CHƯƠNG 1278
Trên khán đài, Hàn Liên lại gào lên. Trong đám đông, Hàn Vũ Nhi, Vũ Hoàng Yến đều dùng ánh mắt ẩn chứa ý cười nhìn Cửu Thiên.
Linh Bối cũng hò hét, lúc này giọng to hơn bất cứ ai.
Ngay cả đại sư huynh luôn trầm ổn, lúc này cũng hét lên mấy tiếng: “Cửu Thiên sư đệ cố lên, sư huynh đã đặt năm trăm kim tệ cược đệ thắng!” Đám người Đông mập vừa thấy Cửu Thiên lên sân thì nở nụ cười tươi.
Quay đầu, Đông mập bỗng gọi một ông lão: “Tọa Sơn lão quỷ, qua đây ngồi, chúng ta cùng nhau xem thử đệ tử của ông bị đánh như nào!”
Đám người Lão Lưu đều cười thành tiếng, sắc mặt Tọa Sơn lão quỷ không vui ôm một vò rượu ngồi qua đó.
“Đệ tử Đường Thanh của tôi cũng không phải dễ đối phó. Tuy tuổi còn trẻ nhưng cũng học được ba, bốn phần mười đao pháp của tôi. Mấy ngày trước còn ở trong kho vũ khí có được một thanh bảo đao. Tên Cửu Thiên này muốn thắng nó, hừ hừ, đoán chắc vẫn phải kém một chút!”
Tọa Sơn lão quỷ sờ bộ râu quai nón của mình, lắc lư cái đầu nói.
Đông mập kinh ngạc nói: “Aiyo. Không ngờ ông khá có lòng tin về đồ đệ của mình nhỉ. Hay là chúng ta cược một ván thì như nào. Mười chiêu, trong mười chiêu, đồ đệ của ông sẽ thua. Nếu tôi thắng thì ông lấy ra một hai món trong đống đồ tốt mà ông giấu cho tôi!”
Lão Lưu vỗ bàn nói: “Tính cả tôi nữa, tôi cũng cược”
Dương bà tử, Hiên Viên lão quỷ lũ lượt nói: “Chúng tôi cũng tham gia”
Tọa Sơn lão quỷ nhìn trái nhìn phải, lớn giọng nói: “Các người là định thắng hết cả quần lót của tôi à. Tôi tin cái đầu nhà ông, nào nào, cược thì cược, ai sợ ai chứ. Tôi không tin đồ đệ của tôi ngay cả mười chiêu cũng không đỡ được. Các người đợi thua đồ tốt cho tôi đi!”
Tọa Sơn lão quỷ mặt đỏ tới tận cổ gầm lên.
Đám Võ Tôn này không biết xấu hổ bắt đầu cá cược, khán giả ở bên cạnh đều giống như không nhìn bọn họ, vẫn đang cao giọng hò hét.
Trong sân, Cửu Thiên và Đường Thanh đứng đối diện nhau.
Trên mặt nở nụ cười nhạt, Đường Thanh nhìn Cửu Thiên nói: “Đông Hoa kiếm khách Cửu Thiên, nghe nói khi cậu vừa vào đô thành thì lấy học viên của học viện Võ Thánh chúng tôi ra lập uy, thành danh, có đúng không?”
Cửu Thiên suy nghĩ rồi nói: “Ồ, anh là nói Thiên Hằng à? Không sai, anh ta ước chiến với tôi, sao hả, hôm nay anh muốn giúp anh ta báo thù sao?”
Đường Thanh cười ha ha nói: “Báo thù? Cậu ta còn chưa xứng. Cửu Thiên, tôi chỉ là muốn vào hôm nay, lấy ra uy danh lẫy lừng của học viện Võ Thánh. Nếu cậu đa dùng việc thắng học viên của học viện Võ Thánh để thành danh, vậy thì hôm nay để thủ tịch trong các học viên của Võ Thánh như tôi lấy lại những danh tiếng này!”
Cửu Thiên đã cười, trọng kiếm Vô Phong dựng ở trước người, nói: “Nếu anh có thể làm được, vậy thì tới đi. Ồ, đúng rồi, tôi ở Đông Hoa Châu là học viên của học viện Võ Đạo, tính ra thì tôi cũng chắc là thủ tịch ở học viện Võ Đạo. Để tôi xem thử, học viện Võ Thánh của đô thành rốt cuộc mạnh hơn học viện Võ Đạo của chúng tôi chỗ nào.
Vừa nói xong, Hàn Liên bèn cười ha ha nói: “Dáng vẻ không biết xấu hổ này của Cửu Thiên sư đệ thật sự có thần vận của đệ năm đó. Đệ ấy là thủ tịch, vậy đệ không phải sư huynh của thủ tịch sao?!”
Đại sư huynh cười nói: “Đệ ấy vốn là vậy, trong học viện Võ Đạo, còn có ai đánh lại đệ ấy, không ai nói không phải được cả. Hôm nay Cửu Thiên sư đệ muốn học viện Võ Đạo của chúng ta nổi danh!”
Tay nắm chặt trọng kiếm Vô Phong, Cửu Thiên quát khẽ một tiếng, canh khí xông lên trời!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất