CHƯƠNG 1308
Gia chủ Thiên gia cười nói: "Cái này tôi thật sự không biết, xin chỉ bảo.
Võ Quân đắc ý nói: "Tôi là người của Chúc Long Giới, gia chủ Thiên gia có lẽ đã từng nghe qua ba chữ Chúc Long Giới này
Gia chủ Thiên gia cười càng vui vẻ, nói: "Tôi có nghe qua, Võ công tử có định mời người trong gia tộc tới giúp đỡ không?”
Võ Quân nói: "Không cần mời, bọn họ sớm đã đến kinh đô rồi. Chỉ là tôi lại thua dưới tay Cửu Thiên đó, thực sự rất mất mặt, nếu lần này có thể lấy lại thể diện, đương nhiên là một chuyện cực tốt, chỉ là...
Võ Quân cố tình kéo dài giọng.
Gia chủ Thiên gia lập tức nói: "Chỉ là cần giúp đỡ đúng không? Không vấn đề gì, tôi đã nói rồi, lợi ích nhất định là có. Đợi một chút sẽ có một món quà nhỏ được mang lên, sau khi sự thành sẽ có một món quà hậu hĩnh.
Võ Quân chắp tay đứng dậy nói: "Vậy đa tạ Thiên gia chủ rồi. Tôi đây liền trở về bẩm báo, tôi nghĩ việc này nhất định có thể thành công”
"Vậy thì tốt!"
Gia chủ Thiên gia và tất cả các trưởng lão của Thiên gia mỉm cười tiễn Võ Quân ra ngoài.
Một lúc sau, Võ Quân bước ra khỏi cổng Thiên gia.
Trên mặt mang theo nụ cười, trong mắt tràn đầy thù hận.
"Cửu Thiên, hừ hừ!"
Đêm khuya lặng lẽ đến.
Trong hậu viện của Lữ gia, Cửu Thiên đang ngồi bên cạnh Lữ thừa tướng. Cách đó không xa, Linh Bối đẩy Lữ Âm sắc mặt tái nhợt đi lại trong hoa viên. Dạ minh châu xung quanh chiếu sáng màn đêm sáng như ban ngày, ánh sao rắc xuống càng làm tăng thêm không ít phong nhã, hai người đang nói cười, trông có vẻ rất thân thiết. "Lữ thừa tướng, thực xin lỗi, khoảng thời gian trước có nhiều chuyện phức tạp, không có thời gian đến thăm, lúc này mới tới được, mong ngài đừng trách móc.
Cửu Thiên rót cho Lữ tướng quân một chén trà, cung kính nói.
Lữ thừa tướng cười nói: "Có thể đến là được rồi. Cửu Thiên, lần trước chuyện tôi bảo người theo dõi cậu, cậu cũng đừng để trong lòng. Tôi biết cậu và nữ tử Vũ Hoàng Yến kia có quan hệ cá nhân rất tốt. Nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở cậu, cô ta là một ma tu, chung quy không phải là người cùng đường với cậu, tránh càng xa càng tốt.
Cửu Thiên cười nói: "Tôi hiểu."
Lữ thừa tướng gật đầu nói: "Hiểu là tốt. Cậu là một người trẻ tuổi thông minh, có một số lời, tôi có thể trực tiếp nói thẳng với cậu, không cần giấu diếm gì. Tôi cũng biết, tối nay cậu đến đây không chỉ là đến thăm Lữ Âm, quan trọng hơn có lẽ là tới chỗ tôi đây để xem xem có tin tức của Vũ Hoàng Yến không. Cậu biết, tối nay tôi sẽ một mẻ hốt gọn một số ma tu
Cửu Thiên lắc đầu cười khổ nói: "Lữ thừa tướng, chút tâm tư nhỏ này của tôi vẫn không thể qua mắt được lão nhân gia ngài. Vậy ngài có thể tiết lộ cho tôi một chút tin tức không?”
Lữ thừa tướng mỉm cười nhìn Cửu Thiên, lúc này một con em của Lữ gia chạy tới, cung kính đưa cho Lữ thừa tướng một tờ giấy.
Nhận lấy tờ giấy, Lữ thừa tướng nhìn lướt qua, sau đó cười nói: "Không đơn giản, không đơn giản. Cửu Thiên, hồng nhan tri kỷ này của cậu là nhân vật không đơn giản. Cửu Thiên hỏi: "Tại sao lại nói là không đơn giản?”
Lữ thừa tướng nói: "Ma tu ẩn nấp trong thành, mười thì có tám đã bị bắt và diệt trừ rồi. Duy chỉ có Ma Tâm Tông, đám người Vũ Hoàng Yến này vậy mà lại rời khỏi đô thành trước. Cậu nói có phải là không đơn giản không?”
Cửu Thiên lập tức thở phào nhẹ nhõm, không nói gì.
Lữ thừa tướng cất tờ giấy đi và cũng không đề cập đến chuyện này nữa.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, Lữ thừa tướng chậm rãi nói: "Cửu Thiên, tiếp theo chính là trận tử chiến giữa cậu và Thiên Vĩnh Phúc rồi. Tôi có lời muốn nói với cậu.
Cửu Thiên không đợi Lữ thừa tướng nói rõ, trực tiếp nói: "Yên tâm, tôi sẽ không thật sự giết chết Thiên Vĩnh Phúc ngay tại chỗ đâu, tính mạng của hắn, tôi đồng ý giữ lại cho người khác.
Lữ thừa tướng gật gật đầu, bỗng nhiên chỉ vào vầng trăng sáng trên trời mà nói: "Cậu xem, trăng hôm nay có phải rất tròn không?”
Hai người nhìn nhau, mặt đầy ý cười.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất