Dựa theo ghi chép ở bên trong Thần Sơn, Luyện Khí và Luyện Đan có sự khác biệt rất lớn.
Luyện Đan có ý nghĩa là khống chế ngọn lửa.
Để phán đoán một Đan Sư có đẳng cấp cao hay thấp là dựa vào cách không chế ngọn lửa.
Đan Sư có đẳng cấp cao có thể dựa vào biến hóa vi diệu của ngọn lửa để tăng cấp bậc và phẩm chất của đan dược.
Nhưng mà Luyện Khí thì lại khác nhau, mặc dù cũng dựa trên việc khống chế ngọn lửa nhưng yêu cầu còn kém tinh tế hơn rất nhiều.
Điểm quan trọng nhất ở trong khoảng thời gian luyện khí chính là phẩm chất của ngọn lửa.
Những trang bị vũ khí bình thường tất nhiên cũng không có chú ý đến những thứ này.
Giống như muốn rèn đúc được một thanh thiết kiếm bình thường thì chỉ cần có một cái thiết lô là được rồi.
Hòa tan gang, sau khi rèn luyện nhiều lần tất nhiên sẽ tạo thành một thanh binh khí tốt.
Thế nhưng vũ khí được tạo thành theo phương thức này thì chỉ có thể tạo thành một thanh binh khí bình thường.
Cần phải sử dụng ngọn lửa có phẩm chất cao hơn để rèn mới có thể tạo thành thần binh chân chính.
Giống như Thú Trảo của Kẻ Điên.
Bản thân Thú Trảo cũng được coi như là một vũ khí tốt.
Thế nhưng còn lâu mới đạt được đến yêu cầu của Kẻ Điên.
Muốn tiếp tục tăng cấp phẩm chất của Thú Trảo thì sẽ cần phải dung nhập một số vật khác có chất lượng cao hơn.
Ngọn lửa bình thường sẽ không thể làm được, chỉ có ngọn lửa có phẩm chất cao hơn mới có thể chế tạo ra được thần binh như vậy.
Nhưng mà, mặc dù phương pháp rèn như vậy, thế nhưng Lâm Huyền cũng có chút không vừa ý.
Cửu Chuyển Liên Thai có thể ngộ nhưng không thể cầu, sao lại có thể sử dụng một ngọn lửa bình thường để luyện chế được?
Nếu như hắn tùy tiện luyện chế, như vậy thì chắc chắn trong tương lai sẽ lưu lại không ít chuyện phiền phức.
Cũng bởi vì như vậy cho nên sau khi Lâm Huyền lấy được Cửu Chuyển Liên Thai thì cũng không có thử nghiệm qua một lần nào.
Không phải là do hắn không làm được, mà hắn không gặp được một ngọn lửa nào có phẩm chất mà hắn cảm thấy hài lòng.
Rốt cuộc bây giờ hắn cũng tìm được.
Vị trí của Hỏa Sơn sẽ có ít những sinh vật khác tồn tại.
Bởi vì trung tâm của Hỏa Sơn có một ngọn lửa đặc biệt, đó là Bổn Nguyên Chi Hỏa.
Bổn Nguyên Chi Hỏa được xưng là Địa Hỏa, là một ngọn lửa cực kì hiếm thấy.
Thế nhưng để đi vào được bên trong Hỏa Sơn lại cực kỳ khó khăn, vô số núi lửa đang hoạt động, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Ở bên trong ghi chép của Thần Sơn, có một vài Luyện Khí Sư cấp cao đã không ngại đi sâu xuống dưới lòng đất khoảng vạn trượng để tìm kiếm Bổn Nguyên Chi Hỏa.
Lúc này, một cơ hội tốt như vậy xuất hiện ở trước mắt của Lâm Huyền, làm sao hắn có thể bỏ qua được cơ chứ?
Lâm Huyền rót một bộ phận hồn lực vào bên trong đài sen, ân cần chăm sóc.
Để luyện chế Cửu Chuyển Liên Thai thành Thân Ngoại Hóa Thân, hắn còn cần phải làm công tác chuẩn bị một cách cẩn thận.
Không thể không nói, Cửu Chuyển Liên Thai luyện hóa thành Thân Ngoại Hóa Thân là một lựa chọn tốt nhất.
Hồn lực của Lâm Huyền vừa mới đi vào đã bị tất cả các đài sen hấp thu hết.
Phẩm chất của phân thân có thể được nhìn thấy dựa theo khả năng hấp thu hồn lực.
Nếu như hấp thu hồn lực một cách vô cùng khó khăn, vậy chờ đến lúc khống chế thì chắc chắn sẽ muôn phần trắc trở.
Thậm chí rất có khả năng chế tạo ra một cái phân thân nhưng lại không có cách nào khống chế được.
Chuyện này cũng không phải là chưa từng xảy ra, hơn nữa ở trong lịch sử đã từng xuất hiện rất nhiều lần.
Lâm Huyền nhìn Cửu Chuyển Liên Thai, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
Nếu như Cửu Chuyển Liên Thai là sự lựa chọn tốt nhất để luyện hóa ra được Thân Ngoại Hóa Thân, như vậy sẽ mang lại cho hắn một niềm vui bất ngờ như thế nào?
Đối với chuyện này, Lâm Huyền vô cùng chờ mong.
Hắn sử dụng hồn lực nuôi dưỡng trong khoảng thời gian một nén nhang, khoang chân ngồi xuống ở bên cạnh miệng núi lửa.
Ở bên cạnh, vẻ mặt của Sở Mộc bối rối.
Hắn đang muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn luyện khí ở một nơi như thế này hay sao?
Phải biết rằng, nhiệt độ ở bên miệng núi lửa cũng không giống như lò luyện bình thường, nếu như ném những tài liệu luyện khí bình thường vào bên trong, chỉ sợ rằng sẽ bị hòa tan trong nháy mắt.
Sở Mộc nghi ngờ nhìn về phía đài sen ở trước mặt của hắn, trong lòng cảm thấy nghi hoặc.
Hơn nữa, thoạt nhìn qua thì thứ này cũng không giống như một loại binh khí nào cả.
…
Lúc này, Lâm Huyền đang phải chịu đựng sự hành hạ mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Phân hồn!
Điều khiển Phân Thân và khống chế binh khí là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Sở dĩ Phân Thân có thể được điều khiển giống như một cánh tay cũng bởi vì có linh hồn tồn tại.
Cũng chính bởi vì như vậy cho nên mới cần phân hồn, chia linh hồn của Lâm Huyền thành hai cái.
Loại đau đớn này hơn rất nhiều so với việc rèn luyện linh hồn.
Lúc này, ngay cả Trát Nhĩ Khắc ở bên trong Thần Sơn cũng cảm thấy sợ đến mức ngây người.
Hắn không nghĩ tới, không ngờ Lâm Huyền lại cả gan làm loạn như thế.
“Gia, ngài làm như vậy sẽ gặp phải nguy hiểm đó.”
Trát Nhĩ Khắc lập tức khuyên can.
Thế nhưng, dường như Lâm Huyền đã không thể nghe thấy được nữa.
Trát Nhĩ Khắc không ngừng đi tới đi lui ở bên trong Thần Sơn, cả khuôn mặt đều tràn đầy sự bối rối.
Quả thực Thân Ngoại Hóa Thân cần phải phân hồn, thế nhưng cũng không phải ai cũng có thể có tư cách luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân được.
Cho dù là Hồn Sư cấp sáu cũng không dám tùy tiện ra tay ở trên linh hồn của chính mình.
Lâm Huyền làm như vậy đã không còn là cả gan làm loạn nữa rồi mà hắn đang chịu chết.
Có điều, mặc kệ hắn khuyên can như thế nào, dường như Lâm Huyền cũng không nghe thấy nữa.
Ở thế giới bên ngoài, vẻ mặt của Sở Mộc cũng hoảng sợ.
“Ngươi muốn phân hồn?”
Mặc dù nàng vẫn chưa từng nhìn thấy tận mắt thế nhưng cũng đã từng xem qua ở bên trong một ít sách cổ.
Sở Mộc nhìn cái đài sen kia, trong lòng không thể nào bình tĩnh nổi.
Lâm Huyền điên rồi.
Võ giả cảnh giới Quy Nhất Cảnh cũng dám luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân?
Lúc này, ở trong lòng của Sở Mộc, hắn đã trở thành một người chết.
Mặc kệ biểu hiện lúc trước của hắn có kinh diễm đến mức nào, lúc này hắn đã đi một nước cờ sai rồi.
Nếu như phân hồn thất bại thì kết quả của hắn sẽ vô cùng thê thảm.
Nói chuyện nhỏ thì linh hồn có thể sẽ tan vỡ.
Nói chuyện lớn thì thậm chí có thể hoàn toàn chết đi.
Sở Mộc nhìn Lâm Huyền, trong lòng có một tia xúc động.
Không ngờ nàng có thể được chứng kiến Lâm Huyền thu hoạch được biết bao nhiêu thứ ở chỗ này, nếu như Lâm Huyền chết ở đây, như vậy thì tất cả những đồ vật kia sẽ đều thuộc về nàng.
Nếu như nói không rung động thì không có khả năng.
Nếu như đổi lại là những người khác, rất có thể sẽ lập tức ra tay đánh chết hắn.
Sở Mộc suy nghĩ thật kỹ cũng không ra tay.
Nàng có hơi kiêng dè con bài chưa lật của Lâm Huyền.
Dọc theo con đường này, Lâm Huyền đã chứng tỏ thủ đoạn của hắn vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng rồi.
Bây giờ hắn có thể không lo ngại như vậy mà dám ngồi tu luyện ở trước mặt của nàng, ai biết hắn có cố ý hay không?
Ôm suy nghĩ như vậy, cuối cùng nàng vẫn nhịn được.
Nhưng mà nàng cũng không biết, Lâm Huyền đang tiến hành một lần đánh cược.
Lúc phân hồn, Lâm Huyền gần như cũng không làm ra bất cứ một biện pháp phòng thủ nào cả.
Nếu như Sở Mộc lựa chọn ra tay từ phía sau, vậy thì hắn chỉ có thể dựa vào lực lượng cơ thể của mình để mạnh mẽ đối kháng lại.
Đồng thời, không biết phân hồn có thể thành công hay không nữa, cho nên hắn đang đánh cược.
Theo như lời nói của Trát Nhĩ Khắc, mặc dù Hồn Sư cấp sáu cũng không dám tùy tiện ra tay ở bên trên linh hồn của chính mình.
Thế nhưng, Lâm Huyền đã không đợi được nữa rồi.
Người tu hành vùng vẫy giành giật sự sống từ trời cao, nếu như ngay cả sự nguy hiểm này cũng không tình nguyện chịu đựng thì làm sao có thể dám nói đến việc tu luyện được?
Cũng chính bởi vì như vậy cho nên hắn mới mạo hiểm.
Sự đau khổ kịch liệt khiến cho Lâm Huyền cũng không nhịn được mà run rẩy.
Đây chính là sự đau đớn phát ra từ tận sâu trong linh hồn, không phải sức lực mạnh mẽ là có thể chịu đựng được.
Cho dù hồn lực của Lâm Huyền có mạnh mẽ đến mức nào thì lúc này cũng không thể chịu đựng được.
Linh hồn của hắn đang từ từ bị xé rách, biến thành hai cái.
Lúc này mới chính là khoảnh khắc nguy hiểm nhất.
Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi thì linh hồn của hắn sẽ hoàn toàn tan vỡ, đến lúc đó thì không còn một cơ hội nào có thể cứu được hắn nữa.
Cho nên Trát Nhĩ Khắc mới hoảng hốt như vậy.
Nếu như linh hồn có thể chảy máu, có lẽ linh hồn của hắn đã máu chảy thành sông rồi.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất