Tống Hoài An lại nói tiếp ở đầu bên kia: “Tôi cũng rất xin lỗi vì chuyện của chúng tôi mà làm phiền đến cô, cô yên tâm, khi về tôi sẽ nói rõ với anh ấy 

“Ừ” Nếu đây đã là chuyện của Tống Hoài An và Hứa Vĩnh Bảo thì Du Giai Ý cũng không thể nói gì thêm nữa. 

Nhưng trực giác mách bảo Du Giai Ý, nếu Tống Hoài An thật sự thẳng thắn với Hứa Vĩnh Bảo rằng chỉ coi anh ta như bạn tình thì Hứa Vĩnh Bảo sẽ điên lên mất. 

Du Giai Ý ăn qua loa bữa trưa xong thì bắt taxi đến cửa hàng thú cưng Chung Bảo Nam nói với cô lúc trước, đưa mèo mà anh ta gửi ở đó về nhà. 

Mèo của Chung Bảo Nam là một con mèo Ba Tư toàn thân trắng như tuyết, tên của nó là Meo Meo, nhìn ra được Meo Meo được Chung Bảo Nam chăm sóc rất cẩn thận, mỗi một động tác của nó đều toát lên phong thái ung dung nho nhã, chậm rãi điềm tĩnh, hệt như khí chất của chủ nhân nó. 

Vì là lần đầu tiên tiếp xúc với Du Giai Ý nên Meo Meo vẫn hơi lạ lẫm, nhưng đến khi cô đưa nó về nhà dịu dàng chơi đùa với nó một lúc thì nó đã từ từ trở nên quen thuộc với 

cô. 

Động vật cũng hiểu tính người, có lẽ nhận ra rằng chắc chắn Du Giai Ý sẽ là một cô chủ dịu dàng nên về sau Meo Meo đã ở lì trong vòng tay cô không chịu xuống. 

Du Giai Ý gãi nhẹ chiếc cằm mềm mại của nó, hiện giờ cô đang cảm thấy hơi ham chơi, không muốn làm việc chút nào nữa. 

Phải làm thế nào đây? 

Một người một mèo đang thoải mái gật gù ngủ gật thì chuông cửa nhà Du Giai Ý vang lên. 

Du Giai Ý nhẹ nhàng đặt Meo Meo xuống rồi đứng dậy đi mở cửa. 

Người đang đứng ngoài cửa là Phó Quân Hạo, Du Giai Ý còn chưa kịp hỏi anh có chuyện gì thì tầm mắt đã bị túi vận chuyển mèo trong tay anh thu hút, bởi vì bên trong có một con mèo nhỏ đang ngó đầu ra nhìn cô. 

Ánh mắt rụt rè dịu dàng khiến trái tim Du Giai Ý tan chảy ngay tức khắc. 

Mãi cô mới dời mắt khỏi chú mèo con được, cô chỉ vào chú mèo, khó hiểu hỏi Phó Quân Hạo: “Thế này là ... 

Cô nhớ Phó Quân Hạo không thích động vật nhỏ chút nào, cô vẫn nhớ rõ sự thiếu kiên nhẫn trong đáy mắt anh khi cô đề nghị nuôi thú cưng lúc trước. 

Phó Quân Hạo đưa túi vận chuyển mèo tới trước mặt cô, vẻ mặt không mấy tự nhiên: “Tặng em đó. 

Trước nay anh luôn là người thuộc phái hành động, quyết định tặng thú cưng cho cô xong, anh nhanh chóng liên hệ với cửa hàng thú cưng mà Giang Thượng Minh giới thiệu cho mình, sau khi theo Phó Thanh Trung về nhà, anh đã mau chóng rời đi. 

Sau đó anh đến cửa hàng thú cưng, chọn con mèo này và đưa nó tới đây. 

Còn vì sao lại chọn con mèo này là bởi vì anh vừa bước vào đã nhìn thấy nó. 

Ánh mắt rụt rè và dịu dàng của nó khiến anh nghĩ ngay đến Du Giai Ý. 

Hồi trước khi ở bên anh, cô đã nhìn anh bằng ánh mắt này. 

Du Giai Ý cứng đờ người tại chỗ, ngơ ngác nhìn Phó Quân Hạo và con mèo trong tay anh, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào. 

Thế mà Phó Quân Hạo lại tặng mèo cho cô ư? 

Không ngờ Phó Quân Hạo lại chủ động tặng quà cho cô, còn là thứ mà cô rất thích nữa, đúng là quá khó tin. 

Thấy mãi mà cô không nói gì, Phó Quân Hạo dứt khoát xách túi vận chuyển mèo đi vào nhà. 

Phó Quân Hạo vừa bước vào đã thấy một con mèo trắng tuyết nhảy ra từ phòng làm việc, nó kêu meo meo với anh và con mèo trên tay anh một cách không mấy thiện cảm. 

Phó Quân Hạo thì không hề hấn gì, nhưng con mèo trong tay anh thì lại vô cùng sợ hãi, chạy qua chạy lại trong túi vận chuyển một lúc. 

Du Giai Ý nghe tiếng kêu của Meo Meo mới hoàn hồn, cô nhanh chóng tiến lên ôm lấy nó, nhẹ giọng an ủi: “Meo Meo ngoan, đây là bạn mới của chúng ta. 

“Nào, chúng ta chào bạn ấy đi nào. 

Du Giai Ý vừa nói vừa giơ bàn chân đệm thịt màu hồng của Meo Meo lên, dịu dàng vẫy chào chú mèo trong túi vận chuyển. 

Mặc dù Du Giai Ý không nói rõ rằng sẽ nhận con mèo Phó Quân Hạo tặng, nhưng lời cô nói đã thể hiện ý của cô. 

Phó Quân Hạo rất vui vì tặng quà thành công, mặc dù ngoài mặt anh thì không phô ra. 

Nhưng sau khi thấy con mèo trong lòng Du Giai Ý, tâm trạng tốt của anh lập tức biến mất, anh không vui nói: “Đây không phải là mèo của Chung Bảo Nam đấy chứ?” 

Du Giai Ý gật đầu: “Đúng thế, nó tên là Meo Meo. 

Phó Quân Hạo ‘ha một tiếng, sau đó lùi lại một bước: “Cũng nhanh đấy!” 

Sau đó anh đặt con mèo trong tay xuống đất rồi hỏi: “Bây giờ nó phải làm sao?” 

Lúc này Du Giai Ý mới nhận ra rằng vừa nãy mình nói đây là bạn mới đồng nghĩa với việc gián tiếp nhận chú mèo này. 

Mặc dù cô không muốn nhận quà của Phó Quân Hạo, nhưng cô thực sự không có khả năng kháng cự trước con mèo nhỏ này. 

“Tôi có thể nuôi nó. Du Giai Ý nói xong còn không quên cảm ơn Phó Quân Hạo: “Cảm ơn anh. 

Thấy Meo Meo trong lòng đã ổn định cảm xúc, cô đặt nó xuống đất trước rồi đi tới ngồi xổm xuống trước túi vận chuyển, dịu dàng chào chú mèo nhỏ đang thu mình ở tít mãi bên trong: “Chào em, bé dễ thương” 

Vì không biết tên của nó nên Du Giai Ý chỉ đành gọi nó như vậy. 

Có lẽ động vật cũng có linh tính, chú mèo nhỏ dường như có thể cảm nhận được Du Giai Ý sẽ không hại mình, nó bèn rụt rè bước ra khỏi lồng. 

Du Giai Ý không chạm vào nó ngay kẻo nó lại sợ, cô hỏi Phó Quân Hạo: “Đúng rồi, nó được mấy tháng rồi? Đã có tên chưa?” 

Phó Quân Hạo trả lời rất chi tiết: “Bốn tháng, đã được tiêm phòng, rất khoẻ mạnh. 

Nếu không phải vì điều kiện mọi mặt đều rất tốt thì anh sẽ không chọn nó làm quà. 

“Tên... Thật ra nó chưa có tên, nhưng Phó Quân Hạo lại thản nhiên nói: “Nó tên là Thần Tài” 

Du Giai Ý. “.” 

Cô không nghe nhầm chứ? 

Thần Tài? 

Nếu cái tên này là người khác nói ra thì không có vấn đề gì, nhưng người cao ngạo lạnh lùng như Phó Quân Hạo mà lại nói ra cái tên này, Du Giai Ý cứ cảm thấy hơi kỳ kỳ. 

Cô nhìn chú mèo con mềm mại nhỏ nhắn đáng yêu, có hơi bất mãn với cái tên này: “Không phải là anh đặt đấy chứ?” 

Phó Quân Hạo điềm tĩnh trả lời: “Đúng thế, người trong giới kinh doanh đều thích cái tên này, thu hút tài lộc của cải, phú quý phát tài. Du Giai Ý. “. ” 

Suy nghĩ về cách đặt tên của Phó Quân Hạo thực sự là một lời khó nói hết. 

“Được rồi, vậy gọi là Thần Tài đi.” Cô nhẹ giọng chào hỏi bé mèo: “Chào em, Phó Thần Tài” 

Phó Quân Hạo không vui: “Em gọi nó là Thần Tài thôi, sao còn thêm chữ Phó vào làm gì?” 

Anh nghe mà cứ cảm thấy mình là mèo vậy, điều này khiến anh rất kháng cự. 

Du Giai Ý ngước mắt nhìn anh, trong mắt toàn là vẻ vô tội: “Chẳng phải do anh mua sao? Đương nhiên phải theo họ anh rồi” 

Phó Quân Hạo nhất thời nghẹn họng, nhưng qua điều này anh có thể cảm nhận được thực ra trong lòng cô vẫn không hài lòng với cái tên Thần Tài này lắm, cố ý gọi là Phó Thần Tài để làm cho anh tấm tức đây mà. 

Đây là lần đầu tiên Phó Quân Hạo cảm nhận được Du Giai Ý đùa với mình, tuy không thể hiện rõ ra nhưng cũng rất thú vị. 

eyJpdiI6IkZVYnNGTUszVTllZkMxNkVCNUlpeUE9PSIsInZhbHVlIjoiRUJYTk14Tjhrc2ZGbTZBNGVYaGVzSEJPYmR2dUdPXC9oVWV5RzFyXC93RWRodG5sZzBKUUJ5d1hqZFk5NHRiY3pkaTN2WGdENFwvRXhWcXMwd055c0NJTm9SVkgxU2h1OGw1eERhbHNSdHUzNUlIVEpBUk00TlhtNG9aUTd6Y0h2dGxRMXZDTHBPSjN0VW9OclEwczNab3d0WDhYbzg3YVlDU3l4TnhZa1VjZWpDV1RseW94WnlkVnhVMXpPaUYwNzVaMFpEZ0t6SkdDRysyQzZleUtDejQ0Yk1qQ2YyV0tJWmdtdjBJdk5CZVwvMDVDUHNKWXFXTmFab2RVRm4zRXdsTlFEQ2ExcmdKZW5OQkFvcDFuQkxzQkNnPT0iLCJtYWMiOiI0MzcyMWViNWViYzFhNzM4ZjRlNWM5NmFhZWJmYmMwNTJjYTg2ZWExYzI4M2Y1NmM2MjYzYWU2NDZjZWZiODVmIn0=
eyJpdiI6Im0xb09EM25GQzhFYmxHWnMrdGlaT0E9PSIsInZhbHVlIjoiZndocndZT3BnOExVc3pYTkJoV2RBSVhHck45VlwvOUoyam1WUXkxQjlcL0Iya2NMV0lGeXZaUjlheGdpWDFyd1hFVUtCcjRPYTJhSHVPaUMzdkZPTG9uNWxKU1FYXC9hZG9GSzFXa3F2aDVLOXptOTB4U0krbDlZTWpTS3RzUVR3ZStnUjdiMDA2TDNWRkV6dzY4eUNGZUdWTEZ5OW4zem5SOWlKSGxLS1JaV3FEbUJTUXdFeDlkTHhvdGhwckc5cFA4eUUwNldXWmRWTkRXZjNmYTVDbktTaWZBT0JYSEVLcEpRb0JXb09wcUhrUXBiSk9FSXI0N0xMT1hZVUVxQXk5Sm1rdk1CWWdxcFdZN0Z0Um0rTmZPK2pRRCtTMmpKUjE0dlp4TDIwTUx1T3laamljWkJJbnI0cjdLRHJ0MFNDcTBpMXlTcmVuVEJjY1RyQmFMTWVJajN3QndvUUJMRzVpYU5LTndQa2NGclBKVU80clMzU3VHanlNVGswd2R0QThUMXJNSk5QTmhFMXhwYnoyMGNBN3U3cVdhXC9NVFZhYWYwdFhQTW9OWTB5c1NsUEljSk9PRHF4OStkb1ZpMUhzUUV3Y1lNQUluekVSMFliWXBPNG1cL3d4dmZ5Q1dGQlB6ZHR4RlVzakVkaHVoOXhZclF3WVlTYWZkaldoVUxtY21tSmhvY2srZm9IUDhwNjgzanN2cGdhRUMxeCtSTnFQeHpwM2FObFc0TkRETWkzc2FuUHE2N1hQeXdCaWZETlRcL2hiS3dSVDhCQUZPVUNpejRjZ2VvOENZZUJrWnF5TDR3eHlJUXM5UTFjeVNNS1BkRk8zTExxQlRPXC9USUNSNEg0bG4iLCJtYWMiOiIwZTY0ZTE2YTdlNDkxNzE2Y2YyNzMwNGEwNzE2NTBjNzVkMmZhYjNmMTUzMzcxNzI4NWMwOWJmYzQ4OGE2ZTg5In0=

“Trông nó nhỏ xíu lại tròn tròn thế này, tim tôi cũng sắp tan chảy rồi.

Ads
';
Advertisement
x