Một con hổ nhỏ, khỏe mạnh kháu khỉnh, rất đáng yêu đi theo phía sau Hổ Bí đại vương. 

             Nhìn ở khí tức, cũng chẳng qua mới chỉ là thượng vị Đại Cực Thiên. 

             “Đúng, vậy thì thế nào?” Hổ Bí đại vương nói. 

             Diệp Viễn tiện tay ném một viên thiên đan qua đó, thản nhiên nói: “Cho hắn uống, coi như là lễ gặp mặt đi.” 

             Hổ Bí đại vương tiếp nhận thiên đan, lông mày cau lại. 

             Đây chỉ là một viên nhị phẩm thiên đan, có điều thiên đan này óng ánh sáng long lanh, tinh khiết tới cực điểm, hắn chưa bao giờ nhìn thấy. 

             Thiên đan này, chính là chân phẩm Đại Cực Tạo Hóa Đan. 

             Có điều, Hổ Bí đại vương lại chần chờ, hắn sợ Diệp Viễn động tay chân vào viên thiên đan này. 

             Diệp Viễn nhìn ra sự lo lắng của hắn, không khỏi cười nói: “Nếu không dám thì ngươi có thể tìm người khác đến thử. Có điều, ta tuyên bố trước, đây là chân phẩm Đại Cực Tạo Hóa Đan, trên tay ta chỉ có một viên, qua cái thôn này thì không còn khách trạm khác nữa đâu. Đến lúc đó lại lợi cho thủ hạ của ngươi, cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.” 

             Diệp Viễn đúng là không có nói sai, Đại Cực Tạo Hóa Đan cũng là thiên đan thuộc loại rất trân quý. 

             Lúc đó hắn đã dùng hết toàn bộ thiên dược còn sót lại trong Thiên Nam điện để luyện chế, chỉ còn lại một viên cuối cùng này, chuẩn bị dùng cho lúc mình đột phá. 

             Kết quả không ngờ được, hắn ở bên ngoài Long Miên, trực tiếp đột phá đến Vô Cực Thiên Vị. 

             “Phụ vương, không phải chỉ là một viên thiên đan thôi sao? Nếu như con thật sự ăn rồi chết, người giết hắn báo thù cho con!” Con hổ nhỏ ngây thơ nói. 

             Nhìn con hổ nhỏ này, Diệp Viễn không khỏi nhớ tới Bạch Quang lúc nhỏ. 

             Trong lúc nhất thời, đúng là rất nhớ ngày tháng đó. 

             Đợi khi trở lại Ngũ Đại Thiên Vực, phải trở về Thông Thiên Giới một chuyến mới được. 

             Dựa vào năng lực hiện tại của hắn, muốn khiến đám người Ly Nhi đột phá Thiên Vị, đã không phải là việc khó. 

             “Được! Vậy thì để cho con thử một chút!” Dường như Hổ Bí đại vương đã hạ quyết tâm nói. 

             Con hổ nhỏ nuốt luôn viên chân phẩm Đại Cực Tạo Hóa Đan, bỗng nhiên tầm mắt ngưng tụ, khí tức cả người bất ngờ tăng vọt! 

             Năm đại nửa bậc Thánh Hoàng Thiên nhìn thấy cảnh này, từng người lộ ra vẻ khiếp sợ. 

             Thiên đan này, dược hiệu không khỏi có chút quá mạnh đi? 

             Giống như lúc trước hai người Hoàng Hạo Ngôn đột phá, khí tức của con hổ nhỏ lên như diều gặp gió, trực tiếp đạt đến Đại Cực Thiên Vị đại viên mãn. 

             Tiếp đó, lập tức xông tới Vô Cực Thiên Vị. 

             “Đây… Hiền chất không có chút nào muốn dừng lại, chẳng lẽ hắn muốn trực tiếp đột phá Vô Cực Thiên Vị?” Vạn Tượng đại vương giật mình nói. 

             Cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy một viên thiên đan nào có thể có hiệu quả dữ dội như thế. 

             Trên thực tế, toàn bộ Vũ Thanh đại lục, cường giả biết đến sự tồn tại của chân phẩm vô cùng ít! 

             Nếu như không có Đan Minh xuất hiện, thậm chí đến Diệp Viễn cũng không sờ được đến cánh cửa này. 

             Cho nên, năm vị đại vương chấn kinh cũng là điều có thể tưởng tượng được. 

             Khi cảnh giới của con hổ nhỏ vọt thẳng đột phá Vô Cực Thiên Vị, năm người triệt để sợ ngây người. 

             “Thiên đan này thật là lợi hại, thế mà trực tiếp khiến cho hiền chất đột phá Vô Cực Thiên Vị!” Vẻ mặt Cuồng Sư đại vương đầy chấn động nói. 

             Năm người nhìn Diệp Viễn, tất cả không nói nên lời. 

             Hổ Bí đại vương lại quan tâm nhi tử, hỏi: “Thạc Ngôn, con có cảm thấy có nơi nào khó chịu không?” 

             Thân thể con hổ nhỏ đã lớn thêm một vòng, nhìn giống như là một lão hổ đã lớn một nửa. 

             Hắn lắc đầu nói: “Không có chỗ nào khó chịu, con có cảm giác khỏe mạnh mà từ trước đến giờ chưa từng có! Thậm chí con còn cảm thấy, dược hiệu vẫn còn chưa dùng hết, chỉ là bây giờ căn cơ của con bất ổn, không thể nào đột phá tiếp! Vị đại ca này, cảm ơn ngươi!” 

             Năm người đưa mắt nhìn nhau, vô cùng khiếp sợ. 

             Lúc này, rốt cuộc bọn họ cũng biết, Diệp Viễn không phải đang nói đùa. 

             Thủ đoạn của gia hỏa này, đơn giản là không thể tưởng tượng được! 

             Diệp Viễn nhìn Thạc Ngôn, cười nói: “Không cần cảm ơn, ta vừa rồi đã nói rồi, đây là lễ gặp mặt.” 

             Hổ Bí hít sâu một hơi, nói với Diệp Viễn: “Tiểu tử, thứ ngươi muốn đưa cho chúng ta chính là loại thiên đan này?” 

             Diệp Viễn gật đầu nói: “Tứ phẩm Thiên Hoàng Đan Quỳnh Dao Thiên Thánh Đan! Chắc rằng nếu được luyện chế thành công ở trong tay ta, dược hiệu tuyệt đối sẽ mạnh hơn so với Thánh Duyên Đan gấp trăm lần! Đến lúc đó, cho dù các ngươi không muốn đột phá, sợ rằng cũng là không được!” 

             “Hít… Gấp trăm lần!” Cuồng Sư đại vương hít vào một ngụm khí lạnh, cảm thấy đầu có chút mơ hồ. 

             Thánh Duyên Đan, đây chính là ngũ phẩm thiên đan đó! 

             Một tứ phẩm thiên đan, thế mà lại có dược hiệu mạnh hơn gấp trăm lần so với ngũ phẩm thiên đan, đây đúng là không thể nào tưởng tượng được. 

             Thánh Duyên Đan, chỉ là có thể gia tăng tỷ lệ đột phá Thánh Hoàng Thiên. 

             Nhưng cho dù là nửa bậc Thánh Hoàng Thiên, cũng là có xác suất thất bại. 

             Ngọc Hoàng Thiên đến Thánh Hoàng Thiên, một bước này đúng thật là quá khó khăn. 

             Nếu không thì, trăm vạn sinh linh ở Vũ Thanh đại lục, vì sao chỉ có rải rác mấy người mới có thể đột phá đến cảnh giới này? 

             Nhưng mà ở trong miệng Diệp Viễn, Thánh Hoàng Thiên lại trở thành thứ giống như rau cải trắng vậy? 

             “Hừ! Tiểu tử, ngươi coi chân linh chúng ta là kẻ không hiểu luyện đan, dễ bị lừa gạt sao?” 

             Lúc này, đột nhiên Thiên Thử đại vương nói: “Thiên Hoàng Đan đẳng cấp càng cao, độ khó luyện chế càng lớn! Độ khó luyện chế tứ phẩm Thiên Hoàng Đan so với nhị phẩm Thiên Hoàng Đan, căn bản là không thể so sánh nổi! Thậm chí, còn khó hơn so với ngũ phẩm thiên đan! Bây giờ ngươi mở một ngân phiếu trống mà đã muốn chúng ta lui binh?” 

             Lời nói của Thiên Thử đại vương, khiến bốn người biến sắc. 

             Bọn họ thầm nghĩ, thật là nguy hiểm suýt chút nữa bị mắc lừa rồi. 

             Một màn vừa rồi đúng là quá mức chấn động. 

             Không thể không nói, Thiên Thử đại vương nói rất có lý. 

             Thiên Đan đẳng cấp càng cao, Thiên Hoàng Đan càng là khó luyện. 

             Toàn bộ vùng đất Thiên Nam, cũng chỉ là Triệu Khuẩn và Ô Kỷ An là có thể luyện chế Thiên Hoàng Đan thôi. 

             Mà thứ bọn họ luyện chế được là Thiên Hoàng Đan có phẩm chất kém nhất. 

             Muốn luyện chế được đến cấp độ chân tứ phẩm Thiên Hoàng Đan, độ khó đó căn bản là không thể nào tưởng tượng được! 

             Năm người nhìn Diệp Viễn, sắc mặt rất khó coi. 

             Diệp Viễn cười cười, đột nhiên cất cao giọng nói: “Hai vị điện chủ, ta là Diệp Viễn! Bây giờ, ta đang đàm phàn với năm vị đại vương, xin mời hai người xuống đây một chút!” 

             Một tiếng này truyền rất ra, Triệu Khuẩn và Ô Kỷ A đang ở trận địa đầu thành sẵn sàng đón quân địch nghe thấy thế thì sắc mặt đại biến. 

             Bỗng nhiên Triệu Khuẩn đứng lên, nói với Ô Kỷ An: “Đúng thật là Diệp Viễn, hắn trở về rồi!” 

             Ô Kỷ An vui mừng nói: “Núi lớn vừa rồi, hẳn là lao ta từ chỗ hắn! Hắn nói, đang đàm phán với năm đại nửa bậc Thánh Hoàng Thiên, chắc không phải là có lừa dối gì đó chứ?” 

             Triệu Khuẩn biến sắc, đột nhiên lắc đầu nói: “Không đâu! Lúc trước, hắn vì một Hoàng Hạo Ngôn, đã không tiếc đặt mình vào nguy hiểm, chống lại toàn bộ đại quân Hải tộc! Nếu như hắn bị bắt, cho dù giết hắn, hắn cũng sẽ không nói loại lời này!” 

             Ô Kỷ An cũng rơi vào bên trong trầm tư, khẽ gật đầu. 

             Lúc này, Tống Thiên Dương cũng nói: “Ta đồng ý với suy nghĩ của Đại điện chủ! Diệp Viễn bất ngờ lên tiếng, có thể là cần chúng ta hỗ trợ! Huống hồ, ba người chúng ta có thể đột phá nửa bậc Thánh Hoàng Thiên, tất cả đều là công lao của hắn! Nếu như không có hắn thành Thiên Nam đã sớm chết rồi!” 

             Triệu Khuẩn gật đầu nói: “Được! Ta và Tống Thiên Dương đi xuống dưới, Kỷ An, ngươi thủ thành, đề phòng vạn nhất!” 

             Ô Kỷ An gật đầu nói: “Vâng!” 

             Bên kia, mấy người đang không biết trong hồ lô của Diệp Viễn chứa cái gì, Thiên Thử đại vương trầm giọng nói: “Tiểu tử, ngươi dám giở trò, bây giờ bổn vương sẽ giết ngươi!” 

             Diệp Viễn cười nói: “Năm vị đại vương, thả lỏng một chút. Nếu như ta thật sự giờ trò gì, thì cũng sẽ không gọi bọn họ ra, đây không phải là đưa dê vào miệng cọp sao? Các ngươi nói, có đúng không?” 

             Mấy người liếc mắt nhìn nhau, thầm nghĩ cũng có đạo lý. 

eyJpdiI6Ild3bWNXSkhkMlEzK2FPMjRhMmpXa1E9PSIsInZhbHVlIjoiOWIrTnhhWFNhbzB1QWpBS0dlNUE5NHJLTVlROU1YZm92SE52aTZIU3g5XC9GZmFpZ010aDNHc0Y5UGFRVkJ1YmN2TkNsRFlZQnZ0NE9lQkU3ekZhM3EzSlpLOHlsOElEbHBIMDNLcFhVTkFsTjlBZFQyR0p1b0Z6UnVrMWRmOUhFaFdCK1I4ekt3RHJtZFNCZUZtdmJ6RlRNclprXC9IUmU4NHpMTDBzeVEzK21aT21sbldlbTJtOFhjTmtGbnV3ZU9iWlFyMDJraFVVbGttVGxjUThXSHg1NDkyWUNlR1YzdENsYlVjcEI1RU4reWJDSTUzTHlvNGVSS20wTWdjT1kreUdxQ2NPbUtkQ25UV2ZaQmg1XC9BWkFkcXlmc21ibFcrRk1IZ2pwM1h1eVIzbitXSkI2VWdVXC9WbHFVSXJWbWJOUTY1RXpDRU1QTGJCREpsYmY2djczMnpIWXZcL0p1MWczOGJUVWQwc0xMVjk4dVZKdUlPVTRJOVhoNzlGXC9BOFpxZlJOU3Vja3lkVXk2TUtYOStBa25QRyt1cmlxSXlKa2g3M2pBU1gzcU1pbGRBa1NuS21uXC9sMlZiQm5kWUg0THdlZkMyRUNhN3RFcktJSTB6dUlkcStMd3pGb28xZmZRZG9pXC9HRW9PM2VzWGhVWkcyK3lhU1VUeWlLUTdhVm1qY2liV3NpOTBoYVZKelN5XC9oMTBHK1pWYnJUT0p1ZUQ4VE5NNWV1XC9vejFGanhTYmJCNmF1alRmMGVoQXpDUXdXbUV0cUVoRUJjZ1hZSURCMExBUDMwK3hBOWdQZFdPd3hFNGNqQkdqS3JyM0dXS1VFN0xlMk9KRittK3RPMnBuMGtjRUk4MXRlQWQrdUJ6RW9UbUZWc1FCNlMrSEpwNk84YjRKQkhBdWJqSnJrPSIsIm1hYyI6ImJlOWE3YzM3NGNmMmM0ZjM3Yzc4NjgxZjc0MmY5OTNkYzBjY2E1MjM5NDVlYzVmMTUyMTZmNWM3NGUwZTM3NTUifQ==
eyJpdiI6ImxpUkdBbERHdGdyYmgwNCt3QklsU2c9PSIsInZhbHVlIjoiY2RrWFhQTzhXMzA3aXJUK3cwVFpBNDRLbnJcL0hcL0ZmZ0tWQUVrT1dcLzhjaGdjbm5naHJTa1FSZXJ3b2ZpcUQyaXkyc01rUnVrczVPdzNUSzRYRis2SXBteGMwWFFGREVmejN4UTVoQ2ZQMXpySGFWZU9iR1hyMmlNdTNRcVBDeWV1TFJOOTZWUkd2cjVNYzd6NlZVMFdzamd1OFFBc1pIVmxOM3VxS3k0eWFQcXJpRkN4aU1odDR2ZHhxSTFCT3FnU1BicCtVa0tQK2RsOXZSV0xsWnFscjBSb3NLWGF3R0VGZ3RidEVPTFwvQVpyaDRrMDZseVliWDFGNkQ2ZDNrTGhtMUZ3ZW1qazAzckhod3FocmtWSW5hOThTTnl2czlcL2xTK3ZGR1NHR2c2UTFUT1BkekhKZXFWcWlaOXA2TFZBdVpJMWJSRkxlZ3RlZjJVTk52T3RkRmcwbGlwSVlXZmd1K3BaZ3lVSTJhMHdEV3ZWZDl4K3FBVUJ5WFN3djlITUt6Rmh3WjNsXC9TSlUyV1wvbHhVVCtTNlE9PSIsIm1hYyI6ImRiMjY4Y2ZkYWM3ZWVlN2MwNTMzNTNiMWQyZGYwOTczN2IzMDg0OWIwNmYzYTdlMDY5Y2E0MDNkNmM3NGIwNjAifQ==

             Năm vị đại vương biến sắc, suýt chút nữa cắn vào đầu lưỡi của mình.

Ads
';
Advertisement
x