CHƯƠNG 1279
Khí thế của hai người mở ra, như hai cỗ gió lốc va chạm, cuốn đá vụn bay lên.
Khí thế vừa xuất thì biết tu vi của võ giả như nào.
Có thể nói, sự tổng hợp thực lực của một võ giả có một phần rất lớn nằm ở khí thế.
Khí thế của Đường Thanh giống như một thanh đao vô cùng sắc bén.
Mang theo khí tức bá đạo, lao tới xung kích, cả người như một thanh bảo đao rút khỏi vỏ.
Nhìn sang khí thế của Cửu Thiên lại canh như kết hợp, vững như núi.
Tiến, có trăm loại thủ đoạn công kích, thay đổi vô cùng. Lùi, không lộ một chút sơ hở, an nhiên có trật tự.
Khí thế của hai người mở lượt xung kích đầu tiên.
Đầu tiên, khí thế của Đường Thanh vậy mà còn đè khí thế của Cửu Thiên một chút.
Nhưng rất nhanh, khí thế của Cửu Thiên như thủy triều dâng lên, nhanh chóng chiếm thế thượng phong.
Võ giả trên khán đài không thiếu người cao minh, võ giả lợi hại.
Bọn họ nhìn một cái thì có thể nhìn ra, Cửu Thiên đã thắng ở một bậc ở phương diện khí thế.
“Thật vững!”
Không ít võ giả, không hẹn mà cùng đưa ra lời khen đối với khí thế của Cửu Thiên.
Thực lực đạt tới cảnh giới nhất định thì sẽ hiểu, khí thế chỉ có lực bạo phát mạnh, không phải là khí thế của cường giả thật sự.
Cầu thắng trong ổn định, mới là tư thái của cường giả.
Cửu Thiên thể hiện một lần với tất cả các võ giả cái gì gọi là ổn định!
Đó là khi đối mặt với cường giả, không vội không hoảng, cứng như đá. Sau khi chiếm thế thượng phong, không cho đối thủ bất cứ cơ hội phản kích, đè tới tận cùng!
Đường Thanh một lần không đè được Cửu Thiên, ngay lập tức cảm nhận được mình ở phương diện khí thế rơi vào thế hạ phong.
Khẽ họ một tiếng, Đường Thanh dứt khoát ra tay trước.
Xoat!
Trường đao rút khỏi vỏ, phong vân biến sắc.
Minh Đạo Quyết, Sát Sinh Tam Trọng Kình!
Đạo thứ nhất, Đường Thanh trực tiếp giết tới trước mặt của Cửu Thiên.
Đạo giả, thẳng tiến không lùi, theo đuổi chính là một đao xuất ra, rắn chắc vô cùng, không vật gì phá được!
Giết!
Cửu Thiên vung trọng kiếm Vô Phong ra đỡ, đao kiếm của hai người còn chưa va chạm, lực lượng trên người đã nổ, lực lượng sóng văn khuếch tán ra, ngay lập tức khiến vô số tảng đá biến mất ở trong sân Võ Đạo, chỗ vốn đạp chân vì mấy trận chiến đấu trước đã không còn bao nhiêu.
Sau một chiêu này, gần như không còn!
Keng!
Đao kiếm va chạm, bảo đao trong tay Đường Thanh vậy mà mang theo tiếng kêu, khế rung chấn.
Mỗi lần rung chấn, Cửu Thiên có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng xuôi theo thân kiếm, xung kích tay và trong cơ thể của hắn.
Lực lượng chấn động mạnh mẽ trong nháy mắt đã rung chấn trăm nghìn cái, mạnh vô cùng!
Tá Binh Thức!
Chiêu đầu tiên của Đường Thanh chính là chiêu thức đã đánh bay binh khí của đối thủ.
Chiêu này nhìn bình thường, nhưng hiệu quả lại rất tốt. Gần như võ giả từng chiến đấu với Đường Thanh đều từng ăn đau bởi chiêu này.
Chiêu thức không mạnh nhưng có tác dụng là được, chính là đạo lý này!
Cửu Thiên nắm chặt chuôi kiếm, trên thân kiếm bỗng nổ ra lôi quang.
Muốn đọ lực lượng chấn động đúng không?
Ngũ Lôi Chấn Thiên Quyết!
Một đạo sấm sét đen xì ở trên trời đánh xuống, lập tức trực tiếp nhẫn chìm cơ thể của hai người.
Trên khán đài, Lôi Thành sớm đã bị loại ngồi ở bên cạnh Lôi sư tôn, há to miệng, sửng sốt nói: “Cửu Thiên cũng là sư huynh của Lôi Quang phái chúng ta sao?”
Lôi sư tôn vỗ một cái vào gáy của Lôi Thành, nói: “Nói lời thật cái gì!”
Đình Uyên sư tôn ở bên cạnh nói: “Cũng coi như vậy, đúng không, sư phụ!”
Hai người nhìn sang ông lão lôi thôi ngồi ở phía trước.
Một thân quần áo rách rưới, nhìn trông như ăn mày, lộ ra cái bụng to, phẩy quạt.
Ông lão mở áo, lắc cái đầu nói: “Vậy chắc chắn là phải rồi. Có điều nếu thật sự tính theo vai vế, Thành cậu chắc phải gọi cậu ta là sư gia mới đúng. He he, đợi khi cậu ta xong việc. Chúng ta đi gặp cậu ta! Nếu có thể gặp được Ngô tiền bối, vậy thì quá tốt!”
Trong sân, một kiếm này của Cửu Thiên trực tiếp ép Đường Thanh lùi mấy bước.
Đường Thanh cười to nói: “Cứng đối cứng đứng không? Tới rất đúng lúc!”
Lại chém xuống một đao, bằng mắt thường có thể nhìn thấy, đằng sau Đường Thanh dâng lên một hư ảnh khổng lồ.
Bóng như người khổng lồ vung thiên đạo, mang theo thiên uy ngút trời, chém xuống.
Bảo đao trong tay Đường Thanh càng sáng lên ánh sáng ngút trời.
Ngay lập tức, vô số lực lượng thiên địa ngưng thành trận pháp trên đạo.
Một đao chém xuống, uy thế như thiên quân vạn mã.
Đây chính là năng lực của bảo đạo trong tay hắn ta, thần binh trong kho vũ khí, Hoàng Đạo.
Cửu Thiên thấy vậy, không hề sợ hãi, đằng sau cũng xuất hiện hư ảnh!
Thân Hóa Thiên Địa!
Vạn Kiếm Quy Tông!
Kiếm xuất, ánh sáng chín màu ngưng tụ tại một điểm.
Bỗng chốc, trên mũi kiếm của Cửu Thiên, một chút lực lượng trắng đen bé tí xuất hiện.
Ngay sau đó, cả sân đấu võ bát giác lắc lư kịch liệt, tiếng nổ đáng sợ vang lên, ngay cả khán giả ở bên ngoài sân đấu võ bát giác cũng bị một tiếng này làm cho chấn động cả người!
Hư không vô tận xuất hiện ở bên cạnh hai người.
Không gian nứt vỡ như mưa, đốm sáng bắn ra.
Chỗ vết thương còn có lực lượng trắng đen lóe hiện.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất