Nghĩ đến đây Phó Quân Hạo tâm trạng liền không tốt. 

Anh ấy ủ rũ lập tức lấy điện thoại nhờ Chu Dật Hoàng sắp xếp người theo dõi Du Giai Ý và Diệp Văn. 

Mặc dù anh ta tin rằng mối quan hệ giữa Du Giai Ý và Diệp Văn là trong sáng nhưng anh ta không nhìn thấy được lúc Du Giai Ý và Diệp Văn ở riêng với nhau. 

Du Giai Ý đưa Diệp Văn đi ăn sáng tại thành phố cổ nơi cô sống hồi nhỏ. 

Du Giai Ý vừa ăn sáng vừa nói: "Khi còn nhỏ con sống ở gần đây, khi đó cuộc sống rất bình thường, lúc vào tiểu học Du Đình Trọng kiếm được nhiều tiền nên bọn con dọn vào biệt thự nhưng được vài năm ông ta nhiễm phải các tật xấu như cờ bạc, công việc kinh doanh của công ty ngày càng sa sút cuối cùng không kiếm được tiền nên phá sản. 

Du Đình Trọng làm trong ngành kiến trúc, mỗi lần kí được một dự án đều kiếm được rất nhiều tiền. 

Khi huy hoàng ông ta cũng có tiếng ở Giang Thành nhưng khi danh vọng và tiền tài mang đến cho ông ta niềm vui thì nó cũng mang đến vô vàn cám dỗ. 

Rõ ràng Du Đình Trọng không chịu được cám dỗ nên phải chịu thất bại thảm hại. 

Nhưng sau khi thất bại ông ta không rút ra được bài học và bắt đầu lại từ đầu mà ngược lại do ông ta đã quen cuộc sống ăn chơi lu bù nên ngày càng trở nên đáng ghét không từ thủ đoạn. 

Ông ta nói rằng ông ta đưa cô ấy tới giường Phó Quân Hạo là để tác thành cho cô ấy nhưng thực tế là do Phó Quân Hạo có quyền có thế nên ông ta có thể lấy được một số tiền lớn. 

Diệp Văn mím môi và im lặng một lúc sau đó đau lòng hỏi cô: "Ông ta đã bao giờ đánh con chưa?" 

"Không có" Du Giai Ý thành thật nói, "Lúc nhỏ có mẹ bảo vệ nên ông ta không dám đánh con, nhiều nhất cũng chỉ mắng con vài câu, ghét bỏ con vì cảm thấy nuôi con vô ích, tiêu hết tiền của ông ta." 

"Sau này con lớn rồi nên ông ta cũng không đánh được con nữa. 

Thông qua vài câu miêu tả của Du Giai Ý thì Diệp Văn đã có thể tưởng tượng ra được cuộc sống khi còn nhỏ của cô ấy. 

Nói đến đây ông thực sự muốn cảm ơn vợ của Du Đình Trọng, nếu không phải bà ta tốt bụng nhận nuôi Du Giai Ý, nếu không phải bà ta lương thiện luôn bảo vệ và không từ bỏ Du Giai Ý thì không biết con gái của ông ấy hiện giờ sẽ ra sao. 

Du Giai Ý nhìn ra tâm trạng Diệp Văn có chút nặng nề nên vội vàng cười an ủi ông: "Những điều này chỉ là quá khứ, con cũng rất biết ơn quá khứ vì nó đã khiến con mạnh mẽ hơn." 

Diệp Văn không nói gì nữa, sau bữa sáng Du Giai Ý dẫn Diệp Văn tới nơi cô từng học, từ tiểu học đến đại học, nhân tiện giới thiệu thành tích của cô với Diệp Văn. 

Diệp Văn nghe thấy mặt liền đầy sự tự hào, tài năng về ngôn ngữ trong ông đều được truyền lại cho Du Giai Ý, đây là điều ông ấy tự hào và hài lòng nhất. 

Thực ra Du Giai Ý cũng rất tò mò tại sao Diệp Văn lại muốn biết cuộc sống trước đây của mình như vậy nhưng cô nghĩ chắc là Diệp Văn muốn kéo gần khoảng cách, gia tăng tình cảm với mình nên cũng không nghĩ gì khác. 

Buổi chiều Du Giai Ý đưa Diệp Văn về khách sạn còn cô ấy thì về nhà. 

Hai người nghỉ ngơi để chuẩn bị cho bữa tiệc vào buổi tối. 

Khi Diệp Văn trở về phòng thì nhận được cuộc gọi từ Phó Quân Hạo. 

Diệp Văn rất nghi ngờ Phó Quân Hạo sẽ cử người theo dõi ông ấy và Du Giai Ý, nếu không anh ấy làm sao có thể lựa được thời gian như vậy, gọi điện đúng lúc ông ấy và Du Giai Ý tách ra. 

Đây là Giang Thành, là địa bàn của Phó Quân Hạo, nói không chừng Phó Quân Hạo có thể làm ra việc như vậy. 

Phó Quân Hạo lịch sự mời Diệp Văn qua điện thoại: "Ông Diệp, hay tối nay chúng ta cùng đi dự tiệc để tuyên truyền cho phim mới của chúng ta." 

Mặc dù mới quyết định hợp tác nhưng công việc quảng bá có thể bắt đầu từ bây giờ. 

Với tiền vốn của Phó thị với tài năng và danh tiếng của Diệp Văn bộ phim này sẽ nổi trước khi phát sóng. 

Diệp Văn không nhận lời mời của Phó Quân Hạo, trầm giọng đáp: "Trong bữa tiệc lớn thế này chả nhẽ tổng giám đốc Phó không đi cùng mỹ nữ sao?" 

Phó Quân Hạo cười: "Mỹ nữ mà tôi muốn tham dự cùng chắc chắn không đồng ý nên tôi chỉ có thể tìm ông." 

Khi nào Du Giai Ý có thể tham gia cùng anh ấy những dịp công khai như vậy thì anh ấy có thể danh chính ngôn thuận rồi. 

Không đợi Diệp Văn nói gì, Phó Quân Hạo lại nói: "Tôi biết trong lòng ông đã có ngàn vạn lần muốn chấm dứt hợp đồng với tôi, hơn nữa tôi cũng biết ông không thiếu tiền bồi thường hủy hợp đồng nhưng tôi muốn nhắc nhở ông rằng lần hợp tác lần này mục tiêu cuối cùng là để giành được Du Giai Ý" 

Câu nói này của Phó Quân Hạo thành công khiến cho Diệp Văn không làm khó dễ gì được anh ấy nữa. 

Diệp Văn thấy Phó Quân Hạo nói đúng, mục tiêu chung của họ là đạt được Du Giai Ý. 

Phó Quân Hạo sắp xếp như vậy một mặt là để quảng bá cho bộ phim mới, mặt khác là muốn có cơ hội nói chuyện với Du Giai Ý. 

Nói về việc tại sao Diệp Văn lại đối xử tốt với Du Giai Ý như vậy. 

Phó Quân Hạo còn có một ý định ích kỉ là anh ấy ở cùng Diệp Văn, Du Giai Ý đến chào hỏi Diệp Văn tất nhiên cũng sẽ đến trước mặt anh ấy. 

Nếu không cô ấy cả buổi tối sẽ không để ý đến anh ấy, lần trước anh ta uống rượu của cô ấy, tuy anh ấy đã tặng một bộ đồ ăn và có cả cái cốc cô ấy yêu thích nhưng Du Giai Ý chỉ đáp lại thờ ơ một câu cảm ơn. 

Sau khi Du Giai Ý về nhà cũng bắt đầu chuẩn bị cho bữa tiệc, đầu tiên là cùng Tô Thiên Bội chọn lễ phục. 

Tô Thiên Bội luôn theo phong cách quyến rũ nên màu sắc lễ phục của cô ấy đều rất bắt mắt. 

Du Giai Ý chỉ muốn chọn màu đen và vì lần này phải đeo bộ trang sức bằng phỉ thúy do bà nội Diệp tặng nên cô chọn một chiếc sườn xám màu đen phối với dây chuyền phi 

thúy vừa trang nhã lại vừa quý phái. 

Bộ trang sức phỉ thúy đó Du Giai Ý cho Tô Thiên Bội xem, Tô Thiên Bội liền che miệng và hét to. 

"Tớ nói cho cậu biết, trước đây tớ từng tham gia một buổi đấu giá hình như từng nhìn thấy đôi bông tai ngọc lục bảo này" Tô Thiên Bội hào hứng lấy điện thoại ra tìm kiếm trên 

mạng. 

Kết quả tìm ra khiến cả Du Giai Ý và Tô Thiên Bội đều ngạc nhiên, bộ trang sức phỉ thúy này ban đầu không phải là một bộ hoàn chỉnh mà được thu thập từng cái một để tạo thành một bộ hoàn chỉnh. 

Một đôi bông tai phỉ thúy tại buổi đấu giá đã có giá cao ngất trời, chiếc vòng cổ phỉ thúy kia lại càng quý hiếm hơn, năm đó đã gây náo động tại cuộc đấu giá, sau đó nó được một người thần bí chụp lại và từ thấy không thấy xuất hiện nữa. 

Không ngờ lại bị người nhà họ Diệp lấy đi và giờ lại nằm trong tay Du Giai Ý. 

Vòng tay ngọc bích và nhẫn ngọc lục bảo cái nào cũng sang trọng và đắt tiền. 

Du Giai Ý chỉ chọn đeo chiếc vòng cổ là vì cô cảm thấy bản thân sẽ không giữ được cả bộ trang sức quý báu đó. 

Tô Thiên Bội giúp Du Giai Ý chọn một bộ lễ phục phối với chiếc vòng cổ phỉ thúy đó để xem hiệu quả. 

Nhìn xong Tô Thiên Bội thốt lên: "Chỉ cần đeo chiếc vòng cổ là đủ, khí chất của cậu phù hợp với vẻ đẹp sang trọng khiêm tốn này" 

Tô Thiên Bội thì cả người đều là trang sức châu báu rực rỡ đến mức khiến mọi người muốn lóa mắt. 

Hai người cùng ngồi xe của bảo mẫu của Tô Thiên Bội đến bữa tiệc, trên đường đi Tô Thiên Bội nói: "Tối nay là tiệc của giới điện ảnh và truyền hình nên Thẩm An Ngưng nhất định cũng sẽ đến" 

"Ừ" Du Giai Ý trả lời một tiếng, cô ấy cũng đã nghĩ tới điều này nhưng cô ấy cũng không quan tâm. 

eyJpdiI6InhWZWN6eG1wZ0tsUjgrOFZtV09Ga3c9PSIsInZhbHVlIjoiMDJkNnU3YnNPaEh1aHJPV3hjUWdvTTVES1pWRlM4TVF4d2d5UVNyeWEyM1NXT1p6ZU1Rem9HdGU1Y2xCSUR4ODZlS25LN1NoWWpJbEZtbFFudDBOdFdVa1VTN1M4NkdSTmZNblV5VnJiZnNKRVFEVDFoaG5uRWV0U2dYM0h1RjduaW83ZkRwenBza2xHNUk4OEZUWVkwbDgrc3NsS0RIelQwRnVHMHd6K3FwYjdSR1BvK2VQcWdBTURhM2hZdENwaVJUQVwvXC9nNGlCZ1ZJSGNIRk43TVdJVFYrWldSb25qUHh4ZmV3dEFPY09GYUQrV2JPYXYxMkhkd0RGdlQ4cno2QUk3TWNUZXNrRHBWYTNnRnQ1TWtFRHVYbTFYOTIzVldIK2JQOVd2bitTK3VpdEQzMEU3N3ZmTlVucG0ydnZMeFwvcDNnS0lmTU5LejhIUVpid1hFdmVyaFQ4ZVNwTmJJVUdkdEozZjM2SG5ZPSIsIm1hYyI6IjFmMzY3MGRlMGViY2MwNjlmZTE5ODliYzMyMzI5MTc0NDliZTFkOGViOGM3N2VkNTRiYzU4MjNiYTNlZjhhMmQifQ==
eyJpdiI6IndURkZuK1NTNnNMQ3owVlV3STZFeGc9PSIsInZhbHVlIjoicEJtZlJCeUg1bjZvK1I0emxoS2NDbXdyZW5kMFUrTnhDeTRlZFlTTUJwS0duVlUyb0FRanQxVEdRTW1Va0xFMUlIQkhZUzZKNzB3N2M4UW92TjF1Rk9qdE1rODY5Tk5FYjVDRFNCemlIejVCVE85YUNlMWpiMDBybFhVaXJESFlVeVp3dEo4UEd3YVFjaVNWaUpuSW1xNFNuSnBncnZOdFNiRldZVkdqaFwvbHMydzZKaGw4WjdvR3dGOTdHTlZndkM2MW5DVXMzN2JxM3lGcnhcL3dYckEzcjRoUkRJalBjSFdUY0hXMVd5ZFBTRzhER2tYY3VNYUJKYUlcL3lrZVErYXVrZEJhak5BdWI5WSs0bUhvb3FZSlZRMWt1NmY5alAzNkREcWRPSnl6N1g4c3k0NzlZR0NIY0VkRHRiQWdlTk0iLCJtYWMiOiIxZWUyMjE2ZWY0MzhmNjY2ZmIwNmNhMThhMzA1MjUxOThmMzAzOTkyZjcxMDU3ZDhmY2IyMzA4ZTBkODZlMGM5In0=

Tối nay Du Giai Ý rất đẹp, chiếc dây chuyền phỉ thúy đó đã tôn lên rất nhiều vẻ đẹp của cô ấy, Thẩm An Ngưng nhìn thấy chắc sẽ tức chết.

Ads
';
Advertisement
x