“Ha ha, Diệp đại sư, đừng ráng chống đỡ nữa! Thiên dược ngươi mấy năm nay dùng để tu luyện chúng ta đều rõ như lòng bàn tay. Đừng nói là Bích Ngọc Đoạn Tục Đan, chính là một chút thiên đan hiếm có ngươi cũng chưa từng đọc qua. Bản quốc sư nói không sai chứ?” Lâm Lan cười lạnh nói.
Diệp Viễn khẽ gật đầu nói: “Ngươi nói không sai, năm năm này ta nghiên cứu hơn hai mươi loại thiên đan, tất cả đều là thiên đan căn bản.”
Chuyện không thể nói với người ta.
Những thứ này Diệp Viễn vốn cũng không có ý giấu diếm.
Chỉ là Đại hoàng tử, bản thân Lâm Lan tự cho là chuyện to tát thôi.
Nhưng mà Diệp Viễn rất lưu manh thừa nhận lại khiến cho tất cả mọi người đều mất đi lòng tin.
Một phần thiên dược sư đã từng rực rỡ vạn trượng cuối cùng phải bỏ mạng ở đây sao?
Quốc sư tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Diệp Viễn!
Lâm Lan cười lạnh nói: “Việc đã đến nước này, chẳng lẽ ngươi còn không nhận mệnh?”
Lâm Lan nghe vậy cười nhạo nói: “Vận khí? Luyện đan chưa từng có vận khí! Mỗi một chút phẩm chất đều là công phu thật! Năm năm qua ngươi cũng không chạm tới Bích Ngọc Đoạn Tục Đan, còn muốn tìm vận may luyện ra? Nằm mơ!”
Diệp Viễn vẫn cười nói: “Vận khí của ta đây khá tốt, nói không chừng thật sự có thể luyện ra được cũng không chắc.”
Lâm Lan cười lạnh nói: “Dược đỉnh đã chuẩn bị xong, ngươi thử là được! Ngay cả ngươi như vậy, nếu có thể luyện ra được Bích Ngọc Đoạn Tục Đan, bản quốc sư lập tức nuốt sống dược đỉnh này.”
Diệp Viễn nhếch miệng cười một tiếng nói: “Quốc sư đại nhân, đây chính là ngươi nói.”
Diệp Viễn cười xong đi tới trước dược đỉnh.
Công tác chuẩn bị của Lâm Lan ngược lại làm quá thành thục.
Tất cả đồ luyện đan đều được chuẩn bị thỏa đáng.
Diệp Viễn cầm lấy một gốc thiên dược, ngắm nghía rồi bắt đầu đánh giá.
Tạ Hoa cười lạnh nói: “Diệp đại sư, hoa Kỳ Nguyện Lan còn chưa sử dụng nhỉ? Lấy chút lực tương tác không đáng kể này của ngươi có thể một lần tinh luyện thành công sao? Nhưng phải cẩn thận chút, đừng sơ sẩy một cái làm hỏng, vậy coi như đạp đổ hết.”
Diệp Viễn còn lâu mới quan tâm hắn ta, vẫn đang thưởng thức hoa Kỳ Nguyệt Lan.
Hoa Kỳ Nguyệt Lan là một trong vị thuốc chính của Bích Ngọc Đoạn Tục Đan, cũng là thiên dược nhất phẩm tinh luyện khó nhất.
Tinh luyện không tốt đều sẽ sinh ra ảnh hưởng tới toàn bộ quá trình luyện chế thiên đan.
Rất nhiều thiên dược sư ngay cả một bước này cũng hoàn thành không tốt, đương nhiên chưa nói tới luyện chế Bích Ngọc Đoạn Tục Đan.
Một cái ngắm nghía này chính là thời gian một khắc đồng hồ.
Tạ Hoa không kiên nhẫn, hừ lạnh nói: “Thế nào, muốn kéo dài thời gian? Dù ngươi kéo tới lâu như trời đất cũng không thể luyện chế ra.”
Ầm!
Đột nhiên một ngọn lửa đột nhiên bốc lên, hù dọa Tạ Hoa nhảy một cái.
Diệp Viễn đã bắt đầu.
Hắn vừa ra tay, trái tim đám người Đường Vũ đều căng thẳng.
Cơ hội chỉ có một lần.
Cho dù xảy ra chút sơ hở nào cũng đều là trí mạng.
Nhưng bọn họ không thể tưởng tượng, Diệp Viễn vốn chưa hề chạm vào Bích Ngọc Đoạn Tục Đan, dựa vào đâu trong quá trình luyện chế đan dược khó khăn như thế, một chút sai lầm cũng không phạm phải.
Không nói những cái khác, chỉ nói một cửa ải hoa Kỳ Nguyệt Lan này cũng không phải dễ vượt qua.
Còn như Nhị hoàng tử trên lầu càng run rẩy căng thẳng hơn.
Việc luyện chế của Diệp Viễn liên quan vận mệnh tiền đồ của hắn.
Bảo bối hắn ta áp tải rốt cuộc có hữu dụng hay không phải xem lần này.
Nếu như Diệp Viễn có thể thay thế Lâm Lan, hắn ta liền có thể nghịch thiên trở mình trong bước đường cùng.
Bỗng nhiên cả người Lâm Lan chấn động, hoảng sợ nói: “Lực… Lực tương tác của hắn tăng lên! Điều… Điều này sao có thể?”
Không chỉ Lâm Lan, rất nhiều người cũng chú ý tới.
Lực tương tác của Diệp Viễn dường như mạnh hơn trước kia một chút.
Mặc dù không nhiều, nhưng quả thực mạnh hơn.
“Không thể nào, chẳng lẽ là ảo giác? Lực tương tác làm sao sẽ tăng lên?”
“Thật sự gặp quỷ rồi! Tên này xưa nay không xuất bài theo đường chính đạo sao? Một chút lực tương tác không thể luyện đan, nhưng cứ tới hắn thì có thể làm được! Lực tương tác không thể tăng lên, nhưng tới hắn thì tăng.”
“Tên này quả thật quá nghịch thiên, ngay cả lực tương tác cũng có thể tăng lên.”
…
Tiếng thán phục không ngừng nối tiếp nhau, mọi người càng thêm tò mò về Diệp Viễn.
Đủ loại thần kỳ đều xảy ra trên người một mình hắn, thực sự quá chói mắt.
“Sư tôn, nếu như người có thể đạt được phương pháp gia tăng lực tương tác, chắc chắn có thể tiến thêm một bước.” Tạ Hoa nói.
Trong ánh mắt của Lâm Lan cũng từ khiếp sợ rung động biến thành tham lam.
Hiển nhiên trái tim hắn đã rung động.
Hoa Kỳ Nguyệt Lan từng chút một bị tinh luyện cũng không có sụp đổ như tưởng tượng của mọi người.
Ngược lại việc luyện chế của Diệp Viễn gần như không hề có chút tì vết, hoàn toàn không giống như đây là lần tinh luyện đầu tiên.
Tạ Hoa há to miệng, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.
“Đây… Đây sao có thể? Hắn không phải… Hắn không phải tới bây giờ cũng chưa từng tinh luyện hoa Kỳ Nguyệt Lan sao?”
Sắc mặt Lâm Lan trở nên hết sức khó coi.
Việc tinh luyện của Diệp Viễn có thể gọi là hoàn mỹ.
Ngay cả hắn ta cũng không làm tốt hơn Diệp Viễn.
Nhưng Diệp Viễn rõ ràng là lần đầu tiên.
Tại sao… Tại sao hoàn mỹ như thế?
Chẳng lẽ tin tức có sai sót?
Rất nhanh Diệp Viễn đã hoàn thành việc tinh luyện hoa Kỳ Nguyệt Lan.
Hắn lại cầm lấy gốc thiên dược Sơn Chỉ Phục Ngữ thứ hai thận trọng suy nghĩ.
Lần này không ai nói hắn.
Tất cả mọi người im lặng dõi theo, chờ đợi biểu hiện của Diệp Viễn.
Độ khó tinh luyện Sơn Chỉ Phục Ngữ còn lớn hơn hoa Kỳ Nguyệt Lan.
Diệp Viễn xem xét khoảng chừng thời gian hai khắc đồng hồ mới ra tay tinh luyện.
Hoàn toàn thuận lợi như trước.
Từ đó về sau mỗi một gốc thiên dược, Diệp Viễn đều sẽ tường tận xem xét một chút thời gian.
Có dài có ngắn.
Nhưng quá trình tinh luyện không hề vướng víu.
Những kẻ chế giễu kia hoàn toàn trợn tròn mắt.
Bốp!
Tạ Hoa giơ tay tát một phát vào mặt Tiểu Thất, trực tiếp tát hắn ta bay lên cao.
Lúc này Tạ Hoa nổi giận cực kỳ, chỉ vào mũi Tiểu Thất tức giận mắng: “Chó chết, ngươi dám lừa ta! Ngươi không phải nói năm năm nay hắn chưa từng tiếp xúc thiên dược Bích Ngọc Đoạn Tục Đan sao?”
Tiểu Thất bị tát đến sưng mặt, nước mũi nước mắt tèm lem.
Hắn ta tủi thân nói: “Tiểu nhân nào dám lừa ngài! Hắn… Hắn thật sự chưa từng tiếp xúc.”
Phịch!
Tạ Hoa đá một phát vào ngực Tiểu Thất, giận dữ hét: “Không có! Không có! Không có hắn có thể tinh luyện thành thạo như vậy? Ta đây đạp chết ngươi!”
Một cước lại một cước, Tiểu Thất bị đạp đến mắt trợn trắng, máu tươi trong miệng chảy ròng ròng, mắt thấy sắp không sống nổi.
Nhưng Tạ Hoa vẫn chưa hết giận.
“Đồ chết tiệt, lừa gạt tất cả bọn ta! Người đâu, kéo hắn đi cho ta!” Tạ Hoa tức giận nói.
Đám người Đường Vũ thấy cảnh này, trong mắt không hề có chút đồng tình.
Nhà họ Đường đối xử không tệ với Tiểu Thất, nhưng tên này thế mà bán đứng nhà họ Đường.
Chết chưa hết tội!
Nhưng mà bọn họ cũng biết Tiểu Thất cũng không nói dối.
Tiểu Thất chết rất oan.
Năm năm qua Diệp Viễn chưa từng chạm vào những thiên dược này.
Thiên dược nhà họ Đường chuẩn bị cho Bích Ngọc Đoạn Tục Đan bây giờ vẫn nằm yên trong kho thuốc, chưa từng động đậy.
Bọn họ cũng hy vọng Diệp Viễn điều những thiên dược này tới, nhưng bọn họ chờ đợi rồi chờ đợi, mãi mà vẫn chưa chờ được.
Cho nên bọn họ vô cùng xác định Diệp Viễn hôm nay là lần đầu tiên tinh luyện những thiên dược này.
Tên này rốt cuộc làm sao làm được?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất