Chương 41 (h+)
"Vân Nhi, em điên rồi sao...
Hắn không nhịn được một tay giữ gáy cô hôn cô đầy thô bạo và điên cuồng, một tay luồn vào trong lớp áo lót xoa nắm hai khối mềm mại, hắn cắn mút môi cô đến bật máu, mùi tanh tanh thoang thoảng trong khoang miệng, hắn di chuyển đến xương quai xanh rồi đến ngực, bàn tay lần mò xuống dưới vùng bụng phẳng lì tìm đến vùng tam giác bí hiểm mà nhấn nhá đút tay vào
Tú Ảnh cùng Triệu Thành Bách quay mặt đi, không thể tưởng tượng nổi hắn có thể làm ra loại chuyện loạn luân này trước mặt đàn em của mình và trước mặt hai đứa cháu của
mình
"Triệu Tú Ảnh, Triệu Thành Bách mở mắt to ra mà nhìn cho rõ. Đứa em gái của mấy người dưới thân ông chú này dâm đãng tới mức nào"
Cửu Chân liền ra lệnh đám đàn em giữ Tú Ảnh và Thành Bách liền giữ chặt hai má cô ép cô phải nhìn thẳng vào phía cô và hắn
Vy Vân run rẩy ôm lấy cổ hắn làm điểm tựa, hai hàm răng ghim chặt vào môi để không phát ra những âm thanh rên rỉ, hai ngón tay đầy mật dịch, tiếng kéo khóa quần nghe roẹt cự vật nam tính bật ra khỏi lớp quần chật trội hướng tới tiểu huyệt của cô mà trực tiếp đâm vào. Vy Vân chỉ kịp hét lên một tiếng rồi khóc nấc lên, Triệu Thành Bách và Triệu Tú Ảnh cắn răng chịu đựng, hắn tại sao có thể làm ra chuyện thất đức đến biến thái như vậy
Nhìn cô run rẩy miệng chỉ có thể phát ra mấy âm thanh hừ hừ, hắn cởi áo vest khoác lên người cô, bỏ qua Tú Ảnh và Thành Bách trực tiếp bế cô rời đi. Cô vẫn chưa định thần được chuyện vừa rồi, cả người co quắp nằm trong vòng tay của hắn run rẩy
"Triệu Vy Vân tôi không thể giết chết em nhưng có thể bức em đến chết"
"Chú không sợ gặp quả báo sao"
"Tôi không bao giờ tin vào luật nhân quả"
Chiếc xe của hắn dừng lại ở một nơi xa lạ, đây giống như một khu nghỉ dưỡng khép kín thuộc quyền sở hữu của một mình hắn, cảm giác bất an cuộn trào trong lồng ngực vừa bước xuống xe co đã toàn định chạy trốn nhưng chưa kịp chạy được hai bước bàn tay của hắn đã nắm lấy tóc cô kéo ngược trở lại và lôi xềnh xệch vào bên trong
"Hãy nhớ rằng đây chính là nhà của em kể từ bây giờ trở đi"
"Không tôi không muốn, chú điên rồi. Bỏ tôi ra, tôi ghét chú, tôi hận chú. Huhu....hức hức"
Hắn kéo cô vào bên trong khóa trái cửa lại dùng cách thô bạo nhất ném cô lên giường, chiếc áo vest rơi xuống đất, để lộ ra bộ váy rách làm hai và thân hình trắng muốt câu dẫn hắn
"Chúng ta cùng tiếp tục chuyện vừa nãy"
Cô lùi dần vào góc giường, còn nhớ chuyện vừa rồi đã khiến cô xấu hộ và nhục nhã ê chề giờ hắn còn muốn tiếp tục muốn khi dễ cô tới cùng luôn sao
"Tôi không muốn đâu, chú tránh xa tôi ra đi"
Tất cả mọi thứ trong tầm tay đều được cô dùng để ném hắn nhưng chỉ càng làm cho thú tính của hắn nổi lên và muốn cô nhiều hơn nữa. Bộ đồ vướng víu trên người hắn đã được cởi bỏ chỉ để lại một chiếc quần nhỏ che đậy vật nam tính cuối cùng đang muốn bung ra khỏi lớp quần chật chội
Cả thân hình to lớn của hắn ép vào người cô chẳng khác gì cô bị núi đè
"Em không được khỏe sao, cả người em không ổn sao. Tất cả những điều đó đều là dối trá hết đúng không, đó đều là chiêu trò em bày ra để lừa gạt tôi"
Cô khóc nấc lên từng hồi
"Triệu Vy Vân, em muốn cự tuyệt tôi, không muốn mối quan hệ này tiếp diễn đúng không. Nếu vậy thì tôi càng phải chà đạp em dưới thân tôi nhiều hơn nữa. hừ"
Hai bầu ngực sữa liền bị hắn ngậm lấy cắn mút như đứa trẻ khát sữa, cả thân hình của hắn đổ ập vào cô, cô ra sức gào thét chống trả đẩy hắn ra nhưng hoàn toàn là không có khả năng đến cuối cùng cũng là bất lực buông xuôi, hai mị thịt bên dưới cành ngày càng co bóp dữ dội xiết chặt nam căn vào bên trong. Hắn cảm nhận rất rõ ràng hai vách thịt đỏ tươi khít khao ấm nóng bao trọn lấy phân thân tùy ý để cho hắn đâm vào nơi sâu nhất của cô mà càn quấy, hai mị thịt của cô như muốn rách ra làm hai, không chút nhẹ nhàng không màn dạo đầu đây chỉ đơn giản giống như phát tiết sự tức giận của hắn đối với cô cùng cực chỉ có thể trận lên người cô
"Vân Nhi, hừm....tại sao lại hút chặt như vậy chứ. Muốn bức chết tôi sao"
"Ayy....đúng là tiểu yêu tinh khiến tôi nghiện đến không thể dứt ra"
Cô chỉ có thể rên ư ử trong cổ họng, cảm nhận như dây thanh quản do la hét quá nhiều đến nỗi không thể phát ra bất cứ một âm thanh nào khác, dùng chấy giọng khản đục thều thào
"Triệu Chính Dương, tôi hận chú. Chú đã khiến cho sự tự trọng cuối cùng tôi dành cho chú mất sạch"
Ý thức mất dần cô ngất lịm đi trong vòng tay của hắn, cự vật thoải mái phun trào vào trong tử cung
"Vy Vân, vậy thì em đừng quên dẫu có chuyện gì xảy ra tôi cũng sẽ không bao giờ buông tay em"
Rút cự vật ra khỏi cô, nhìn hai mị thịt bị hắn hung hăng dùng sức thao đến đỏ au không thể khép lại được hắn nhìn vừa thương nhưng cũng vừa giận, cô không thể chứa đựng nổi hắn, vừa rồi hắn gần như muốn bùng nổ khi muốn nhét hung thần và hai khối song cầu vào trong người cô, nhìn mị thịt không thể khép lại còn chảy ra cả chút tinh dịch của hắn, hắn bất giác sờ xuống vùng bụng dưới của cô mỉm cười
Triệu phu nhân vừa từ bên ngoài trở về, nhìn thấy hai đứa con mình thất thiểu ngồi trong phòng khách, nhà cửa lại bừa bộn đặc biệt là không thấy cô đâu trong ngời đã nổi lên nỗi bất an, cảm nhận có điều chẳng lành giỏ đồ ăn trên tay bà rơi xuống đất chạy đến chỗ Tú Ảnh và Thành Bách và ôm hai người vào lòng vỗ về
"Hai đứa làm sao vậy, sao lại ngồi đây khóc nói cho mẹ nghe có chuyện gì"
Tú Ảnh tủi thân gục mặt vào vai Triệu phu nhân, cứ ngỡ nàng trước đây bị một đám thổ dân làm nhục đã là nỗi dơ dáy ám ảnh nhất trong cuộc đời nàng vậy mà cô còn xảy ra những chuyện còn kinh khủng hơn cả như vậy, nghĩ đến đây cô lại càng thương đứa em gái mình hơn, càng nghĩ lại càng khóc lớn
Thành Bách gật đầu "Con đã giao toàn bộ chứng cớ kết tội hắn cho cảnh sát, vừa rồi hắn đã...hắn đã...
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất