CHƯƠNG 1376 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Vì sư phụ, tôi buộc phải đi. Hàn Liên sư huynh, tuy sư phụ của đệ ở lại Đan Tháp nhưng cũng cần huynh chăm sóc. 

Hàn Liên thở dài nói: “Huynh hiểu rồi. Cửu Thiên sư đệ, đệ là người làm chuyện lớn, chúng ta sẽ không cản đệ 

Cửu Thiên lại nhìn sang đám người đại sư huynh: “Đại sư huynh, Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh. Khi nào các huynh có rảnh, đệ dẫn các huynh tới một quán rượu. Các huynh còn nhớ không?” 

Đám người đại sư huynh gật đầu, ý bảo nhớ, Sở Trực sư huynh tiếp lời: “Lần trước khi Linh Bối tìm đệ, lại dẫn bọn ta tới một lần, bọn ta nhớ” 

Cửu Thiên nói: “Nơi đó là một nơi tốt, bên trong đều là cao thủ tiền bối, các huynh sau này hãy tới nhiều. Nói không chừng có thể được tiền bối trong đó nhận làm đệ tử, truyền cho vài chiêu” 

Mấy người đại sư huynh nhìn nhau, đồng thanh nói: “Thật sao?” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Phải” 

Sở Chính sư huynh nói: “Hiểu rồi, bọn ta sau này sẽ thường xuyên tới. 

Nói xong lời này, Sở Chính sư huynh vẫy tay với đám người Hàn Liên, sau đó rảo bước đi ra. 

Hàn Liên lập tức hiểu được, vỗ vai của Cửu Thiên, mọi người ra khỏi Bạch Tháp, thuận tiện còn kéo đám người Thập Tam Tiêu Lương đi. 

Rất nhanh, trong Bạch Tháp chỉ còn lại Cửu Thiên và Linh Bối. 

Linh Bối kéo cánh tay của Cửu Thiên, nói: “Thật sự phải đi sao?” 

Cửu Thiên nói: “Phải” 

Sau đó, Tiểu Hắc từ trên vai Linh Bối nhảy lên vai của Cửu Thiên. 

Linh Bối cắn môi hỏi: “Có thể dẫn em đi cùng không?” 

Cửu Thiên nói: “Chuyến đi này không phải trò chơi, có thể sẽ rất nguy hiểm. Không, nên nói là cửu tử nhất sinh. Tuy anh không biết nước Đan Thánh rốt cuộc có tình hình gì, nhưng anh muốn đi cướp chí bảo của người ta, chắc chắn sẽ không có trái ngon để ăn. Em vẫn là ở lại Võ Đỉnh đi. Em có thể theo đám Hàn Liên sư huynh ở lại đô thành, cũng có thể về Đông Hoa. 

Linh Bối ôm chặt Cửu Thiên, nước mắt ngân ngấn nói: “Em không muốn ở lại một mình, Tiểu Hắc cũng có thể đi cùng với anh, tại sao em không được! Anh có phải chê em tu vi quá thấp, sẽ kéo chân của anh hay không?” 

Cửu Thiên gạt tóc của Linh Bối ra, khẽ mỉm cười nói: “Người đâu phải là chó, lấy đâu ra kéo chân. Nghe lời, ở lại đi. Đợi anh quay về anh sẽ... 

Cửu Thiên nói tới đây thì khựng lại. 

Linh Bối ngẩng đầu lên, nhìn Cửu Thiên nói: “Anh sẽ cái gì?” 

Cửu Thiên khựng một chút, dịu dàng nói: “Anh sẽ lấy em. Chúng ta về Đông Hoa thành thân 

Linh Bối kinh ngạc há to miệng, nhìn Cửu Thiên nói: “Anh nói thật sao?” 

Cửu Thiên mỉm cười nói: “Dù sao anh cũng không nhỏ nữa. Đợi anh về tới Cửu gia, sợ rằng cha anh, ông nội của anh sẽ ép anh mau chóng thành thân. Vậy còn không bằng anh trực tiếp đưa em về thành thân. Tránh bọn họ nhớ mong, nói ra thì hình như Cửu Minh cũng đã thành thân, lần trước anh ấy đã nói với anh... 

Trong miệng Cửu Thiên lẩm bẩm, Linh Bối lại trực tiếp hôn lên, dùng mỗi chặn miệng của Cửu Thiên. 

Hương thơm mê người, môi lưỡi tiếp xúc, mê đắm vô hạn. 

Mãi sau mới tách ra, sắc mặt Linh Bối đỏ bừng, nhìn Cửu Thiên, dùng giọng nói bé như muỗi kêu, nói: “Cửu Thiên, anh lấy em đi!” 

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Em nói cái gì?” 

Linh Bối giẫm chân, sau đó đẩy Cửu Thiên ngã ra đất. 

Hai người quấn lấy nhau, quần áo bay tán loạn. 

Sắc đen rợn người, ý xuân dạt dào. 

Ở bên ngoài, đám người Hàn Liên nhìn cửa lớn của Bạch tháp đóng chặt, hơi nhíu mày. 

eyJpdiI6ImNyWEJ4M2tCZkdPa2RwMTBYTDF0S3c9PSIsInZhbHVlIjoiTHBGcXl6UlpGMU9iR1dVRkd0RGNMUGNST0JtaysxMFJxYVRkOGxTUE1hNzFFYnZjWnBFeWxiejV1RDBhR2FhbW1iN1ZjT2ZLdzRDaVBVMTJPYjBYTUUycVM5U0o4Z1RKWXB5VmpieGlucFBieVhMNk5hMEU4MGlFSU1mU0NOeTRnWG5zK2o4ZGdKclVId3pGOXZ3ajNOUTJEbFc1Y21odW03aVRvVEwyT1ZKT2xFVjJtbnFVWW85R3lrdXgzcm1JUVNGOVY2RWFORXFcL0FxWW9qTzJJemRHYm5ZXC9QS2l4Mk1XZ1R6M2ZHSTE3VUw2RFlwQ2Rsekp2d2hvbEgrS3BcLyIsIm1hYyI6ImUzMmRkMjMyODFlZjIwZGM0NzZjMzc4YTU5M2ZlNWEyODA0NGRkNTU3OGIwZWI0NzlmN2EzMmZiYzBlOGM1N2IifQ==
eyJpdiI6InBUUTVWelZubUVub1wvUzI3aEd5cU9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImxcL0dcL0dyaUlvUlhmSFwvOUVMSWJzTnQ3V3VrdnhhRk1UXC9DT2tVU3dialwvTEhqWlh6MTUwU29HcUIzdlhKZXpoNHdRWjBURzBiRGtYWUxsNjg2a0NMZGFwcmJaa21PczZSVVwvK2g1Q1QwOFF1QWZ4ZWludDROb01Sa3lqZWJUTXhKVWx0K0VOMTE2czBkYmRrNDhCRGJraUtjVUxTakk4eTV4bzNlTkhJVnVldWw2c3hoZ2NIcnFvTGVYVHcwVk9rWU1yOUJZWGZielwvQkQxY1Z6N1Q5OXRlZ2FocUN4NFJ5Tnoza0VleUZPRzBuV1paOFRUSjJ6OUppK2RETkQwYWN6Y000YSs4TnRHQXlWYWIwRXpiZEptT0xlXC84MyszOEp3WmZxb1ZJUk5GTXNWTXB1VWxaTkVwbndGN3dBTHkyc3oiLCJtYWMiOiI1MmE2MjEwY2EzYjcwNjgzYjgzN2M2MjQxOWEyNzRmOWU5ZTEyNThlN2NiNmI1ZWI4MWI0NWY0ZjdlNzc4NjAzIn0=

Mọi người gật đầu, Hàn Liên cười nói: “Cửu Thiên sư đệ nhất định đang an ủi Linh Bối sư muội! Bỏ đi, đệ đợi vậy!”

Ads
';
Advertisement
x