CHƯƠNG 1309
Ngoài đô thành, bên bờ biển rộng.
Vũ Hoàng Yến đứng bên biển, phía sau là một vùng bóng người mặc áo choàng đen, nhìn bức tường cao ngút của đô thành phía xa.
Trước mặt cô ta, một người đang lơ lửng trên không trung.
Người này không ai khác chính là Vô Hồn, tông chủ của Tử Hồn Tông, người đã dạo khắp đô thành một vòng nhưng không làm gì cả.
Từ từ chậm rãi, Vô Hồn đáp xuống đất.
Vũ Hoàng Yến hơi cong người, nói: "Vô Hồn tông chủ"
Vô Hồn quay người lại, nhìn Vũ Hoàng Yến nói: "Làm sao cô biết tôi sẽ ở đây?"
Vũ Hoàng Yến mỉm cười nói: "Tôi không biết. Chỉ là trùng hợp gặp được.
Trong mắt Vô Hồn bao hàm ý cười, nói: “Cô nghĩ tôi sẽ tin sao?”
Vũ Hoàng Yến mỉm cười không nói gì, sau đó đột nhiên nở nụ cười xinh đẹp khom người nói với Vô Hồn: "Vô Hồn tông chủ, tôi nghĩ ông sẽ tin.
Vô Hồn tiến lên một bước, ánh mắt dường như có thể nhìn rõ khuôn mặt của Vũ Hoàng Yến xuyên qua tấm màn che mặt của cô ta.
Từ từ, Vô Hồn nói: "Vũ Hoàng Yến. Cô rất có bản lĩnh đấy. Thường Tấn đã dẫn mười mấy người liên can của Tử Y Môn của tôi vào đô thành, không một ai có thể chạy thoát ra ngoài. Cô chỉ là một Ma Tâm Tông cỏn con, thực lực không mạnh, nội tình bình thường, vậy mà lại có thể thoát ra nguyên vẹn. Nghe nói cô còn trù tính khiến cho Hàn gia và Thiên gia trở mặt với nhau, tiêu diệt Hàn Vĩnh Tường - người nối nghiệp của Hàn gia, suýt chút nữa khiến hai nhà khai chiến với nhau. Bản lĩnh của cô lớn hơn Thường Tấn nhiều. Tên đần độn đó không chỉ làm mất đi tính mạng của mình, còn làm mất mặt Tử Hồn Tông bọn tôi, cô rất có tài cán, rất giỏi.
Vũ Hoàng Yến cười nói: "Tông chủ, những chuyện này chẳng qua chỉ là chút tài vặt thôi, nào có thể lọt vào pháp nhãn của tông chủ. Lúc đó tông chủ ở trong thành, tùy tiện làm chút chuyện thôi cũng nhất định sẽ làm ra chuyện ầm ĩ hơn những người bọn tôi đây nhiều. Về phần Thường Tấn, từ lúc bắt đầu tham gia tuyển chọn, thật ra chính là một sai lầm, thất bại cũng là chuyện đương nhiên. Có lẽ, tông chủ cũng sớm đã nhìn ra rồi?
Vô Hồn nói: "Ồ? Vậy cô nói cho ta biết chuyện này tại sao lại là sai lầm vậy. Phải biết rằng, kế sách này là diệu kế do mấy đại trưởng lão của Tử Hồn Tông bọn tôi đưa ra, cũng đã lựa chọn người thích hợp nhất để hoàn thành kế hoạch này. Là chỗ nào xảy ra vấn đề vậy?”
Vũ Hoàng Yến mỉm cười nói: "Rất đơn giản. Bởi vì trong đô thành có đại trận bao phủ, ma tu không có chỗ lánh thân. Tần Chính đại đế thực ra đã nhìn thấy hết bọn thứ, chỉ là không muốn động trận mà thôi, một khi ông ta bằng lòng động trận, trong đô thành, đừng nói Thường Tấn nhất định chết mà ngay cả tông chủ ngài e rằng cũng chỉ còn cách chạy trốn. Không kiếm được lợi ích, còn có họa sát thân, loại kế sách này đương nhiên chỉ có thể nói là định sẵn thất bại. Phỏng chừng, tông chủ không cứu đám người Thường Tấn trong thành cũng là vì chuyện này.
Sắc mặt Vô Hồn hơi khác thường, nhìn vào mắt của Vũ Hoàng Yến, ông ta đột nhiên bật cười.
"Hiểu biết rộng, e rằng trong toàn bộ ma tu, số người hiểu biết được như vậy không quá năm đầu ngón tay. Vũ Hoàng Yến, có hứng thú đến Tử Hồn Tông bọn tôi không? Ma Tâm Tông của cô gia nhập vào Tử Hồn Tông bọn tôi, tự thành một đường huyết mạch, vẫn sẽ do cô chấp quản làm đường chủ. Cô thấy thế nào?”
Vũ Hoàng Yến cười nói: "Tông chủ, đây chính là lý do tại sao tôi ở đây tìm ngài.”
Vô Hồn nhìn Vũ Hoàng Yến một cách sâu xa, đột nhiên mỉm cười nói: "Một nữ tử như cô, không đơn giản. Nghe nói, tông chủ tiền nhiệm của Ma Tâm Tông bọn cô chính là chết dưới tay cô”
Vũ Hoàng Yến lắc đầu nói: "Tông chủ nói gì vậy. Ngài có thể đi điều tra kỹ, tông chủ tiền nhiệm của bọn tôi là chết dưới tay người khác, không liên quan gì đến tôi.”
Vô Hồn khẽ cười, nói: "Chết ở trong tay người khác thì tôi tin, nhưng nếu nói không liên quan gì đến cô thì kẻ ngốc cũng không tin. Tôi có một loại dự cảm rằng nếu cô vào Tử Hồn Tông, nhất định sẽ tạo ra sóng to gió lớn trong Tử Hồn Tông tôi, nói không chừng, toàn bộ Tử Hồn Tông cũng sẽ bị hủy diệt dưới tay cô."
Vũ Hoàng Yến bình tĩnh nói: "Vậy tông chủ còn bằng lòng thu nhận tôi không?”
Đôi mắt Vô Hồn phát ra ánh sáng mạnh, ông ta cao giọng nói: “Nếu tôi đã lên tiếng rồi, vậy thì cứ nhận như cũ, theo tôi về tông môn, từ nay trở đi, cô chính là đường chủ của Ma Tâm Đường”
Nói xong, Vô Hồn phất tay, một mảng không gian bị cưỡng ép xé rách, lộ ra hư không đen kịt phía trong.
Vô Hồn đi vào trước, Vũ Hoàng Yến phất tay bảo thuộc hạ tiến vào trong hư không.
Cuối cùng, cô ta nhìn về phía đô thành, thì thầm nói: "Cửu Thiên, hẹn gặp lại."
Nói xong, Vũ Hoàng Yến đi vào trong hư không với ý cười trên mắt.
Không gian đóng lại trong nháy mắt, mọi người biến mất không tăm tích!
Tay chân đứt gãy, toàn thân chằng chịt vết đao kiếm, gần như không còn lấy một mảnh da nguyên vẹn, rõ ràng là vừa mới trải qua một trận đại chiến, chỉ có thể chạy thoát thân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất