CHƯƠNG 1269
Bup! Bup! Bup!
Mấy âm thanh trầm thấp vang lên ở trung tâm sân Võ Đạo.
Khi ném thăm ngọc ra, Bát gia đã phi thân lùi lại, ông ta lùi mấy bước.
Bèn có nắm đấm của hai người va chậm, hiển nhiên là Cửu Thiên và Thiên Vĩnh Phúc đối quyền.
Hai người gần như tới cùng lúc, đều ngay lập tức nhìn trúng thăm ngọc số tám.
Thật ra vốn nên nói, cướp được miếng thăm ngọc nào cũng không sao cả. Dù sao cướp được cũng không biết đối thủ của mình rốt cuộc là ai.
Nhưng Cửu Thiên và Thiên Vĩnh Phúc đều có tính toán của mình, bọn họ đều cho rằng, trước tiên xem hết tỉ thí của người khác, sau đó mình lên sân sẽ tốt hơn.
Vậy nên mục tiêu của hai người giống nhau, bèn va chạm với nhau.
Sau một quyền, hai người cùng lúc lùi lại nửa bước, lúc này những người khác cũng chạy tới.
Cửu Thiên sâu sắc liếc nhìn Thiên Vĩnh Phúc, Thiên Vĩnh Phúc hừ lạnh một tiếng, lại tóm về phía thăm ngọc số tám.
Tay Cửu Thiên thành hình cái móc, đưa tay tung một chiêu, ngay lập tức, tất cả thăm ngọc ở xung quanh bay tới, bao gồm cả thăm ngọc số tám đó..
Thiên Vĩnh Phúc thấy không ổn, tay nhanh chóng đẩy nhanh.
Bàn tay Cửu Thiên rung lên, đột nhiên tất cả thăm ngọc phân ra xung quanh.
Những người vừa lao tới trước mặt, chỉ thấy tám luồng ánh sáng bay ra xung quanh.
Mọi người sững sờ, trực tiếp tóm về phía ánh sáng, Cửu Thiên nhân cơ hội này tóm lấy một luồng ánh sáng, vụt người lui ra.
Tám người đáp xuống đất, trong tay đều có một miếng thăm ngọc!
Tất cả mọi chuyện vừa rồi đều xảy ra trong nháy mắt. Võ giả bình thường chỉ có thể nhìn thấy Bát gia vừa dứt lời, mọi người đã cầm thăm ngọc đáp xuống đất.
Chỉ có võ giả tu vi cao thâm như Bát gia mới có thể nhìn rõ tất cả mọi chuyện vừa xảy ra.
Người xem hiểu thì khen ngợi cảm khái trước thủ đoạn của đám Cửu Thiên, người không xem hiểu lại kinh ngạc trước tốc độ của đám Cửu Thiên.
Thiên Vĩnh Phúc nắm thăm ngọc trong tay, nhìn Cửu Thiên nói: “Trò vặt vãnh!”
Cửu Thiên mỉm cười nói: “Xem rồi hãy nói”
Thiên Vĩnh Phúc lập tức cúi người nhìn thăm ngọc trong tay, lập tức thay đổi sắc mặt.
Hắn ta rõ ràng nhớ cái mình cướp là thăm ngọc số tám, sao thăm ngọc rơi vào tay lại là số bốn.
Cửu Thiên nhìn sang tay của mình, trong tay của hắn mới là số tám.
Khoảnh khắc đó, Cửu Thiên đã dùng lực đẩy và lực hút của canh khí của hắn.
Sử dụng hai thủ đoạn thần kỳ, nếu còn không lấy được số mình muốn, Cửu Thiên không cần đánh tiếp nữa, nhận thua trước cho xong!
Mọi người đều nhìn thăm ngọc trong tay mình nhưng không nói, sau đó lại nhìn sang những người khác.
Lúc này, Bát gia lại đi lên nói: “Rất tốt, xem ra mọi người đều đã biết số của mình rồi. Mời võ giả có thăm ngọc số một và số hai ở lại, những người khác lui ra!”
Đám người Cửu Thiên từ từ lui ra sau, chân giẫm lên đá vụn lơ lửng, quay về ghế kỳ lân.
Người ở lại trong sân, nghiễm nhiên là Lữ Âm và Xa Linh!
Lữ Âm nhìn thăm ngọc số một trong tay, bĩu môi nói: “Bắt nạt tôi ngồi xe lăn, chạy chậm. Trò rút thăm này không công bằng”
Xa Linh thu lại thăm ngọc trong tay, cười nhạt nói: “Tôi cảm thấy rất công bằng. Nếu không như vậy, tôi sao có thể chuyên môn lấy được thăm số hai, tới giết tiểu cô nương xinh đẹp như này!”
Xa Linh lại thè cái lưỡi giống như rắn của mình ra, toàn thân lập lòe phù văn.
Lời của hắn ta khiến tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy rõ.
Sắc mặt của Lữ Âm lập tức lạnh đi, nói: “Anh đặc biệt muốn chiến đấu với tôi ư?”
Cuộc đối thoại của hai người vang vọng trên không.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất