“Mọi người đều nhìn ta với ánh mắt này làm gì thế? Có phải các ngươi cho rằng ta đã chết ở bên trong rồi đúng không?” 

             Diệp Viễn nhìn vẻ mặt của mấy người họ, sao lại không biết họ đang suy nghĩ điều gì chứ? 

             “Đâu… Đâu có! Ha ha, với thủ đoạn của Diệp Đại Sư thì sao có thể bị Thiên Đạo phản phệ mà chết chứ?” Cuồng Sư Đại vương xấu hổ đáp. 

             Diệp Viễn phất mạnh tay áo, mấy luồng sáng lần lượt bắn về phía sáu người Hổ Bí. 

             Sáu người cả kinh, vội vàng vươn tay ra đón lấy. 

             Sau đó họ cẩn thận nâng niu trong lòng bàn tay, như thể trong tay đang nâng một bông hoa tuyết, sợ nó tan chảy vậy. 

             Sáu vị đại chân linh nhìn về phía Diệp Viễn với ánh mắt ai oán. 

             Dường như đang nói, đây chính là niềm hy vọng đạt tới Thánh Hoàng Thiên đấy, ngươi lại tùy tiện như vậy! 

             Cùng lúc đó, họ đều vô cùng cảm động khi cảm nhận được sức mạnh mênh mông cuồn cuộn của đại đạo trong viên Thiên Đan trên tay. 

             Diệp Viễn thật sự luyện chế ra được Thiên Hoàng Đan tứ phẩm! 

             Hơn nữa còn là chân phẩm! 

             “Thật ra nửa tháng trước ta cũng đã luyện chế xong, nhưng nửa tháng này, bởi vì còn có một chuyện quan trọng khác nên ta mới lùi thời gian xuất quan lại. Ta đã nói nhất định sẽ hoàn thành việc mà mình đồng ý với các ngươi thì tự nhiên sẽ không nuốt lời.” Diệp Viễn cười nói. 

             Mấy người họ nghe xong vẻ mặt đều cười khổ. 

             Nếu như ngươi đã hoàn thành xong thì xuất quan sớm một chút không tốt sao? 

             Tuy rằng chúng ta là Bán Thánh Hoàng Thiên, nhưng trái tim nhỏ bé cũng bị ngươi dọa hỏng rồi! 

             Chẳng qua mấy người họ đều thu Thiên Đan lại một cách cẩn thận từng ly từng tí, định trở về bế quan. 

             “Ha ha ha, không hổ là huynh đệ tốt của ta, Diệp Viễn ngươi không làm bổn tôn phải thất vọng!” Ngưu Ma Thánh Tôn lại cười lớn rồi nói. 

             Diệp Viễn cười nói: “Đệ đã từng nói, tiểu đệ vẫn có một chút tự tin về mặt Đan Đạo. Tuy rằng năm mươi năm hơi gấp gáp đôi chút, nhưng nếu đệ đã dám hứa hẹn thì tự nhiên ít nhiều cũng đã nắm chắc mấy phần. Không biết thiên dược của đại ca đã chuẩn bị xong xuôi hay chưa?” 

             Ngưu Ma Thánh Tôn nói: “Không vội, không vội! Mấy năm nay đệ đã vất vả rồi! Cứ nghỉ ngơi một khoảng thời gian cho tốt trước đã rồi lại luyện chế cũng không muộn. Lão phu vẫn chờ được một chút thời gian này.” 

             Diệp Viễn cười nói: “Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!” 

             Một ngày này, sấm sét ầm ầm, muôn hình vạn trạng. 

             Một con hổ khổng lồ sặc sỡ bay lên trời, khắp Vạn Yêu Đại đều có thể thấy rõ. 

             Trong thoáng chốc, toàn bộ Vạn Yêu Đại Sơn đều oanh động. 

             “Đây là Hổ Bí Đại Vương! Trời giáng dị tượng, hắn ta đã đột phá Thánh Hoàng Thiên!” 

             “Đã mấy vạn năm Vạn Yêu Đại Sơn của chúng ta chưa từng lại xuất hiện Thánh Hoàng Thiên! Lần đột phá này của hắn ta đúng là một hồi thịnh vượng của nơi đây!” 

             “Lần này sự xuất hiện của vị Thánh Tôn mới khiến Vạn Yêu Đại Sơn lại phải bị gột rửa một lần nữa rồi.” 

             Thánh Hoàng Thiên xuất thế là một sự kiện trọng đại khắp Vũ Thanh đại lục. 

             Chuyện này ảnh hưởng cực kỳ lớn đối với Vạn Yêu Đại Sơn. 

             Thế lực ở khắp nơi đều phải gột rửa một lần nữa. 

             Mấy ngày sau dị tượng tan biến. 

             Tất cả mọi người đều biết Hổ Bí Thánh Tôn mới đã ra đời! 

             Tuy nhiên điều bất ngờ nằm ngoài dự đoán của mọi người. 

             Ngay ngày hôm sau Hổ Bí chứng đạo, dị tượng lại nổi lên! 

             Một con trâu vàng lớn lao lên trời gầm thét. 

             Cả Vạn Yêu Đại Sơn lại lần nữa chấn động. 

             “Đây... đây hình như là Đại Hoàng thống lĩnh dưới quyền của Ngưu Ma Thánh Tôn thì phải? Thế nhưng hắn ta cũng đã đột phá Thánh Hoàng Thiên rồi sao?” 

             “Quá điên cuồng! Ngắn ngủi mấy ngày thế nhưng lại xuất hiện hai vị Đại Thánh Tôn!” 

             “Đây cũng quá trùng hợp đi, sao họ lại đột phá cùng một thời gian nhỉ?” 

             Những chân linh bình thường tự nhiên không biết những chuyện giữa tầng lớp đứng đầu. 

             Vì vậy việc hai vị cường giả đột phá cùng lúc gây đả kích rất lớn đối với họ. 

             Trong mấy vạn năm ngay cả một Thánh Hoàng Thiên cũng không có. 

             Nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi lại đồng thời có hai người đột phá! 

             Tuy nhiên đây mới chỉ là bắt đầu! 

             Đại Hoàng đột phá còn chưa kết thúc, Vạn Yêu Đại Sơn lại nổi lên dị tượng ngút trời. 

             Lần này là một con voi khổng lồ! 

             Vạn thú sôi trào! 

             “Thánh Hoàng Thiên thứ ba! Ôi mẹ ơi, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Lẽ nào thiên tượng đột nhiên thay đổi, chúng ta đều có cơ hội đột phá Thánh Hoàng Thiên ư?” 

             “Trời đất thay đổi! Trời đất thật sự thay đổi rồi!” 

             “Vạn Yêu Đại Sơn đã yên bình quá lâu, lúc này đây chỉ sợ muốn tiến vào thời đại quần hùng tranh tài!” 

             Vạn Tượng Đại Vương đột phá, hoàn toàn thắp sáng Vạn yêu Đại Sơn. 

             Họ hoàn toàn không thể giải thích được, tại sao sẽ xảy ra chuyện khó tin như vậy. 

             Thánh Hoàng Thiên, đó là sự tồn tại như thần, cũng là sự tồn tại vô địch. 

             Một bước này đã làm khó không biết bao nhiêu chân linh cường đại? 

             Nhưng bây giờ lại trở nên không hề đáng tiền như vậy! 

             Một ngày sau, hai luồng dị tượng lại lần nữa lao vút lên trời. 

             Lần này tất cả mọi người đều đã tê liệt. 

             Thánh Hoàng Thiên thật sự chẳng khác gì cải thảo! 

             Mãi đến hai ngày sau, một luồng dị tượng cuối cùng xuất hiện, mọi người tập mãi thành quen không còn khơi dậy được một chút sóng gió nào. 

             Trước sau chưa đến mười ngày, sáu vị Đại Thánh Hoàng Thiên cùng lúc đột phá. 

             Dị tượng trên bầu trời giống như một màn pháo hoa mãi mà không tắt, vô cùng rực rỡ. 

             Rất nhiều chân linh cả đời này cũng khó mà nhìn thấy một lần cảnh tượng hoành tráng này. 

             Trong nơi tận cùng của Vạn Yêu Đại Sơn, một bóng dáng xé không mà tới, đáp xuống trên đỉnh núi. 

             Dáng vẻ đó lại giống như một con chim khổng lồ. 

             Lão Vượn chống quải trượng chắp một tay ra sau lưng, chậm rãi đi đến trước mặt bóng dáng kia. 

             “Lão Vượn, mẹ nó rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thế? Khi nào thì Thánh Hoàng Thiên trở nên không đáng giá như vậy chứ?” Bóng dáng kia lên tiếng. 

             Lão Vượn nhìn chiếc bóng khổng lồ trên hư không, ánh mắt thâm thúy nói: “Thánh Hoàng Thiên vẫn là giống Khuy Thiên Cảnh, vô cùng khó khăn! Trong số một ngàn Bán Thánh Hoàng Thiên cũng khó có ai có thể đột phá. Hiện tượng này không bình thường!” 

             Đại Điểu hừ lạnh nói: “Vô nghĩa, sao bổn tôn lại không biết chuyện này không bình thường chứ? Ta đến tìm ngươi chính là muốn hỏi ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì hay không!” 

             Lão Vượn liếc nhìn hắn ta, thản nhiên nói: “Con trâu ngu ngốc kia nhặt được bảo bối!” 

             Đại Điểu sửng sốt, khó hiểu hỏi: “Nhặt được bảo bối? Ngươi là nói...” 

             Lão Vượn bày ra dáng vẻ như đang nhìn kẻ ngốc, hờ hững nói: “Đồ ngu! Bảo bối gì có thể khiến sáu vị chân linh đột phá Thánh Hoàng Thiên chứ? Ta là nói con trâu ngu ngốc kia đã bám được cành cao! Bên cạnh hắn ta nhất định có một tên thâm sâu khó lường!” 

             Cả người Đại Điểu run lên nói: “Một tên thâm sâu khó lường! Tên này là dạng gì mà có thể tạo nên sáu vị Đại Thánh Hoàng Thiên cùng một lúc chứ? Chẳng lẽ... chẳng lẽ...” 

             Hắn ta đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, trở nên vô cùng kích động. 

             Bởi vì câu trả lời kia khiến hắn ta cũng thấy được hy vọng. 

             Hắn ta cùng với Lão Vượn đã loanh quanh bên bờ vực sinh tử. 

             Dù làm thế nào đi chăng nữa thì họ đều không thể vượt qua Thánh Hoàng đạo kiếp lần thứ tư có thể đến bất cứ lúc nào kia. 

eyJpdiI6InhIVW1YVEt1STNLWDd6M0prblpDMUE9PSIsInZhbHVlIjoianJ3Vm9tOG1xMEhJcmR2QmtiRTNyQkZSV2Vhc0NCTEM5WTZtU0tBYkxWTk5qb1N2T0JqYmg4SGF6QlNqa1RjSlpsUmUwRXJwRTN1NGFpaEZCM3JibXdwa0p6UHFYaDN3ajdwTGY4VVZjdCtMVFZ1SzMySWtxU29tbVNZNk9iVDU5ME5WSVRUS3lsOFQ0MFhOdUFPOHFtRE4yMTBoWEhLemt6b0hoUmZSaitPM2M0RXgyRnpyZE9venE2M2RkY2NFS1IzM3Q1THRJNFhFSld0WkRcLzRPTzdoekJvMkpXKzRUT0JDQmx2eURIZmpWWmtRcU51VlZzbDZ3enY1ZTU4dzdJNlwvTjFrN1czNXpqRkd2VTEyT2RVcEJDazJQK3VFZlpnbUdQaDdLVUs0NEwxdW5LOTBYc0ZcLys1d0VcL1YrcmUxMWNtNEQ2SXZEaUpsRFdpYXNzZDZHY1pWUzFpOFlGUzJHUyswdkN4YjJrV1dcL09hejRzc05zWTN4VkdiWG4yQkdlb0d5Ymx4UTlcL1RYSDJ6TmI4VUZ5QWlRR2xYdVB2OVNkU1hIU0lHeVBNblI0ZnZOTDFYQUtlaU8wYjFHZXFON3B3RmVhdTJ2aHArdUNpbWFmcm1jMjZveWkrYXB1aHlDWHF0MEdPdDRMSnd2Vll6UXBkNTE4T2xVTzJ4RkNXeXAiLCJtYWMiOiIzMWRkZDFiNDJkY2NkNTJmZWYxZmQ1YjZjZjVhMmVlZDE4YWFiNjQ0MDBmMjc4OWViZmI2OTg0NmRiNGU4ZTE3In0=
eyJpdiI6IlA5dkNFR3BrT09tNHdlSHpqQmQ2RHc9PSIsInZhbHVlIjoiM3QwbzNJRXlZUEV2VXgwZXR2SFZxeDhwUE1QSmdqdGE4cmJsQ2c2MEFzZmxwdWwzanQ0K0VWV1pTWmU2b3NoVVhzbDhtRWhTMXpnYkx3RHZXamhMVTA4WThoMDdEaE5ldlh6U2FcL2RcL3ZpcW1xdkVYeHVYMlVPN1JrK0pSRnhIOFl0OFFhTGYyUDRFWk92aXppV29EVUdWRUhjZk15ZTJsRXhZWUtRNGk0ZVpQYWJBNnk2NUxMZ0RiRE1Zd1lKMXhEaFJxYkdnOXpSNGlVMURyaUV4Qk5odWhWUndXdlNoXC9vZ2xGZ0dMcFNtRXdcLzFINUZMK0RGZitcLytFXC9hOCszb05NeHBMRFc0WlpsUlwvUFJ6c3JTRERaY2VQeGg2dHVMcjhJOEpjdnRsR0MzXC9WNTM3R1NCTEFQeXlcL2w1MU5DWW1hQkg3a1Y1TFhmVkxicEpjb2dVT0hyM3RMelVsd0ZSaXlOVk5pV2o5WTlCdGRXWkF6R0FIU0xMZVVZdmd5MVhCNURDQ0VPbjA0RlVydHpCdllCb1NjMkhVQURxWlE0enVJeXIyZVRzSWUrWG5PVlM0clwvRzZmbTZKRXFEajh4eDNRRlNMTnlUVjI2ZWgrcGtTYVVZaXZCdVRNMFZIUG83c203WHNNOEhnYmY0RGdTQlwvc2RmMEc2TGdJMW9pQ1VmR1wvNFJIXC9zM1RcL2lJMWFjdTNzOXUyakU1aWdYZ0ZsMkhERnJ2NzRobmwzc052Tnlqb0JzeVBUSEtNTzRTZHpCVnRhWUJUZ3BYMUhhdUFtMlFVOUY3YXgwZzFSQjhlRmh2elRJc0ZcL2xXVmcwTUJtWHgwU0FsUWFJaDgrOFwvcnVwRWxvMFdsQUh0RDRGd3JlM1ZaV1hGR1wvUklPakNDQTJYU2I1QXFQSHdSejVRVThcL3VDY1VjV2toQzMrRkdsbFpwZjdYU2llZTdaTVwvUDQ5YzlYMzNVNU5RU0hhNXRBU2ZObHJDUWE4bTJFdStQSWRwcE1DQ1ZLcUwxeFZPNTYrZ01cLzJabEUyXC9ZWE5rc0tXUU9uemdQalo3Vnd2SG00ejgwVGdHeUlQd2x0SHNEMmdwYTRxMXZiXC9oWUtxT3Z3MzlyMmNiRmQ0Nmg3QlRXek9ZMXd2aUxLdit5Nk41RlwvY2Q5Nk9EUW1cL2Q5c3B3dnF2RmQxa3VveHRwb2NvS3hmbjNQeVEiLCJtYWMiOiI0M2M5ZTlmZmUwNWY5NzRiNTQ2NjUyMzczODEwMzIxZDFiODRmZDJiYzM4MDM5MDBiMDg4OWQzMDA3YmQzYzFhIn0=

             Lão Vượn hung dữ liếc xéo Đại Điểu một cái, sau đó hừ lạnh: “Há có thể xem nhẹ sự tồn tại bậc này như vậy? Không chuẩn bị chu đáo thì không thể ra tay! Cứ chờ thôi, sẽ mau chóng nhận được tin tức!”

Ads
';
Advertisement
x