“Lão già, tới chúng ta tỷ thí rồi.” Lúc này, Diệp Viễn đột ngột đứng dậy, nói. 

             Tất cả mọi người đều cảm thấy phấn chấn, cuối cùng tên tiểu tử lãnh khốc và tàn nhẫn đã ra tay rồi! 

             Tư chất vô dụng như vậy cũng thật là quá trâu bò, hay là thật giả lẫn lộn khiến cho khắp thiên hạ rõ ràng. 

             Trước là hung hăng treo tất cả khẩu bị của mọi người lên. 

             Chẳng qua mọi người ở đây muốn xem Diệp Viễn có thể chuyển đổi to lớn như thế nào. 

             Thật sự đến lúc này, hắn nên khiếp sợ. 

             Nhưng hiện tại, Diệp Viễn lại chủ động khiêu chiến, thật đúng là ngoài dự liệu của tất cả mọi người. 

             Ánh mắt của Tần Thuận ngưng lại, trầm giọng nói: “Tiểu tử, ngươi sẽ không bởi tên kia thắng Tĩnh Tuyền, ngươi đã nghĩ mình có thể thắng được ta rồi đó chứ? Ha ha, lão phu cũng muốn nhìn xem một chút lực Tương Tác bốn phần thì luyện chế ra Thiên Đan phẩm chất cao đến bao nhiêu!” 

             Diệp Viễn nhìn chằm chằm hắn ta một lúc lâu, rồi đột ngột nói với Tông chủ: “Tông chủ, tiểu cô nương này rất có thiên phú, để trong tay của lão già này quá lãng phí. Không bằng để cho nàng ta đến chỗ ta, được không?” 

             Tông chủ ngạc nhiên, Tần Thuận cũng sững sờ. 

             Họ đều không ngờ tới trận đấu Đan này còn chưa chiến, Diệp Viễn đã công khai đào góc tường rồi! 

             Tần Thuận nghe vậy tức giận, quát: “Tiểu tử, ngươi cũng quá làm càn rồi! Ngươi phải nghĩ trước là có qua được cửa ái của lão phu không đã?” 

             Diệp Viễn lạnh nhạt, nói: “Ta xem trận đấu đan này không cần thiết nữa, nó quá phiền phức. 

             Tần Thuận cười lạnh, nói: “Tiểu tử, ngươi nghĩ ra yêu sách thiêu thân gì đấy? Muốn tránh trận đấu đan này à? Ha ha, ta nói cho ngươi biết, trận đấu đan này ngươi muốn đấu hay không muốn, cũng phải đấu!” 

             Diệp Viễn cười nói: “Ngươi hiểu lầm rồi. Ý của ta là ngươi chọn ra ba loại Thiên Đan Nhất Phẩm, ta sẽ luyện chế trước. Đợi sau khi ta luyện chế xong rồi, nếu ngươi cảm thấy mình có thể vượt qua ta thì lại luyện chế. Còn nếu như có một loại Thiên Đan Nhất Phẩm ngươi vượt qua ta, thì coi như ta thua!” 

             “Cái gì! Cái tên này quá ngông cuồng đó chứ?” 

             “Tốt xấu gì Tần sư cũng là Tam Phẩm Thiên dược sư, tên này hoàn toàn không để hắn ta vào mắt!” 

             “Trâu bò! Thật sự quá trâu bò! Lão tử lớn như vậy rồi, từ xưa đến này chưa từng nhìn thấy tên nhóc nào hung hăng như thế! Có tính cách! Chỉ là không biết hắn có thực lực này để hung hăng hay không!” 

             ... 

             Một lời nói của Diệp Viễn đã gây nên náo động lần thứ hai. 

             Lời nói cao ngạo như thế, đúng là có thể hình dung là không coi ai ra gì. 

             Một tên nhóc không phải là Nhất Phẩm Thiên dược sư lại hoàn toàn không quan tâm đến Tam Phẩm Thiên dược sư!” 

             “Làm càn! Ngông cuồng! Không biết mùi vị! Ngươi cho rằng, ngươi là ai?” 

             Tần Thuận đã nổi khùng thật sự. 

             Phổi của hắn ta tức muốn nổ tung! 

             Một phút trước, Diệp Viễn công khai đục góc tường. 

             Một phút sau, hắn lập tức xem hắn ta như không khí! 

             Hắn ta là một Tam Phẩm Thiên dược sư, kiêu ngạo đến mức chưa từng bị người ta sỉ nhục qua như vậy? 

             Nhưng Diệp Viễn lại mang ý cười đầy mặt, nói với Tần Thuận: “Thực ra, ta cũng vì mọi người tiết kiệm thời gian! Lão già, ngươi nói xem, nếu như ta luyện viên đan dược thứ nhất bị vỡ nát, thì ngươi với Thạch trưởng lão có viện cớ danh chính ngôn thuận này giết chết ta ngay tức khắc hay không? Huống hồ gì, nhiều Nhất Phẩm Thiên Đan như vậy, ngươi có thể làm khó dễ ta được mà, ngươi cứ lấy phương pháp luyện đan riêng của mình ra, ngươi có thể dùng tất cả thủ đoạn nào để nhục nhã ta. Như vậy, mọi người cũng tiết kiệm thời gian có phải không?” 

             Tất cả mọi người đều đã cạn lời. 

             Diệp Viễn thật sự khiến cho tông môn của họ nhận thức được, cái gì gọi là cuồng vọng không có giới hạn. 

             Trong miệng hắn nói rằng là vì đại cục tiết kiệm thời gian. 

             Nhưng chỉ bằng kẻ ngu cũng có thể nghe ra được rằng, ý trong lời nói của Diệp Viễn chính là mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn như thế nào, lão tử đây cũng sẽ đánh bại ngươi được! 

             Cuồng vọng không có giới hạn như thế này không còn là càn quấy nữa, mà là ngông cuồng. 

             “Ha ha ha, ý của ngươi là ta có dùng phương pháp luyện đan mà ngươi chưa bao giờ nhìn thấy, ngươi cũng có thể luyện chế được sao?” Tần Thuận tức giận đến mức bật cười, hỏi. 

             Diệp Viễn gật nhẹ đầu, đáp: “Không sai! Nếu như phương pháp luyện đan thứ nhất của ngươi làm cho ta khó khăn, thì tất cả mọi người đều có thể tiết kiệm chút thời gian. Như thế nào, suy nghĩ kỹ một chút chưa?” 

             “Không cần suy nghĩ, lão phu đồng ý với ngươi! Cách này rất tốt!” 

             Tần Thuận đột ngột bĩnh tĩnh lại, chỉ nghe giọng nói của hắn ta lạnh lẽo và đầy sát ý. 

             Tất cả mọi người đều biết sắp đến trò hay rồi! 

             Nhưng Tông chủ chỉ lắc nhẹ đầu, hắn ta càng ngày càng cảm thấy Lạc Vân Khinh không thể nào tìm được tên tiểu tử này. 

             Còn trẻ mà ngông cuồng như Diệp Viễn, cơ bản không phải là ngông cuồng, mà là muốn chết! 

             Tần Thuận lấy ra một tấm thẻ ngọc, ném cho Diệp Viễn rồi nói: “Đây là cách luyện đan của Giáng Vân Thiên Đan, nếu như ngươi có thể luyện chế ra được thì xem như ta đã thua!” 

             Ngũ Thừa Siêu cũng ngạc nhiên, thốt lên: “Ngươi có được cách luyện đan Giáng Vân Thiên Đan! Nghe nói Đan này có thể giải trừ vạn độc trong thiên hạ, cực kỳ lợi hại! Toa thuốc này nghe nói đã thất truyền, hơn nữa độ khó luyện chế loại thuốc này rất lớn không nghĩ nó lại có ở trong tay của ngươi!” 

             Tần Thuận cười lạnh nói: “Lão phu được toa thuốc này đã mấy chục năm rồi, đến nay cũng chỉ có thể luyện chế được dưới cấp Tam Phẩm! Bây giờ ta cũng rất muốn nhìn xem một chút, vị đại sư này có thể luyện chế được hay không.” 

             Mọi người nghe vậy đều kinh hãi đến biến sắc. 

             Một Tam Phẩm Thiên dược sư mới chỉ có thể luyện chế ra được đan dược dưới cấp Tam Phẩm, chứng tỏ độ khó luyện chế không thể tưởng tượng được. 

             Loại đan dược này làm sao một Nhất Phẩm Thiên dược sư có thể luyện chế ra được chứ? 

             Diệp Viễn cầm thẻ ngọc, cười nói: “Không, chúng ta vẫn nên cẩn thận với ấn định trước đó! Ba loại Thiên Đan, chỉ cần ngươi có thể vượt qua ta một loại, thì coi như ta thua!” 

             Tần Thuận cười lạnh, nói: “Ha ha, nếu ngươi muốn chết như vậy thì lão phu sẽ thành toàn cho ngươi! Ngươi đến đi, chuẩn bị Thiên Đan!” 

             Hình bóng của Diệp Viễn lơ lửng trên không trung rơi xuống đất, đi đến trước mặt Ôn Tĩnh Tuyền nói: “Nha đầu, sao hả, đề nghị của ta, cho ngươi suy nghĩ lại một chút.” 

             Ôn Tĩnh Tuyền cười lạnh, nói: “Ngươi có thể sống thì hãy nhắc lại chuyện này với ta!” 

             Diệp Viễn khẽ mỉm cười, cũng không dài dòng, ngồi khoanh chân, bắt đầu nghiên cứu phương pháp luyện đan. 

             Toa thuốc này thật sự rất khó nhưng từ khi Diệp Viễn thấy được nội dung ba tấm thẻ ngọc thì mấy năm nay, hắn đã nghiên cứu gần hết phương pháp luyện đan rồi. 

             Diệp Viễn đã thông hiểu đạo lý những cơ sở của phương pháp luyện đan này, dĩ nhiên Thiên Đan quy tắc cũng đã đạt đến tầng thứ nhất của Đại Viên Mãn Cảnh Giới. 

             Ở trên cơ sở này, độ khó của luyện chế đan dược không tính là khó nhiều. 

             Sau một canh giờ, Diệp Viễn trịnh trọng đi thẳng đến trước Dược Đỉnh. 

             Dáng vẻ kia trước mắt mọi người có chút buồn cười. 

             Không ít người cười lạnh, chờ xem chuyện cười của Diệp Viễn. 

             Nhưng mà khi vừa bắt đầu tinh luyện, sắc mặt của mọi người đều thay đổi! 

             Khống Hỏa Chi Thuật xuất thần nhập hóa, kỳ diệu đạt đến đỉnh cao và Thiên Đan cực kỳ tinh khiến đã hoàn toàn thể hiện được thực lực của Diệp Viễn mạnh mẽ vô cùng! 

             Trước lúc này, có hai vị cao thủ làm Mẫu Tinh Luyện Thuật. 

             Nhưng nếu như Diệp Viễn tinh luyện thuật hoàn toàn đạt một trăm phần, thì Lâm Lan tinh luyện thuật chỉ có một phần! 

             Cho tới cả Ôn Tĩnh Tuyền cũng chưa tới một phần! 

             Cấp độ này cơ bản là sự chênh lệch! 

eyJpdiI6ImRuQUFVVlpMK1kxRkptTXJmXC9kcTh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkVZb2d1MzFyRFZhMlMxZWNwazd0V3RDVnZmMTF6c2JkU3gwYmFQUTVQVWNGY1F0emg2NFNlcno3MnJXYlFlR3NuWDJETkE0MDI4dlJLbVd1XC91WWhqTFwvSllaU2xcL3EyVlpFdStFK1U1bEN6dVZweElVRTBBRXpsVGZoYlpkRWpTTUVBbDJ6SGE2azB4dmZ3K3Nnc21DRlA5S0ZhcEtsR2ptVTJ0Q1VPNUZXUVwvc2Q5SU5MRHp1U0hBRzJ6cjRZeWM2WEZSUUFaNGNcL1pcL1NqbzBhSEhHZ2VrUUNCRFZZZE80aW9Qcis3K01ydTFiRGtZc2tkQUdwZ3JFMGxQWmYwdEpPcVkwZ0NJYjdnUGoyM0JIZmVRVFJDWmQxMEJmQXo0NDVSQk5BcGNcL2VCdDFLeVBIZXNubVwvb2VXSXpnNVh0VkQiLCJtYWMiOiI5NjRiMDkxMDQ2NGI0MmUzMTJmOTJmYmUyMmRlNjRlNzFiNDcxOWEyODZmYzNmMjc3OTc2MGI0YWJmZTM4MDE5In0=
eyJpdiI6InI1WTNPeGhnTGZEYTZnSXRMK0FcL2hBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InBBVzZcL0FvQUNJQ2p3YzdMQ3ZFXC9JWnRubHZrNVRaYXl3YXppSElxaWt4cHRXU2tpeWZ0UHNJNjlIalBIaVYzYUdwdDVoN0xYMjRVRHJOM0dvNm4xXC8zUE9iYWNpaElHR3hNS1NmNEV4RFR3RXZJQ01uak42czhPSHBFZytBVW81eTdtMERVbFljdDhqZDBTVHlDK2JnWjZvODNrUE16MXdDM1FmNkRvU0VsSU81ekVQekcreCs0WWN6ZVJCXC9Qd3RNQmxEdis4YlBlNHBLZTlGQ2FwXC9nWTYwMTF2WVFFWXl5WEwwRnJ1cmNXWW1YNFVkc0haZGM1SmZ5NVNuV1AybjZhMTlRZ0pUemRoRkdJYkVaY3pJNnBRTXJDSWJYVytFKzA5dDlkMGtLVmlNMFFubmtwOEFqa1wvdTR1cEdzVzBXWWN4bGxzNm1XTEdNQ200d2hWQ1VtXC9WU01vbStcL0d4YjJtYklHNUluMXkwcjlFcXowT0w2M0RqUmV0ZVg3WHNUc1dqbDZGdWR3XC9oTlN0STJrZmc3U2haMVwva0NqSm43UnBUYjZzTFkxZTYwPSIsIm1hYyI6IjdhYWY3ZDk1YTNhM2NkMjEyYmJkY2ViMDhiZTI5NjFkOGNmMWY4ZTBiYTNkN2M4YjkwZDhhYzJjNTA4ZWQxOGEifQ==

             “Chuyện này... Sao có chuyện này xảy ra được? Lực Tương Tác của hắn ta chỉ có bốn phần làm sao có thể cảm thụ được Thiên Dược? Không cảm giác được sức mạnh quy tắc bên trong Thiên Dược, thì hắn làm sao có thể luyện chế ra Thiên Đan?” Tần Thuận há to miệng, vẻ mặt đều khó coi đến khiếp sợ.

Ads
';
Advertisement
x