Nữ diễn viên tái mặt, sợ hãi hỏi Tô Thiên Bội: "Không lẽ là tổng giám đốc Phó gọi điện thoại? Tại sao anh ấy lại đối xử với tôi như vậy?"
Nữ diễn viên không biết mối quan hệ giữa Du Giai Ý và Phó Quân Hạo, cô ta cho rằng mình chưa bao giờ xúc phạm đến Phó Quân Hạo, nên không hiểu tại sao Phó Quân Hạo lại đối xử với mình như vậy.
"Tại sao anh ta lại đối xử với cô như vậy?" Tô Thiên Bội vẻ mặt rất cạn lời: "Chuyện này cô còn không hiểu sao? Một người đàn ông có thể ra mặt thay một người phụ nữ, còn có thể là vì cái gì?"
Tô Thiên Bội cũng là người khôn ngoan, cô ấy không trực tiếp chỉ ra mối quan hệ giữa Du Giai Ý và Phó Quân Hạo mà ám chỉ đến tình cảm của Phó Quân Hạo dành cho Du Giai Ý.
Nữ diễn viên lẩm bẩm: "Ý cô không phải là tổng giám đốc Phó thích bạn cô đấy chứ?"
Tô Thiên Bội ừ một tiếng, sau đó nhướng mày nói: "Sao nào? Cô cảm thấy bạn tôi không xứng sao?"
Nữ diễn viên nghĩ đến chiếc váy và chiếc vòng cổ đắt đỏ của Du Giai Ý, vội vàng đáp: "Không, họ rất hợp nhau"
Tô Thiên Bội rất hài lòng với phản ứng của cô ta, sau mới nói: "Tôi không nói cô đâu, Thẩm An Ngưng cố ý không nói cho cô biết bạn tôi là biên kịch của "Dung Phi Truyện", rõ ràng muốn lợi dụng cô"
Nữ diễn viên nghĩ lại, đúng là như vậy.
Cô ta tức giận nghiến răng nghiến lợi nói: "Thẩm An Ngưng, con khốn đó, tôi đã không ưa cô ta từ lúc diễn chung rồi, sau ngày trưng ra cái bộ dạng đại tiểu thư trịch thượng, coi chúng tôi như người hầu mà sai khiến
"Nếu không phải cô ta đang có trong tay tài nguyên, tối nay tôi đã không thèm tiếp chuyện. Bây giờ cô ta còn hại tôi mất đi vai diễn, xem tôi xử cô ta!"
Nữ diễn viên nói xong liền tức giận xông vào sảnh tiệc, dù sao cô cũng đã mất vai rồi, bộ phim của Thẩm An Ngưng chẳng diễn thì thôi.
Hơn nữa, con người mưu mô như Thẩm An Ngưng có cho cô ta đóng phim hay không còn chưa chắc.
Tô Thiên Bội vui vẻ chờ kịch hay, ung dụng quay lại sảnh tiệc.
Chỉ có Thẩm An Ngưng biết chia rẽ ly gián thôi sao? Cô ấy cũng biết đến chứ.
Nữ diễn viên lao vào sảnh tiệc, tìm thấy Thẩm An Ngưng, cô ta liền nâng ly rượu vang hất lên mặt Thẩm An Ngưng, Thẩm An Ngưng không hiểu chuyện gì đang xảy ra lảo đảo lùi vài bước, mặt thì chỉ dính chút rượu nhưng bộ lễ phục đắt đỏ thì thảm rồi.
Bộ lễ phục cô ta đang mặc còn là màu trắng, trước ngực còn dính một mảng rượu màu đỏ lớn khiến cô ta trong trông vời nhếch nhác vời thảm hại.
Thẩm An Ngưng tức điếng người, chạy đến hét vào mặt nữ diễn viên: "Cô đang làm gì vậy? Bị điên à!"
Thẩm An Ngưng thật sự cảm thấy nữ diễn viên này điên rồi, vừa rồi rõ ràng đã dụ dỗ được cô ta ghét Du Giai Ý, sao bây giờ lại nổi điên với mình.
Nữ diễn viên nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô còn có mặt mũi hỏi tôi đang làm gì sao? Tôi phải xử cô, con khốn!"
Cô ta nói xong liền định giơ tay chộp lấy mặt Thẩm An Ngưng, Thẩm An Ngưng vội vàng trốn về phía sau.
Bởi vì bọn họ đi giày cao gót rất cao khi đến dự tiệc, tà váy cũng rất vướng víu, Thẩm An Ngưng vừa lùi một bước liền lảo đảo.
Cô ta luống cuống hướng về phía chiếc bàn bên cạnh, mong tựa được vào bàn để không bị ngã.
Nào ngờ chiếc bàn đó là một cái bàn dài để tiệc rượu, ở giữa bàn dài có một đài rượu rất cao và lộng lẫy, khi Thẩm An Ngưng cứ như vậy xông tới, đài rượu đổ xuống kêu loảng xoảng. Áng chừng cả chục ly rượu đổ xuống người Thẩm An Ngưng, khiến Thẩm An Ngưng ướt như chuột lột.
Toàn bộ sảnh tiệc nghe thấy tiếng động lớn, ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Thẩm An Ngưng.
Thẩm An Ngưng cúi đầu nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình, lại nhìn lên những con mắt vừa bàng hoàng lại vừa hứng thú xem chuyện cười của mọi người xung quanh, cô ta suy sụp muốn gào thật to, sau đó mắt tối sầm lại ngất lịm đi.
Tức đến ngất xỉu.
Tính cách của Thẩm An Ngưng vốn kiêu ngạo, thích giữ thể diện, bây giờ bị mất mặt trước nhiều người, lại còn là tình huống nhục nhã này, có ngất xỉu mới lạ.
Tử Dạ ở bên không còn cách nào khác đành cắn răng xông lên đỡ cô ta, những vị khách xung quanh bây giờ mới định thần lại và gọi xe cấp cứu giúp, Thẩm An Ngưng với bộ dạng thảm thương cứ như vậy mà rời khỏi buổi tiệc tối nay.
Vốn dĩ Thẩm An Ngưng khi đến còn tràn đầy khí thế, còn dẫn theo Tử Dạ bước thảm đỏ như một nữ hoàng.
Tối nay, cô ta cũng dự định cố gắng tung ra bộ phim cổ trang do Tử Dạ viết, phim của Du Giai Ý không phải tên là "Dung Phi Truyền" sao, cô ta và Tử Dạ vừa đặt tên phim là "An Nguyệt Truyền Kỳ ".
An Nguyệt là nữ chính trong kịch bản, kể về cuộc đời cô từ một đứa trẻ bị bỏ rơi không rõ danh tính trở thành một hoàng hậu đức hạnh với vinh quang vô hạn, rõ ràng là đối thủ công khai cạnh tranh với "Dung Phi Truyện".
Hơn nữa, Thẩm An Ngưng còn cố ý chọn tên của nữ chính là An Nguyệt, có một chữ trong tên cô ta, dồn tất cả căm hận của cô ấy đối với Du Giai Ý lên người nữ chính này.
Chỉ cần xếp hạng của "An Nguyệt Truyền Kỳ" đánh bại "Dung Phi Truyện", coi như cô ta đã đánh bại Du Giai Ý.
Chỉ là cô ta khởi đầu đã không thuận lợi, mới khai tiệc đã chịu nhục nhã trước mặt mọi người.
Sau khi Thẩm An Ngưng được xe cấp cứu đưa đi, nữ diễn viên áo xanh cũng bị bảo vệ đuổi ra khỏi bữa tiệc.
Cô ta vừa vùng vẫy vừa chửi Thẩm An Ngưng: "Thẩm An Ngưng là con khốn!"
"Các người đừng bị khuôn mặt hoa sen trắng của cô ta gạt, thật ra cô ta vô cùng nham hiểm và xảo quyệt!"
Bất kể những lời chửi mắng của cô ta có thực sự ảnh hưởng đến phán đoán của những người đến dự tiệc đối với Thẩm An Ngưng hay không, nhưng "chiến tích" tối nay của cô ta vẫn là khiến khiến Thẩm An Ngưng bề mặt.
Vở kịch ồn ào kết thúc, Tô Thiên Bội, người đứng trong đám đông vui vẻ đi tìm Du Giai Ý.
Thẩm An Ngưng có kết cục thê thảm như vậy, bị đổ rượu vào ướt như chuột lột, sau đó còn ngất xỉu phải đi viện cấp cứu, điều này Tô Thiên Bội hoàn toàn không ngờ đến
Cô ấy còn tưởng nữ diễn viên kia chỉ mắng Thẩm An Ngưng vài câu, không ngờ lại hùng hổ như vậy.
Rất hả hê.
Ai kêu Thẩm An Ngưng tối nay vừa đến đã nhắm vào Du Giai Ý, kết quả là mất hết mặt mũi, báo ứng.
Du Giai Ý cũng thấy sự cố của Thẩm An Ngưng, cô vừa tìm thấy Trang ý Lan và nói chuyện được vài câu với bà ấy thì đã bị gián đoạn bởi tiếng động lớn đổ tháp rượu vời tiếng hét của mọi người.
Du Giai Ý ngay lập tức tìm thấy Tô Thiên Bội từ trong đám đông, khi nhìn thấy nụ cười hả hê trên khuôn mặt Tô Thiên Bội, cô biết ngay Tô Thiên Bội đã làm gì đó phía sau chuyện này, nếu không nữ diễn viên áo xanh kia sẽ không đối xử với Thẩm An Ngưng như vậy.
Nhưng Du Giai Ý không có chút đồng cảm với Thẩm An Ngưng, thậm chí còn cảm thấy Thẩm An Ngưng đáng đời.
Du Giai Ý trong quá trình tìm Tô Thiên Bội cũng nhìn thấy Phó Quân Hạo, với tư cách là bạn trai cũ của Thẩm An Ngưng, là người liên quan đến với Thẩm An Ngưng trong nhiều năm, Phó Quân Hạo đứng trong đám đông, thờ ơ nhìn Thẩm An Ngưng mất hết mặt mũi.
Du Giai Ý không biết nên đồng cảm với Thẩm An Ngưng hay nên cười nhạo Thẩm An Ngưng, cô ta cố gắng cướp đoạt Phó Quân Hạo mấy năm qua, nhưng cuối cùng chẳng đạt được gì, như vậy có đáng không?
Là biên kịch, cô thấy không yên bình chút nào.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất