Một người dịu dàng, tinh thần phấn chấn và mạnh mẽ, còn một người thì già nua, lọm khọm và lẩm cẩm. 

             Ôn Tĩnh Tuyền đứng chung một chỗ với Lâm Lan khác biệt rất rõ ràng. 

             “Tiểu cô nương, lão phu là Nhị Phẩm Thiên dược sư, không thể bắt nạt ngươi được. Ngươi cứ chọn một Thiên Đan thuộc sở trường tốt nhất của mình đi.” Lâm Lan lạnh nhạt nói. 

             Ôn Tĩnh Tuyền cười lạnh, nói: “Chỉ là một Nhị Phẩm Thiên dược sư mà dám ở trước mặt bổn cô nương ra vẻ cái gì chứ? Bổn cô nương là Nhất Phẩm Thiên dược sư, mạnh hơn so với Nhị Phẩm Thiên bình thường rất nhiều đấy! Một lát nữa, ta sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị của việc bại trận!” 

             Lâm Lan chỉ trầm mặc không thể hiện rõ đang suy nghĩ cái gì. 

             Ôn Tĩnh Tuyền nhẹ hừ lạnh, nói tiếp: “Được rồi, nếu để ta chọn thì ta sẽ chọn thứ mình giỏi nhất, là Trúc Cơ Thiên Đan là được rồi!” 

             Lâm Lan sững sờ, rồi lại bật cười nói: “Tiểu cô nương, ta khuyên ngươi nên chọn loại khác đi. Ngươi không có khả năng khi chọn Trúc Cơ Thiên Đan đâu!” 

             Mấy năm qua, hắn ta tu luyện nhiều nhất chính là Trúc Cơ Thiên Đan. 

             Bây giờ, căn cơ cũng đã vững chắc vô cùng. 

             Tuy chênh lệch với trình độ Diệp Viễn rất nhiều nhưng không biết mạnh hơn bao nhiêu các Thiên dược sư khác. 

             Nhưng hắn ta càng như thế thì Ôn Tĩnh Tuyền càng cảm thấy hắn ta đang chột dạ. 

             “Ha ha ngươi nghĩ rằng một Nhị Phẩm Thiên dược sư nhất định lợi hại hơn với Nhất Phẩm Thiên dược sư sao? Mười năm qua, sư tôn không dạy chuyên sâu về Thiên Đan cho ta, chỉ bảo ta đánh vỡ căn cơ trước đã! Mà Trúc Cơ Thiên Đan chính là sở trường đứng đầu của ta! Dù là giai cấp Thiên Đan của ta không bằng ngươi, nhưng so về cơ sở Thiên Đan, ngươi còn thua xa lắm!” Ôn Tĩnh Tuyền cười lạnh, nói. 

             Mấy câu này làm cho Lâm Lan chấn động đến mức trợn mắt há mồm. 

             Ôn Tĩnh Tuyền thấy thế còn tưởng là mình đã làm cho Lâm Lan khiếp sợ, đắc ý nói tiếp: “Như thế nào, sợ rồi sao?” 

             Lâm Lan lắc đầu, nói: “Cũng đúng dịp sư tôn cũng đã dạy cho ta như thế! Ừm, xem ra lão già kia cũng có chút kiến thức đấy chứ!” 

             Ôn Tĩnh Tuyền nghe thế lập tức giận dữ, quát: “Ngươi mới là lão già, ngươi dám nói sư phụ của ta là lão già!” 

             Lâm Lan nói: “Sư phụ của ngươi còn là một lão già hơn cả sư phụ của ta!” 

             “Ngươi!” Ôn Tĩnh Tuyền bị nghẹn đến nỗi không nói được một lời. 

             Trên khán đài, Diệp Viễn không kìm được mà mỉm cười, thầm nghĩ bây giờ Lâm Lan thật sự rất đáng yêu hơn nhiều. 

             Mà gương mặt Tần Thuận đã đen như đáy nồi rồi. 

             “Ngươi chờ đó cho ta! Sau trận này, ngươi sẽ khóc cho xem!” 

             Vừa dứt lời, Ôn Tĩnh Tuyền ngưng thần thích khí bắt đầu tinh luyện Thiên Đan. 

             Nàng ta vừa ra ta, Lâm Lan không kìm được mà kinh ngạc. 

             Thực lực của tiểu cô nương này thật không thể khinh thường được! 

             Nếu như hắn không theo Diệp Viễn, thật đúng là không phải đối thủ của tiểu nha đầu này. 

             Ôn Tĩnh Tuyền tinh luyện cực kỳ thành thạo như nước chảy mây trôi, hiển nhiên nàng ta thật sự có kinh nghiệm. 

             Nàng ta không phải đang thổi phồng da trâu. 

             Ngay cả Ngũ Thừa Siêu cũng thở dài, nói: “Không ngờ chỉ trong thời gian mười năm, nha đầu này có thể đánh vỡ căn cơ vững chắc như vậy rồi! Tính thời gian, cũng đã trở thành Tam Phẩm Thiên dược sư rồi! Nàng có thể đột phá lên Tứ Phẩm hay không cũng khó nói!” 

             Tần Thuận đắc ý nói: “Căn cơ của nha đầu Tĩnh Tuyền còn vững chắc hơn Nhị Phẩm Thiên dược sư bình thường rất nhiều! Thật nực cười, khi tiểu tử này lại phái một Nhị Phẩm Thiên dược sư đi ra, hắn nghĩ có thể lừa gạt để qua được cửa ải này sao? Tiểu tử kia cho rằng có lệnh bài Hộ Pháp đã là kim bài miễn tử rồi hay sao?” 

             Ánh mắt của Diệp Viễn rơi trên người của Ôn Tĩnh Tuyền, nhưng lại không có chút quan tâm nào đến Tần Thuận. 

             Tần Thuận nghĩ Diệp Viễn sẽ nói móc lại, nên chuẩn bị kỹ một đống ngôn từ lớn để nói lại. 

             Nhưng hiện tại đúng là quá lúng túng! 

             Diệp Viễn vẫn có chút khen ngợi dành cho Ôn Tĩnh Tuyền. 

             Nha đầu này thật sự có kiến thức vững chắc về cơ bản. 

             Hơn nữa nàng ta còn luyện chế trông có vẻ rất vui tai vui mắt, không có chút cảm giác nào vướng víu, trục trặc. 

             Đương nhiên nha đầu này đã lĩnh ngộ Đan đạo rất chuẩn xác và sâu xa. 

             Đây đúng là thiên phú, không thể chối cãi được! 

             Thiên phú về Đan đạo ở Tam Thập Tam Thiên đa phần đều được cho rằng đó là do lực Tương Tác. 

             Nhưng xưa nay, Diệp Viễn chưa bao giờ nghĩ như thế. 

             Lực Tương Tác thật sự rất quan trọng, nhưng chỉ bằng lực Tương Tác thì khi sơ xuất sẽ mất trắng. 

             Diệp Viễn rất ít có ý định thu nhận đồ đệ, nhưng lúc này đây, lòng hắn thật sự đã có chút rục rịch. 

             Nếu như Tần Thuận biết Diệp Viễn có ý định đào vách tường nhà mình, không biết cảm nghĩ thế nào. 

             Một Tiểu Cực Thiên Vị lại cướp đi đồ đệ của một Tam Phẩm Thiên dược sư như hắn ta! 

             Rất nhanh, Ôn Tĩnh Tuyền đã hoàn thành Trúc Cơ Thiên Đan! 

             Thông qua sự đo lường của Vân Sơn Thạch Mẫu, thì nó cao hơn cả Thất Phẩm! 

             Kết qua xuất hiện, lập tức gây một trận than thở. 

             “Thật lợi hại! Trúc Cơ Thiên Đan trên Thất Phẩm, đa số Nhị Phẩm Thiên dược sư cũng không được tới ấy luôn đó chứ?” 

             “Ha, Trúc Cơ Thiên Đan đạt đến cấp Ngũ Phẩm rất dễ dàng, nhưng muốn đạt trên Thất Phẩm chỉ sợ là hơn cả Tam Phẩm Thiên dược sư cũng không làm được!” 

             “Không cần đấu nữa lão già kia, thua chắc rồi!” 

             ... 

             Ôn Tĩnh Tuyền cũng tỏ ra vẻ vui mừng. 

             Nhờ sự tức giận mà ngày hôm nay nàng ta đã phát huy được năng lực vượt xa người thường, luyện chế Thiên Đan hơn cả Thất Phẩm! 

             Bình thường, nàng ta đạt cao nhất cũng chỉ đạt gần đến Thất Phẩm. 

             Hơn nữa, còn rất không ổn định. 

             Nàng ta đắc ý nhìn Lâm Lan, cười lạnh nói: “Lão già, có phục hay không?” 

             Lâm Lan gật đầu, nói: “Tuổi còn nhỏ mà có công lực như vậy, lão phu đã phục rồi!” 

             Ôn Tĩnh Tuyền mừng rỡ, nói lớn: “Nói như vậy, ngươi chịu thua rồi sao?” 

             Lâm Lan lại lắc đầu, đáp: “Tuy trước khi đi theo sư tôn, ta không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng bây giờ, ngươi đã không phải là đối thủ của ta nữa rồi! Thiên phú của ngươi không tệ, nhưng quá đáng tiếc ngươi lại đi theo lão già kia, ngươi có muốn đi theo sư tôn của ta không?” 

             Ôn Tinh Tuyền ngạc nhiên, lão già này muốn đào vách tường sao? 

             Diệp Viễn cũng sững sờ không kém, rồi hắn lại bật cười. 

             Không ngờ Lâm Lan lại nói ra suy nghĩ của chính mình. 

             Lão già này có chút thú vị đấy. 

             “Ha ha, ngươi lại thổi phồng ba hoa! Có bản lĩnh thì ngươi luyện Trúc Cơ Thiên Đan cấp Bát phẩm cho ta xem chút đi!” Ôn Tĩnh Tuyền tức giận, nói. 

             Lâm Lan khẽ gật đầu, không nói nhiều, bắt đầu luyện chế. 

             Vừa ra tay, sắc mặt của mọi người cũng thay đổi ngay lập tức. 

             Thủ pháp tinh luyện của Lâm Lan còn như mộng như ảo hơn cả Ôn Tĩnh Tuyền, còn cao minh hơn mấy phần. 

             Toàn bộ quá trình luyện chế làm liền một mạch! 

             Lâm Lan sớm đã nắm trong lòng bàn tay về việc tu luyện Trúc Cơ Thiên Đan, cơ bản không có bất kỳ độ khó nào. 

             Hơn nữa, hắn ta không lơ lửng không cố định như Ôn Tĩnh Tuyền. 

             Hắn ta luyện chế Trúc Cơ Thiên Đan hơn chín mười phần trăm đều nằm ở Bát Phẩm! 

             Lâm Lan đặt Trúc Cơ Thiên Đan xuống Vân Sơn Thạch Mẫu, tất cả mọi người đều ngạc nhiên đến ngây người. 

             Bỗng nhiên Tẫn Thuận đứng bật dậy, thốt lên: “Bát... Hơn Bất Phẩm! Sao có chuyện đó được?” 

             Trên Bát Phẩm có mùi vị như thế nào? 

             Chứng minh rằng nếu trình độ của Lâm Lan trên Trúc Cơ Thiên Đan càng mạnh hơn nữa! 

             Chuyện như vậy đúng là không thể tưởng tượng nổi 

             Trong ánh mắt của Tông chủ cũng bất chợt hiện lên một tia kinh ngạc. 

             Trúc Cơ Thiên Đan mà luyện chế ra Thiên Đan trên Bát Phẩm, hắn ta lần đầu tiên nhìn thấy! 

             Ôn Tĩnh Tuyền thì hồn bay phách lạc, nàng ta có chút không dám tin vào chuyện xảy ra trước mắt mình. 

             Nàng ta lại thua rồi! 

             Bại dưới tay một lão già nát rượu! 

             Lão già này vừa nhìn đã biết là mới lên được Nhị Phẩm Thiên dược sư mới đúng. 

             Nhưng nàng ta lại thua! 

             Hơn nữa, nàng ta cảm nhận được lực Tương Tác của Lâm Lan còn chênh lệch với nàng một đoạn rất dài. 

             Nhưng phẩm chất Trúc Cơ Thiên Đan lại cao hơn cả nàng ta! 

             Trên Thất Phẩm và trên Bát Phẩm, vừa nhìn chỉ thấy chênh lệch có một Phẩm. 

eyJpdiI6IjVYeVB4eCtITFhOOFNKM1BtbGl5NEE9PSIsInZhbHVlIjoieWVcL0hZeXhUdDlJRVV2WEZ4cUFOaXZTSXhySVFGRm55REdIdmk2bjRSbzE5WDZac2NoampuTU1lbmdyU1JzRHo4RjhzcW8rS2hjd1JOdWF3UFBQSU5cL2ttUlBKb1wvS244SnZXN1BGWFpkM0JreWtHbzZNcWV4NXBIRitTK2dJcnBjY0tpK1d1TlZ2WmRlOFkwclE4S2JYSVpcLzJcL2hmYjB2Wm1tc0lkTHd2XC9aOGE3TFFTbW5rTnRiVHhDYmZ4R2tMWVVjVDRvV1dJaWVJZ3FTVlwvbExkK0toUkZmWVRLbDRkaU1cL2RQeVBJVVVwM0NwNm5PT1pLM2kxdm5adDdqR29PIiwibWFjIjoiNWJkNDJkYWI5ZTRlZDM3ZjEyNjJkODEwMmQ1NTQ5MWY1ZmU3MzVhZjA2MWQ3ODIwOGIxNjU0N2VhODFhOTg2MCJ9
eyJpdiI6ImlqSjdMbGFxNEhTNnk4amJCNmlDUHc9PSIsInZhbHVlIjoiaDlNMHVoejEydlJ6cHRPaHNGdDltUW9zUFwvZnZQbm5CQXIxS1ZJblNreU9EaXNzeE43OVBybm5nVVo1elNtOGZNaktFa056ZGVvWENIWGlaem9QUldGRFAwNmhCcGhpdUpVTk9vdDhkR3ZhbmNYaW1qUWxUdFFEZ1JBOXVmSUY5aE03bGVQc0pUM1BuRnk4ZVVDQkRKdXB6bUZWY3FJK1pWeTNVS1wvTDZIaGx3RHo2XC91OGs0N0o4WGpCbndISjNkSjJ1eDJ6Uk0xZEFyM2F6Ulp3aUxkazhzTnFwQ3ROdTEzaTZEZnYrejdjeEx4VEgrbUVzMUoyZ0Q4Q1lCTlloY1habUd1SlQyc1pPNWdwbStzczNTbE45VUxTQVwvNnV5OHR0Y1JwSEpDWVVzV1wvRFNSWEx0TWRYMG9taHFPQmVKWFRESWZuWkJrUGF3OXlLTzE0ZFwvb1htV1wvYXVKeThjY2dYSWRGemQ5QkZKbUltWFA3Tm03WnJGZEhmQWNzRnVjdyIsIm1hYyI6IjI1OWY3MmU0NGE4ZTIzNGViMTg5ZjlmNGM0YjZhMjExYmU0M2IxNTcyNTBhZjU2MzE0ZjNlOGNjMzNiMmFjNjIifQ==

             Lâm Lan nhìn Ôn Tĩnh Tuyền lạnh nhạt, nói: “Tiểu nha đầu, thiên phú của ngươi thật sự rất cao nhưng theo lão già kia đã chôn sống ngươi rồi! Không bằng sau này, ngươi theo sư phụ của ta đi, với trình độ thiên phú của ngươi thì sẽ phát huy rất lớn đấy!”

Ads
';
Advertisement
x