Chương 43 

Hắn bước vào phòng của cô không nói không rằng ném ra trước mặt cô một xấp giấy báo 

"Em hại tôi ra nông nỗi này, em có đáng bị trừng phạt" 

Cô cầm từng tờ giấy lên xem toàn là lệnh truy nã của hắn trên toàn đất nước, rồi một xấp giấy nữa được ném xuống là thông tin 8 đồng chí cảnh sát thiệt mạng và một loạt hình ảnh mới đây nhất của Triệu Chính Thần ông ta bị bóc lột sức lao động trong tù, bị kẻ khác hãm hại trên người đầy vết thương tích, tờ báo cuối cùng đưa tin Triệu phu nhân bị sốc tâm lý đến nỗi phải nhập viện 

"Chú là đồ độc ác không có tính người, ba tôi là anh ruột của chú, mẹ tôi là chị dâu của chú. Tại sao chú lại có thể đối xử với người nhà mình như vậy" 

Hắn trừng trừng mắt lên nhìn cô "Triệu Vy Vân em nhìn đi tôi bị truy nã kia kìa sao em không tỏ ra thương xót tôi giống như đám người đó đi, sao em không tỏ ra căm giận đám người đó vì dám tố cáo tôi đi" 

Cô không thèm trả lời hắn chỉ lặng im hai tay nắm chặt tờ báo "Cháu mệt rồi, chú muốn làm gì thì làm" 

Một giọt rồi hai giọt nước mắt của hắn rơi, lần đầu tiên trong đời hắn biết thế là nào là bị sự vô tâm lạnh lùng của kẻ mình yêu nhất đối với mình lại đau tới như vậy. Trái tim sắt đá vốn vô tình lạnh lẽo đã hoàn toàn tan chảy, hắn cũng là con người tuy cầm súng giết người tuy là kẻ độc ác đáng sợ nhưng hắn cũng có máu nước mắt và trái tim, hắn nửa quỳ xuống trước mặt cô như van xin tình yêu cuối cùng của cô xin cô hãy nhìn về phía hắn 

"Vy Vân, em đừng như vậy với tôi có được không. Tôi đau lắm" 

Cô vẫn thẫn thờ ngồi im hắn đặt cô nhẹ nhàng nằm xuống giường, đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ rồi hôn lên cổ xuống đến xương quai xanh rồi đến vùng ngực mỗi nơi hắn đi qua đều nhẹ nhàng điêu luyện nhưng cô không hề có bất cứ cảm giác gì cũng không cự tuyệt né tránh 

Hắn triền miên rất lâu chỉ muốn kích thích khơi dậy dục vọng của cô, muốn cùng cô tìm đến cảm giác của ngày xưa nhưng cô bỗng nhiên buồn nôn, cô kinh tởm những hành động này, mỗi lần như vậy cô đều nôn mửa tỏ rõ sự khinh bỉ 

"Cái gì, đến giờ vẫn chưa tìm được ông ta sao. Chú cảnh sát à, chú làm ơn hãy tăng cường thêm người phải tìm kiếm cho bằng được ông ta" 

Nhìn chàng thiếu niên ngày nào cũng đến sở cảnh sát đến nỗi quen mặt các viên cảnh sát cũng hết sức tăng cường tìm kiếm điều tra trên diện rộng 

"Đây chính là bằng chứng thuyết phục nhất ở file mà em gái tôi gửi, ngài cảnh sát à tôi đã nói rồi ông ta chính là tên tội phạm vô cùng nguy hiểm đó" 

"Được rồi cậu cứ yên tâm chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để tìm cho bằng được tên đó" 

Chỉ sau một đêm hắn đã được phát lệnh truy nã cả nước là tội phạm cực kì nguy hiểm 

Thời gian gần đây hắn vô cùng bận rộn nên hắn cũng không lui đến chỗ cô. Mọi chuyện càng ngày càng đi quá tầm kiểm soát của hắn, tất cả số hàng và những người quan trong của Triệu Long Bang đều được hắn gấp rút cho quay trở lại Los Angeles với thế lực của Phong Thanh giúp đỡ người của hắn vượt biên một cách trót lọt 

"Boss, dì Sâm vừa thông báo mấy ngày tiểu thư có biểu hiện rất lạ, không chịu ăn uống gì hết" 

"Bác sĩ nói sao" 

"Tiểu thư đã có thai" 

Đôi đồng tử đen láy lập tức mở to, cô đã có con với hắn nhưng sự vui mừng trên gương mặt chưa vui vẻ được bao lâu liền tắt ngủm. Thái độ của cô sẽ thế nào, tại sao bé con không đến với hắn sớm hơn tại sao lại đến vào lúc này nếu đến sớm hơn thì có lẽ hắn đã đủ sức và đủ khả năng để cô có thể an ổn sinh nó ra mà không phải lo nghĩ về bất cứ điều gì 

*Cạch* 

Cánh cửa phòng mở ra, hắn nhìn cô đầy bất lực và thê lương. Cô là người phá đi giới hạn cuối cùng của hắn, biến hắn ra nông nỗi này nhưng chưa bao giờ hắn có ý định oán trách hay thương tổn cô, bây giờ cô lại còn mang thai hắn lại càng yêu hơn nữa 

"Vy Vân" 

Nhìn thấy hắn cô lại khóc rưng rức, mọi chuyện trong quá khứ lại lặp lại như một thước phim tua chậm trong đầu, cô không thể hình dung ra được sẽ có một ngày cô lại mang trong mình đứa con của hắn. Cô đã có con với chính người chú ruột của mình quá cay đắng quá đáng thương 

"Vy Vân, tôi biết trong đầu em nghĩ cái gì. Tôi biết em là một cô gái tốt một người con gái sạch sẽ và lương thiện sẽ không làm hại đứa bé đúng không" 

Vy Vân nhìn hắn đầy cay đắng "Mối quan hệ của tôi và chú ngay từ đầu đã là sai trái, gặp được nhau là sai quen biết nhau là sai, yêu nhau cũng là sai đứa bé này sinh ra chủ có đảm bảo được rằng nó sẽ giống như nhưng đứa trẻ khác được hòa nhập vào môi trường bình thường, được lớn lên theo cách thông thường không" 

Đôi mắt mờ đục đầy nước của hắn nhìn Vy Vân, từng giọt nước mặt chảy dài hắn quỳ xuống trước mặt cô tay vẫn đan chặt vào cô. Chưa bao giờ hắn cảm thấy sinh mạng của một người nào đó ngoại trừ hắn và cô lại quý giá tới như vậy, hắn cảm thấy sợ hãi nỗi sợ hãi bao trùm cả bản thân. Dù bị lệnh truy nã dù đang mang trong mình tội danh không thể dung thứ nhưng hắn không cảm thấy sợ giống như bây giờ. Sợ mất đi cô sợ mất đi đứa bé 

"Vy Vân tôi xin em" 

"Chỉ cần em đồng ý sinh đứa nhỏ này ra an ổn tôi sẽ buông tha cho em, buông tha cho nhà họ Triệu từ nay trở về sau sẽ còn không liên quan gì đến nhà họ Triệu nữa, sinh đứa bé này xong em có thể rời đi" 

"Tôi lấy cái gì để tin tưởng chú chứ, đứa bé lớn lên sẽ như thế nào khi biết được rằng mẹ của nó chính là cháu gái ruột của ba nó. Chú không thấy nực cười sao, hay chú muốn sau này nó sẽ trở thành một con người độc ác giống như chú" 

eyJpdiI6ImpRZVwvcnZNMTdJc3dIT3NCMVZ4OFJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImF6NG1zUURPZFFubDZhTTBFN2J1SE5nOGhHaU5xaVwvK05GOGRJSEtqeitiXC9HYVRINWNzalp0a29sVG1IXC9qXC9XTGl3emJvaGpyMXpYWmZiTFwvXC9zRk9nQk5hRklxZ1NLUmhibkRiaUFvY052RExQTXZodDhlK3lUNkVKY1J2U3FSNkU5OEJoSXJXcDR6WVRHdHZpRTM0RmJ5SHhBOWZ2bnZnUkV1S0xPd3dqZE5aYXhyQjhwSURzN1RDY05LeHlZbTZOYnlLUktsU2k2ZFYzbmFuMlZuUFQ3VlJQS0hhWWpieGF4emNSRDNESFgzZUl5bjNYYjJcL3IwcGpNVDRUUldRT2drSWJ3d2NLVlpuXC9cL3lUb0xTdmlXa3hMSk9MN0VCK1hsa091b2h3Z2RkcDU4aWlkZE8weTZJUXFNTmgyVG93V0d2NHduanJ3SmpFWnpXc0lVYWdGMXl4aEVyRWRTZWFMTHlTT3lVUEFnQlN6aHNXcFV0ZHBDTTRlVTN6bmtubzQ4aDh4Y0VPU1NKeGJNNVVxQ2ZQTGhZOEdjeFwvVlJpa2JBR1BQRGlXYkRzbE1UbDVFdUlQaUFib3lYcExFbnhXdmZOU2pjekhKY3F6NlRxeTVnNVpqb2N0bU5OR0NJZ3paVWJIYnJJTGh6T012Y01sM0Z4bmZISDIwcW1aRzF5MXJpNWJwOENDTmRLTUdjQWlQenpTTkNXb3FpejN4VHRGcjVvK2xXcTVcL1p5ZzRjQngybUVCY2hiYzJwcldHK1RhNFk4U1dMSURzVDlVXC90enNUVldqMjJcL1wvZUptMCs5SVpqXC9uQWpiWFh2dGo4SnRmYk9YS3FNXC9rWVJrdXJLMk5RIiwibWFjIjoiNjM0Mjg1M2Y0YjBiYTY0NWE5ODgyODE1MDg1YjBhYzQ2MWY1Njk2OTc0ZGY1ZjBjODkyZWJmNTFmYTNiZTU3YiJ9
eyJpdiI6IitRSkhJRit0NnZxYmVjc3hESWwwZGc9PSIsInZhbHVlIjoib040OGYxWWs0OGFZejY1b1lrSWFTVFRIOWJ3ZmpzSnhXd3h0UUM2ejVEdUlNVWhESEgzaFhlR2xuc0NoRjg0aFdcL0lScEVuSndrYk9IdHdhYmEzTG1vMkdPXC9RMUx6eGJrSnhKV0ZJemYwUm1qWDArYkxrbVJaTENuUktiQk93MSIsIm1hYyI6ImYyNzcxMzdiZTAyY2MxNDkwMTZhMjVhMTMzMTNlZWZkMTlhNGM4YzBlN2Y3MjhhZTlkMTY0MTQyOWU4ZWUwNGEifQ==

Hắn không trả lời cô chỉ đáp lại vỏn vẹn ba chữ rồi rời đi

Ads
';
Advertisement
x