tộc không một ai biết đến sự hiện diện của con bé vì quá thương xót nên mẹ và ba của các con đã mang nó về nhà nuôi với tư cách là con gái, vì sợ nhiều người dèm pha nên nói với họ con bé là cô nhi được ba mẹ nhận về nuôi"
Cả Triệu Tú Ảnh và Triệu Thành Bách nghe xong đều im lặng, từ khi còn nhỏ bọn họ đã dành trọn được tình yêu thương từ mọi người trong Triệu tộc, là niềm vinh dự của cả hai bên nội ngoại, những sự kiện quan trong hoặc đại hội trong tộc cũng đều có sự góp mặt của cả hai ngoài ra không nhìn thấy Triệu Vy Vân ở trong bất kì sự kiện nào hay thấy xuất hiện ở bên ngoài Triệu gia. Cô chỉ nhận được duy nhất sự yêu thương của Triệu Chính Thần và Triệu phu nhân ngoài ra còn có hẳn
"Mẹ với chị đừng khóc nữa, con ra ngoài mua ít đồ"
Triệu Thành Bách đẩy cửa ra ngoài nhưng chưa đầy năm phút sau đã vội vàng chạy vào
"Có chuyện gì sao"
"Mẹ, chị à bên ngoài phóng viên đã bao vây kín hết lối ra vào bệnh viện rồi"
"Sao"
Sự kiện Triệu Chính Thần buôn bán hàng trắng trái pháp luật bị công an bắt đã là tâm điểm dậy sóng phủ toàn bộ khắp các trang báo mạng. Đồn cảnh sát hay bệnh viên khắp nơi đều là phóng viên bao vây kín mít
"Mẹ à, sao giờ"
"Gọi cho A Tam, bảo nó lái xe tới đây đón chúng ta" Tú Ảnh đưa điện thoại cho Thành Bách
Hơn mười lăm phút sau xe A Tam cũng chờ sẵn dưới cổng bệnh viện, Tú Ảnh, Thành Bách và Triệu phu nhân quấn kín mít để tránh gây sự chú ý, vừa ra đến cổng bệnh viện đám phóng viên đã bao vây hỏi dồn dập những câu hỏi, cả ba người vội vàng leo lên xe rời đi
"Chú đọc báo chưa"
Vừa nhìn thấy cô cầm tờ báo chạy vào phòng làm việc của mình, hắn biết thừa cô đang muốn nói về chuyện gì nhưng vẫn giả vờ hỏi ngược lại
"Có chuyện gì sao"
Cô đưa tờ báo ra trước mặt hắn "Ba con bị bắt rồi. Ba con bị công an bắt rồi"
Cô vừa nói vừa sụt sùi nước mắt vẫn không tin những gì mình vừa biết "Vốn dĩ con cứ nghĩ đó chỉ là tin đồn nhưng lướt khắp các trang báo mạng đều là thông tin ba con bị cảnh sát bắt phía công ty hiện tại đã bị đóng băng. Phía cảnh sát cũng đã lên tiếng xác nhận"
"Bị bắt vì tội danh gì"
"Buôn bán, vận chuyển và sử dụng trái phép chất ma túy"
Hắn chỉ ồ lên một tiếng kéo em vào lòng "Là vì họ làm sai bị công an bắt là đương nhiên"
"Ba con không phải người như vậy, con không tin đâu. Chắc chắn là hiểu lầm đúng không. Chú, chú cho con gặp ba đi có được không"
"Không được, con đã đọc kĩ chưa ba con được xét vào loại tội phạm nguy hiểm đấy, không phải ai muốn gặp cũng được đâu"
"Chú giúp ba con đi, huhu.... sao lại như vậy"
Vy Vân bất ngờ bật khóc nức nở, nhìn thấy cô òa khóc như một đứa trẻ hắn vội vàng ôm cô vào lòng trấn an "Bé cưng, đừng khóc. Vy Vân em quên bọn họ không cần em nữa sao, sao em ngốc quá vậy"
Nhìn thấy cảnh ba mình chịu khổ cực trong chốn lao tù, trong song sắt không thể nhìn thấy ánh mặt trời, rồi còn nói bị người ta vu oan dụ dỗ trái tim Vy Vân như vỡ vụn ra từng
mảnh đau đớn vô cùng
"Con không muốn họ làm sao hết, con không muốn mọi chuyện diễn biến xấu"
"Được rồi, ngày mai tôi sẽ đi gặp ba em sẽ tìm gặp luật sư tốt nhất giúp ba em, có được không"
Nhìn cái cách dỗ dành đầy dịu dàng của hắn., sự quan tâm ân cần và chiều chuộng đó làm sao cô có thể hiểu được chính con người mà cô luôn tôn thờ kia là kẻ đã hại ba cô đẩy gia đình cô rơi vào bước đường ngày hôm nay
Nhìn Triệu Chính Dương mới có nấy ngày ở trong tù nhưng nhìn như già đi cả chục tuổi, khi đứng cùng hắn thì ai dám nói đây chính là hai anh em cơ chứ, Hai tay là còng số 8 ghim chặt như trói buộc cuộc đời ông từ nay trở đi mãi mãi về sau sẽ sống cuộc sống chôn chặt nơi chốn tù ngục, râu ria mọc lởm chởm, hai quầng mắt thâm đen từ từ ngồi xuống ghế đối diện hắn
"Triệu Chính Thần, ông luôn miệng nói tôi chính là nỗi dơ nhục nhơ nhớp của cả Triệu tộc nhưng bây giờ ông nhìn ông xem ai mới kẻ làm dơ mặt gia đình này, ai là kẻ đã phá nát đã Triệu gia"
"Mày...Triệu Chính Dương, còn không phải vì mày"
Giọng nói ông ta khản đục, bàn tay chỉ thẳng vào mặt hắn
"Ây, Triệu Chính Thần tôi đã giúp ông dẹp cái đám nhà báo phiền phức kia đi rồi, ông không cảm ơn tôi thì thôi tại sao lại trách móc tôi"
"Tại sao, tại sao mày lại phá Triệu Thị của tao, đó là tâm huyết duy nhất mà tao muốn giữ gìn tại sao hả. Người làm sai là mày, kẻ đem lòng yêu chính đứa cháu gái của mình bị ngăn cấm thì có gì là sai tại sao mày lại muốn trả thù"
Hắn tiến gần Triệu Chính Thần hơn, gương mặt hiện lên tia độc ác cùng tà mị "Tại vì các người lo chuyện bao đồng nhiều quá. Triệu Chính Thần, ông đừng quên Vy Vân vốn không phải con gái của ông, ông có quyền gì mà xen vào cuộc đời con bé. Thử nghĩ đi, tôi có khả năng cho con bé cuộc sống tốt, có đủ khả năng bảo vệ nó tốt hơn hai người đã từng làm. Vậy thì tại sao lại cứ muốn giữ nó, tại sao không giao nó cho tôi"
"Mày bị điên rồi sao, nó là cháu gái mày. Chẳng lẽ mày muốn lịch sử Triệu gia lặp lại lần nữa"
"Lo cho bản thân thật tốt đi, đừng làm những chuyện bao đồng như vậy nữa. Ông hãy nhớ kĩ cho tôi từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nói xuông với ông bất cứ điều gì"
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất