Phóng viên nói thêm: "Phó tổng, không phải vậy, chúng tôi muốn hỏi cô gái kia là ai, mọi người đều rất tò mò không biết quý cô nào đã thu phục được trái tim anh.
Phó Hạo Quân bị hai từ "quý cô" của phóng viên chọc giận, không phải con nhà giàu thì không thể thu phục được trái tim anh sao?
Anh theo bản năng bất bình thay cho Du Giai Ý, trầm mặt nói: "Cô ấy là ai thì có liên quan gì đến các người?"
Phóng viên lại bị phũ, không nói nên lời, mấy người bọn họ trố mắt nhìn nhau, toát mồ hôi lạnh.
Giới truyền thông Giang Thành, ai cũng biết phỏng vấn Phó Quân Hạo cực kỳ khó, lần này họ lấy hết can đảm để đặt câu hỏi, không ngờ vẫn bị anh thẳng thừng từ chối như vậy.
Mà lúc này, Phó Quân Hạo đã ngồi vào chiếc xe đến đón anh với khuôn mặt lạnh lùng, sau đó nghênh ngang rời đi.
Sau khi gửi video này cho Du Giai Ý, Tô Thiên Bội lại gọi điện tới: "Sao Phó Quân Hạo lại quay về thế? Theo chân cậu đến Hải Bắc mà chỉ ở lại một đêm rồi về luôn hả?"
Mỗi lần nhắc tới Phó Quân Hạo là Tô Thiên Bội lại mang biểu cảm xem kịch vui, cười trên sự đau khổ của người khác.
Cũng không có cách nào, Tô Thiên Bội không khống chế được, chỉ cần thấy Phó Quân Hạo đau khổ là cô ấy lại cảm thấy hả hê.
Trong ba năm kết hôn với Phó Quân Hạo, Du Giai Ý không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng người ngoài cuộc như cô ấy thì sắp bị uất chết, chỉ ước có thể tự tay đâm chết Phó Quân Hạo, còn cả bọn Phó Như Ngọc và Thẩm An Ngưng nữa.
Du Giai Ý còn đang rối rắm vì chuyện buổi sáng với Phó Quân Hạo, nên đã tâm sự hết với Tô Thiên Bội.
Nghe xong, Tô Thiên Bội cười lăn cười bò: "Tớ biết tại sao Phó Quân Hạo không ở lại Hải Bắc rồi"
Du Giai Ý thở dài hỏi: "Tại sao?"
Tô Thiên Bội gãi đúng chỗ ngứa nói: "Bởi vì cậu làm anh ta mất hết tôn nghiêm của một người đàn ông, đạn đã lên nòng mà cậu lại nói hối hận rồi chạy mất"
Du Giai Ý xấu hổ: "Cậu chắc chắn là vì chuyện này hả?"
Tô Thiên Bội chắc như đinh đóng cột: "Tớ khẳng định là vì chuyện này, trong lòng anh ta chắc đang tức muốn chết."
Tô Thiên Bội nói thêm: "Cậu không cần phải ngại khi gặp anh ta, có lẽ trong thời gian ngắn anh ta sẽ không còn mặt mũi nào để gặp cậu, vì quá mất mặt, ha ha ha ha!"
Tô Thiên Bội nói xong thì lại cười tiếp, Du Giai Ý nghe cô ấy phân tích tâm tư của Phó Quân Hạo thì thở phào nhẹ nhõm.
Phó Quân Hạo không muốn gặp cô thì tốt rồi, đỡ khiến cả hai khó xử.
Du Giai Ý lo lắng hỏi Tô Thiên Bội: "Trên mạng người ta không săn lùng tớ nữa chứ? Có ai mắng tớ không?"
Du Giai Ý ở cùng vợ chồng Diệp Văn nên không có thời gian đọc bình luận trên mạng, hơn nữa cô ấy cũng không dám đọc, lần trước vì chuyện của Du Đình Trọng mà cô đã bị mắng cho tơi tả.
"Không có không có." Tô Thiên Bội nói lại hai lần: "Đầu tiên, hot search xuống nhiệt rất nhanh, chỉ lát nữa là tụt hạng, sau đó biến mất"
"Thứ hai, không biết quần chúng ăn dưa dạo này làm sao nữa, chắc là Phó Quân Hạo quá thành công khiến người ta ghen tị đỏ mắt nên ai cũng thích nhìn anh ta bị ngược trong tình yêu, nên quay ra hết lời khen ngợi cậu"
"Mọi người đều nói cô này có cốt khí, có thể chống lại sự cám dỗ của một người đàn ông tài mạo song toàn như Phó Quân Hạo, quá là ngầu!" Tô Thiên Bội trước giờ luôn đi đầu trong việc ăn dưa nên vô cùng quen thuộc với xu hướng bình luận.
Ngoài ra, cô ấy còn dùng nick phụ để bình luận, cô ấy viết như sau: "Người đáng thương nhất định có chỗ đáng giận, tất cả những chuyện này là do Phó tổng tự chuốc lấy"
Ban đầu Tô Thiên Bội còn sợ mọi người sẽ mắng Du Giai Ý, nên đã chĩa mũi súng về phía Phó Quân Hạo, ám chỉ Phó Quân Hạo chắc chắn là đã làm chuyện gì đó xấu xa nên mới bị người ta cho ăn tát.
Ai ngờ sau đó dư luận đều đứng về phía Du Giai Ý, Tô Thiên Bội lại trở thành một người ăn dưa an tĩnh.
Du Giai Ý cuối cùng rũ mắt xuống, nói: "Ngầu gì mà ngầu? Lúc đầu tớ cũng bị làm cho chết mê chết mệt đấy thôi"
Sau đó thì bị tổn thương sâu sắc mới trở thành một người tâm không động như bây giờ.
"Đừng nghĩ về mấy chuyện không vui trong quá khứ nữa, chúng ta chỉ cần nghĩ tới hiện tại cậu ở trước mặt anh ta kiêu ngạo thế nào là được rồi."
Tô Thiên Bội cười nhạo Phó Quân Hạo xong, lại đột nhiên đổi giọng nghiêm túc, nói: "Nhưng mà, Du Giai Ý, cậu không cảm thấy Phó Quân Hạo đang nghiêm túc với cậu sao?" Du Giai Ý lắc đầu, hoàn toàn phủ nhận: "Tớ không nghĩ vậy"
Thật ra cô đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này, từ lúc Phó Quân Hạo chủ động cung cấp bản sao kê ngân hàng anh gửi tiền cho Du Đình Trọng giúp cô lội ngược dòng, cho đến lần gần đây Phó Quân Hạo tặng Viên Viên cho cô.
Lúc đầu, Du Giai Ý còn hơi tin lời nói của Phó Quân Hạo rằng anh yêu cô, nhưng sau đó lý trí đã xóa tan những suy nghĩ kia của cô.
Cô nói với Tô Thiên Bội: "Bên cạnh anh ta không thiếu đàn bà, cần gì phải chọn một người vợ cũ từng khiến anh ta mất mặt như tớ? Với cả, bây giờ mà chọn tớ thì anh ta càng mất mặt hơn.
Tô Thiên Bội nói: "Nếu thật sự yêu cậu thì anh ta sẽ không cần mặt mũi"
Du Giai Ý lắc đầu: "Vẫn câu nói cũ, cái gì không có được mới là tốt nhất"
Nói tới đây, Du Giai Ý lẩm bẩm: "Có lẽ bọn tớ thực sự ngủ với nhau thì anh ta sẽ dừng lại"
Tô Thiên Bội cười khúc khích đề nghị: "Hay là hai người thử xem sao? Một lần ngủ đổi lấy những ngày tháng bình yên sau này?"
Du Giai Ý nhức đầu nói: "Đại minh tinh Du, tớ xin đấy, đây chỉ là suy đoán của tớ thôi, tớ không thể ngủ với anh ta chỉ vì suy đoán được.
"Cũng đúng" Tô Thiên Bội nghiêm túc nói: "Lỡ như sau khi ngủ xong anh ta lại nghiện, cậu không những không thoát được, còn bị quấn lấy thì phiền phức"
Du Giai Ý. "..."
Bạn thân à, cậu không nghĩ ra được chuyện gì tốt đẹp sao?
Cuộc gọi của Du Giai Ý và Tô Thiên Bội kết thúc không lâu thì Diệp Văn gõ cửa đi vào phòng làm việc.
Diệp Văn giả vờ không biết thân thế của Du Giai Ý, hỏi về tình hình cha mẹ cô ấy, Du Giai Ý nói ra sự thật, đương nhiên cũng kể về việc Du Đình Trọng và Du Bắc Hùng đưa cô lên giường của Phó Quân Hạo.
Diệp Văn sao mà biết được những chuyện này, ông ấy điều tra chỉ biết Du Đình Trọng và Du Bắc Dùng là quỷ hút máu, dùng mọi thủ đoạn vòi tiền của Phó Quân Hạo, thời gian trước còn tố cáo Du Giai Ý không phụng dưỡng mình, sau đó bị đánh vào mặt mới thôi.
Diệp Văn vừa nghe được cuộc hôn nhân của Du Giai Ý và Phó Quân Hạo vì vậy mà có, biết được vì chuyện này mà sau khi kết hôn Phó Quân Hạo đối xử tệ bạc với Du Giai Ý, thì giận suýt chút nữa nôn ra máu, ôm ngực hít thở thật sâu một hơi mới không bị ngất đi vì tức.
Du Giai Ý là máu mủ của ông ấy, cô chỉ khó chịu một chút thôi là trong lòng ông ấy đau gấp nghìn lần, nó tựa như mũi dao nhọn đâm vào tim ông ấy, khiến ông ấy đau đến quặt thắt.
Như Thư Hiểu đã nói, mặc dù bây giờ chưa có giấy giám định ADN nhưng ông ấy vẫn có thể khẳng định Du Giai Ý chính là con gái của ông ấy, sự gần gũi và yêu thích không thể lý giải được của ông ấy dành cho cô đã nói nên tất cả.
Nghĩ đến việc đứa con gái bảo bối của mình lại bị đối xử như vậy, một người ngày thường vốn lịch sự nho nhã như Diệp Văn cũng giận đến mức muốn giết cha con Du Đình Trọng và Du Bắc Hùng, cũng muốn giết luôn Phó Quân Hạo, người đàn ông không biết trân trọng con gái mình.
Du Giai Ý không ngờ Diệp Văn tức giận như vậy, nên vội vàng an ủi: "Thầy Diệp, thầy đừng tức giận, mọi chuyện cũng qua rồi, giờ không phải con đã không sao rồi đó thôi?" "Con người ai cũng phải trải qua chút chuyện mới trưởng thành, mặc dù cuộc hôn nhân kia đã khiến con đau khổ nhưng bây giờ con đã sống lại, trở thành phiên bản tốt nhất
Chuyện đầu tiên phải làm trong số đó chính là để cô tránh xa Phó Quân Hạo.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất