Hành động của Dịch Thần Hạo ngược lại làm cho Du Giai Ý càng lúng túng hơn, vùng vẫy nửa ngày Phó Quân Hạo không thả cô ra, dưới tình thế cấp bách cô dứt khoát củi đầu cắn một cái trên cánh tay anh.
Phó Quân Hạo: "."
Cô và con mèo của cô cũng quá kiêu ngạo rồi đi?
Một người cào mu bàn tay anh, vẫn còn chưa lành đây, người còn lại lại đến cắn cánh tay anh?
Nhưng mà anh bị đau theo bản năng thả lỏng người ra, Du Giai Ý vội vàng chạy ra mở cửa, Dịch Thần Hạo đúng vừa vừa đi đến chỗ rẽ của cầu thang.
Phó Quân Hạo bị cắn cũng không đau bao nhiêu, nhưng anh rất tức giận, bởi vì Dịch Thần Hạo không mờ mà đến, không rõ đầu đuôi phá hủy buổi tối dưới ánh nến anh tỉ mỉ chuẩn bị.
Càng ác hơn là ngay lúc đó, không khí vừa mới lên đến điểm, nói không chừng anh có thể hôn thành công.
Nhưng Du Giai Ý cũng đã mở cửa cho Dịch Thần Hạo rồi, vì vậy anh cũng chỉ đành đi qua, không vui cắn răng trừng mắt hỏi Dịch Thần Hạo: "Cậu đến làm cái gì?"
Trên mặt Dịch Thần Hạo mang theo nụ cười, giơ rượu trong tay lên với anh: "Tớ đây không phải nghĩ cậu mới chuyển nhà, sợ cậu tịch mịch, tới uống chút rượu với cậu, không ngờ cậu hẹn người đẹp"
Phó Quân Hạo trực tiếp cãi: "Ai mẹ nó tịch mịch khó nhịn, đó là chính cậu đi."
Dịch Thần Hạo lập tức nói: "Được được được, tớ tịch mịch khó nhịn, tớ đi đây, không quấy rầy nữa.
Du Giai Ý vội vàng nói: "Đừng đừng đừng, Dịch tổng, nếu đã đến rồi vậy thì cùng nhau ăn đi"
Du Giai Ý vốn cũng không muốn một mình ăn cơm với Phó Quân Hạo, bây giờ Dịch Thần Hạo đúng lúc đến đây, cô cầu còn không được.
Phó Quân Hạo đen mặt trừng cô, Du Giai Ý mặc kệ, đi xuống bậc thang kéo Dịch Thần Hạo lên.
Dịch Thần Hạo cười nói với Phó Quân Hạo: "Tớ đây cũng là thịnh tình không thể từ chối được"
Phó Quân Hạo hít một hơi thật sâu, xoay người đi vào cửa.
Buổi tối dưới ánh nến của anh toàn bộ ngâm nước nóng rồi!
Dịch Thần Hạo thật đúng là ---
Thành việc ít hỏng việc nhiều.
Nếu là thế giới ba người vậy tự nhiên không thể dùng ánh nến chiếu sáng, vì vậy đèn trong phòng lại lần nữa bật lên chiếu sáng.
Dịch Thần Hạo đi vào nhà ăn nhìn xem, sắc mặt lập tức một lời khó nói, Phó Quân Hạo đây là chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến?
Phó Quân Hạo thế mà có thông suốt rồi?
Hơn nữa Phó Quân Hạo vất vả mới thông suốt một lần, bị anh ta phá hủy rồi?
Dịch Thần Hạo cảm thấy phía sau lưng lạnh cả người, có một loại dự cảm chẳng lành hôm nào đó sẽ bị Phó Quân Hạo gọi vào sân vận động bàn luận võ nghệ.
Nói thật mấy người bọn họ thân thủ cũng không tệ, trên cơ bản xem như có thể bất phân thắng bại, nhưng nếu một người trong đó bị kích thích ác lên, vậy người còn lại chỉ có thể chịu đánh.
Dịch Thần Hạo có loại dự cảm, bây giờ Phó Quân Hạo muốn giết anh ta.
Dịch Thần Hạo nếu đã đến đây, vậy hoa hồng và nến trên bàn đương nhiên phải cất đi, Phó Quân Hạo chẳng muốn mời đến Dịch Thần Hạo, sau khi cất hết đồ thì ném bản thân lên ghế ngồi, một câu cũng không muốn nói với Dịch Thần Hạo.
Dịch Thần Hạo cũng không ngại, ngựa quen đường cũ đi lấy ly rượu, lại mở rượu rót cho ba người, thuận tiện giới thiệu rượu mình mang đến: "Vừa chuyển đường hàng không từ nước ngoài về, còn nóng hôi hổi tớ đã lấy đến chia sẻ với cậu rồi, đủ bạn tốt chứ?"
Phó Quân Hạo đáp lại anh ta một cái liếc mắt, cộng thêm một tiếng cười nhạo.
Dịch Thần Hạo đêm nay phá phỏng bữa tối dưới ánh nến anh dụng tâm bố trí lần đầu trong đời, tình bạn của bọn họ dừng ở đây.
Du Giai Ý nghĩ nghĩ nói: "Nếu như Dịch tổng đã đến, vậy tôi gọi cả Tô Thiên Bội"
Vốn Du Giai Ý định buổi tối sẽ gọi Tô Thiên Bội và Chu Bảo Khiết cùng nhau ăn cơm chúc mừng mình chuyển nhà mới, kết quả Phó Quân Hạo lại muốn lôi kéo cô ăn cơm.
Mà sở dĩ cô đề nghị gọi Tô Thiên Bội, cũng là vì cô con gái một mình ăn cơm với hai người đàn ông, cảm giác có chút không quá phù hợp, hơn nữa tính cách Tô Thiên Bội cũng khá sáng sủa, có thể kéo không khí một chút.
Phó Quân Hạo vừa nghe cô nói thế lập tức nhíu mày bất mãn tỏ vẻ kháng nghị, cô còn muốn gọi người đến.
Du Giai Ý không để ý đến sự bất mãn của anh, vẫn gọi điện thoại cho Tô Thiên Bội, Tô Thiên Bội nhanh chóng đồng ý.
Nhưng mà, làm Du Giai Ý và Phó Quân Hạo không ngờ được lại, Tô Thiên Bội không chỉ đến một mình, còn mang theo Chu Tuấn Hải.
Sắc mặt Phó Quân Hạo lập tức đen thành than, Chu Tuấn Hải ái mộ Du Giai Ý, lần trước còn hơn nửa đêm thăm bệnh Du Giai Ý, những chuyện này anh nhớ rõ rành rành.
Du Giai Ý cũng có chút kinh ngạc, Tô Thiên Bội thản nhiên tự nhiên giải thích: "Hai bọn tớ vừa mới cùng nhau tham gia xong một hoạt động, đang thương lượng cùng đi đâu ăn cơm, cậu đã gọi điện đến, tớ nghĩ vậy thì dẫn theo cả bạn họ Tiểu Chu đi, đúng lúc cùng nhau chúc mừng cậu chuyển nhà mới."
Bộ phim thần tượng Tô Thiên Bội và Chu Tuấn Hải diễn chính đoạn thời gian trước không phải hot lên sao, sau khi hot lên hai người lại phối hợp với bên nhà sản xuất làm một số hoạt động ngoài lề, tiếp tục phát đường cho fan.
Vừa rồi khi Du Giai Ý gọi cho cô ấy, cô ấy xoay người hỏi Chu Tuấn Hải bên cạnh có muốn đến chỗ hẹn ăn cơm không, cũng nói là sẽ có Phó Quân Hạo.
Tô Thiên Bội thừa nhận, cô ấy quyết định như vậy chỉ là vì xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Chu Tuấn Hải ái mộ Du Giai Ý, mà Phó Quân Hạo cũng có mặt, mang theo tiểu thịt tươi trẻ tuổi anh tuấn lại có sức sống kích thích Phó Quân Hạo một cái, thật tốt, cô ấy thích nhất là nhìn Phó Quân Hạo không thoải mái.
Chu Tuấn Hải vừa nghe cũng không chút do dự đồng ý, đối với Chu Tuấn Hải mà nói, thứ nhất có thể gặp được Du Giai Ý, thứ hai có thể làm tình địch Phó Quân Hạo ngột ngạt, sao lại không làm?
Hai người mục đích kỳ diệu mà trùng nhau, Tô Thiên Bội có chút hả hê đập tay với Chu Tuấn Hải, vì vậy người ta cùng nhau đến đây.
Phó Quân Hạo rất muốn đá Chu Tuấn Hải ra ngoài, thế nhưng thật sự không thể vô lý như vậy, vì vậy híp mặt lạnh lùng lại nguy hiểm cảnh cáo Chu Tuấn Hải, lúc này mới lên tiếng nói: "Nếu đã đến, vậy thì mời vào"
Chu Tuấn Hải bước chân dài đi vào, cười với Du Giai Ý vô cùng đẹp trai và mê người: "Chị Du Giai Ý, đã lâu không gặp, gần đây lại đẹp lên rồi"
Phó Quân Hạo đi đằng trước cả người nổi da gà, bây giờ mấy nam sinh thật sự da mặt quá dày.
Nhưng dù trong lòng châm chọc thủ đoạn chọc gái của Chu Tuấn Hải như vậy, nhưng ngoài miệng vẫn nhịn không được nói Chu Tuấn Hải: "Cái gì gọi là gần đây đẹp lên? Chẳng lẽ không phải là luôn rất đẹp sao?"
Lời này của Phó Quân Hạo vừa nói ra, ngoài trừ chính anh, tất cả mọi người đều nổi da gà, đường đường là Phó Quân Hạo cao lãnh tự phụ, dám nói loại lời buồn nôn như vậy, thật sự là làm bọn họ mở rộng tầm mắt.
Nhất là Du Giai Ý, cô cảm thấy cả người mình đều không ổn rồi.
Cô liều mạng nháy mắt với Chu Tuấn Hải, ý bảo cậu ta không cần lại nói tiếp.
Chu Tuấn Hải không để ý sự ngăn cản của cô, nhận lấy tầm mắt bất thiện của Phó Quân Hạo cười nhẹ nói: "Phó tổng, ngài hẳn là gần đây mới phát hiện chỉ Du Giai Ý đẹp nhỉ? Nếu không trước kia sao không quý trọng người vợ đẹp như vậy chứ?"
Lời này của Chu Tuấn Hải một chút cũng không nể mặt Phó Quân Hạo, trực tiếp vạch trần quá khứ Phó Quân Hạo có bao nhiêu kém.
Mặc dù Chu Tuấn Hải là người mới trẻ tuổi, mà Phó Quân Hạo là cá sấu lớn tư bản, nhưng Chu Tuấn Hải cũng không có cấm kỵ gì Phó Quân Hạo, có lẽ là bởi vì trong nhà cậu ta cũng có gia sản để kế thừa đi, cho nên khí thế có đủ.
Nếu Phó Quân Hạo phong sát cậu ta, cậu ta vẫn có thể sống tốt như trước.
Bị Chu Tuấn Hải đâm mạnh vào tim như vậy, sắc mặt Phó Quân Hạo đương nhiên cũng không đẹp, này nếu như là trước kia, anh đã lập tức đuổi Chu Tuấn Hải ra ngoài.
Không có cách nào, quá khứ anh đối xử với Du Giai Ý kém không thể nào gạt bỏ, anh chỉ có thể mặc cho người ta lên án.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất