Lúc này Diệp Văn đi tới, Trang Ý Lan gặp Diệp Văn thì rất ngạc nhiên và vui mừng: "Ông Diệp, đã lâu không gặp"
"Tôi nghe ban tổ chức nói ông sẽ đến bữa tiệc hôm nay còn thấy rất ngạc nhiên." Trang Ý Lan và Diệp Văn có mối quan hệ rất thân, sau lời chào, bà ấy còn hỏi: "Hôm nay cơn gió nào đã đưa ông đến đây?"
Trang Ý Lan và Diệp Văn trạc tuổi nhau và đều là những tên tuổi lớn trong ngành biên kịch, cả hai còn từng hợp tác từ khi mới vào nghề nên mối quan hệ rất tốt.
Có điều, mấy năm gần đây, Diệp Văn đã từ chối rất nhiều tiệc tùng vì sức khỏe của Thư Hiểu, nếu không phải dịp đặc biệt quan trọng, Diệp Văn sẽ không tham dự, đó là lý do tại sao Trang Ý Lan rất ngạc nhiên khi gặp được Diệp Văn.
Diệp Văn mỉm cười và nói với Trang Ý Lan: "Không phải gần đây tôi mới xuất bản một cuốn sách sao? Tôi đã bán bản quyền cho Điện ảnh và Truyền hình của Phó Thị, hôm nay đến đây chủ yếu là phối hợp tuyên truyền"
Trang Ý Lan đã nghe nói đến việc xuất bản cuốn sách mới của Diệp Văn, nhưng không ngờ bản quyền lại được bán đi nhanh như vậy.
Bà ấy cũng rất mừng cho Diệp Văn: "Điện ảnh và Truyền hình của Phó Thị là một lựa chọn tuyệt vời, Phó Quân Hạo..."
Khi Trang Ý Lan nói đến đây không khỏi liếc nhìn Du Giai Ý đứng bên cạnh, mãi sau này Trang Ý Lan mới biết rằng Du Giai Ý, người đã theo học cùng mình bốn năm lại là vợ cũ của Phó Quân Hạo.
Cho nên khi Trang Ý Lan đề cập đến Phó Quân Hạo, bà ấy có phần quan tâm đến cảm xúc của Du Giai Ý.
Trang Ý Lan sợ Du Giai Ý chạnh lòng, nên bà ấy liền đổi chủ đề và hỏi Diệp Văn: "Phải rồi, đã tìm được nhà biên kịch thích hợp chưa?"
Trang Ý Lan cũng muốn nói thêm nếu chưa tìm được người phù hợp, bà ấy có thể giới thiệu một người, người đó chính là Du Giai Ý.
Không ngờ, nghe được Diệp Văn nói: "Biên kịch đã quyết định xong rồi, chính là người đứng trước mặt bà, nghe nói cô ấy còn là học trò của bà đấy"
Khi Du Giai Ý đưa Diệp Văn đi dạo Giang Thành ban sáng, cô đã kể rất nhiều về mình, đặc biệt là những gì cô đã trải qua trên con đường làm biên kịch, còn kể cô là học trò của Trang Ý Lan.
Diệp Văn rất ngạc nhiên và vui mừng, thậm chí còn tự hào về cô.
Bởi vì Diệp Văn biết tính cách của Trang Ý Lan, nếu bà ấy không thấy thành tích tốt của Du Giai Ý sau khi kiểm tra, Trang Ý Lan sẽ không để mắt đến Du Giai Ý.
Trang Ý Lan nghe câu này của Diệp Văn rất ngạc nhiên, bà ấy nhìn Du Giai Ý rồi nhìn Diệp Văn: "Vậy là hai người đã quen biết rồi sao?"
Diệp Văn nói: "Không chỉ là quen biết, tôi còn nhận cô ấy là con gái nuôi nữa kìa.
"Thật sao?" Trang Ý Lan rất kinh ngạc.
Du Giai Ý ở bên cạnh nói: "Con đến đây tìm cô chính là để nói chuyện này cho cô biết mà"
"Tuyệt" Trang Ý Lan mừng cho Du Giai Ý, cũng mừng cho Diệp Văn.
Chuyện Diệp Văn không có con hầu như người trong nước đều biết, Du Giai Ý lại là một cô gái tốt, việc Diệp Văn nhận Du Giai Ý là con gái nuôi là một điều tuyệt vời.
Sau khi ngắm nghía Diệp Văn và Du Giai Ý một lúc, Trang Ý Lan đột nhiên nói với Diệp Văn: "Ông Diệp, bỏ kính xuống tôi xem.
Diệp Văn mỉm cười, giơ tay tháo kính ra.
Mối duyên của Diệp Văn hồi còn trẻ rất ít người biết.
Trang Ý Lan biết ông ấy và Thư Hiểu quen biết khi cùng làm biên kịch sau đó kết hôn, nên bà ta không biết đến chuyện quá khứ này.
Diệp Văn tạm thời không định tiết lộ bí mật này, đến một lúc nào đó, ông ấy sẽ công khai chuyện này cho cả thế giới biết.
Diệp Văn bị cận thị và phải đeo kính cận quanh năm, dần dà điều này đã trở thành một đặc điểm riêng của ông.
Ngoại trừ người trong nhà, không một ai từng nhìn thấy Diệp Văn tháo kính ra, dù sao cũng không ai để ông ấy tháo kính ra mà quan sát kỹ càng. Trang Ý Lan cảm thán: "Tôi phát hiện hai người thực sự giống nhau, đặc biệt là đôi mắt, xem ra hai người rất có duyên làm cha con"
Theo phát hiện này của Trang Ý Lan, Du Giai Ý cũng ngước mặt lên nhìn Diệp Văn.
Điều bất ngờ là cô cũng rất ngạc nhiên.
Diệp Văn tháo kính ra, có một đôi mắt đẹp, đuôi mắt nhướng lên, ánh mắt dịu đãng, trong sáng và tràn đầy sức sống.
Một đôi mắt như thế, bản thân cô cũng có.
Chỉ là do sự khác biệt về giới tính và sự chênh lệch tuổi tác, đôi mắt của cô và Diệp Văn cảm giác có phần khác nhau.
Nhưng đường nét và khí thái của hai đôi mắt này cực kỳ tương đồng.
Diệp Văn vội đeo kính lên, mỉm cười ấm áp: "Hình như là rất giống"
Du Giai Ý cũng cười đáp: "Vâng, rất giống"
Du Giai Ý không nghĩ nhiều, cô chỉ nghĩ rằng có lẽ giống như những gì Trang Ý Lan đã nói, cô và Diệp Văn thực sự là có duyên làm cha con.
Trang Ý Lan cũng nghiêm túc gật đầu: "Giống đến chín phần"
Trang Ý Lan lại nói: "Sau này, đi ra ngoài hai người mà nói là cha con ruột chắc cũng có người tin đấy"
"Du Giai Ý thực sự là một đứa trẻ ngoan, đồng hành cùng nó bốn năm, tôi biết rõ nhất tài năng và tính cách của nó." Trang Ý Lan nói với Diệp Văn, sau đó bà ấy quay sang nhìn Du Giai Ý: "Cô biết năng lực của con, tôi biết không, cô tin rằng con sẽ biên kịch rất tốt cuốc sách mới của ông Diệp.
Được cô giáo khen như vậy, Du Giai Ý chẳng biết nói gì hơn, đành phải mỉm cười khiêm tốn nói lời cảm ơn.
Du Giai Ý ban đầu còn tưởng tối nay không phải đối mặt với Phó Quân Hạo, nhưng cô lại ở bên Phó Quân Hạo trong suốt nửa sau của bữa tiệc, tất nhiên là ở bên cạnh còn có Diệp Văn.
Cô được Phó Quân Hạo và Diệp Văn giới thiệu với mọi người với tư cách là biên kịch của phim truyền hình được chuyển thể bởi cuốn sách mới của Diệp Văn.
Trong suốt quá trình giới thiệu cũng chỉ nói cô là biên kịch chứ không đề cập đến mối quan hệ của cô và Diệp Văn.
Diệp Văn và Phó Quân Hạo đã ngầm thỏa thuận, họ đều cho rằng mối quan hệ giữa Diệp Văn và Du Giai Ý không nên bị công khai vào lúc này, chỉ cần dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết những người đó sẽ làm gì nếu đó là công khai chuyện này.
Mặc dù vậy, mọi người vẫn nhìn Du Giai Ý bằng ánh mắt không bình thường.
Để một người phụ nữ trẻ và xinh đẹp như vậy đảm nhận trọng trách biên kịch cho bộ phim chuyển thể cuốn sách mới của Diệp Văn, việc này khó tránh khiến người ta hiểu lâm.
Nhưng Du Giai Ý không hề sợ hãi, cô đường đường chính chính đón nhận những ánh mắt dò xét và tò mò của những người đó.
Sau khi bộ phim được phát sóng, mọi người sẽ có kết luận của riêng mình.
Du Giai Ý đang là tâm điểm chú ý, còn Thẩm An Ngưng thì đang khóc lóc trong bệnh viện.
Thương tích của Thẩm An Ngưng không có gì nghiêm trọng, chỉ là lúc tháp rượu đổ xuống, mảnh ly vỡ vụn bắn vào người cô ta, tay và chân có vài vết xước nhỏ.
Nhưng vết thương lòng lại suýt nữa khiến cô ta gục ngã.
Kể từ khi tỉnh dậy sau cơn hôn mê, cô ta khóc hoài không dứt, Tử Dạ ngồi bên cạnh cũng có phần thiếu kiên nhẫn.
Nếu không phải Thẩm An Ngưng làm ầm ĩ như vậy, giờ phút này hẳn là cô ta vẫn còn đang ở trong bữa tiệc, làm việc ở Chung Đỉnh đã nhiều năm, cũng coi như có chút danh tiếng, cô ta sẽ có nhiều cơ hội gặp gỡ những ngôi sao, nhà đầu tư và đạo diễn.
Thật ra cô ta vẫn lưu luyến Chung Đỉnh, từng có khoảng thời gian rất vui vẻ ở Chung Đỉnh, nhưng vì sự xuất hiện của Du Giai Ý khiến cô ta tuột mất rất nhiều cơ hội, không thể ở lại đó được nữa.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất