CHƯƠNG 1381
Hai ngày sau.
Triệu Vĩnh Chi vẫn nằm ở trước cửa Hàn gia.
Hắn ta giống như đã thành một cảnh quan, khoảng thời gian này, gần như lúc nào cũng có cư dân của đô thành tới xem, không ít người còn mang thông kính mới mua, sau khi ghi lại tất cả thì nở nụ cười rời đi. Cho dù là ban đêm, cũng có không ít người tới, nói là xem buổi tối có ý vị khác.
Chỉ là như vậy thì khổ cho con cháu Hàn gia, bọn họ buộc phải thay ca trông coi. Tránh có người giết Triệu Vĩnh Chi.
Có điều, những con cháu của Hàn gia này hình như rất vui lòng làm những chuyện này, thay ca đều cười nói.
Triệu Vĩnh Chi đáng thương nằm ở dưới đất, ánh mắt đảo loạn.
Thật ra một ngày trước, hắn ta miễn cưỡng ổn định được thức hải của mình, chỉ là trạng thái hóa đá của cơ thể một chốc một lát không thể giải quyết, vẫn phải nằm thêm một khoảng thời gian.
Nhưng miệng của hắn ta hình như đã khôi phục, không ngừng lớn giọng hét: “Đỡ tôi dậy, tôi cho tiền, đi kiếm đồ ăn cho tôi.”
Không ai để ý hắn ta, một người của Hàn gia cười to nói: “Ngoan ngoãn nằm đi, cẩn thận tôi thả chó hoang ra cắn anh!”
Triệu Vĩnh Chi lớn giọng mắng chửi: “Cửu Thiên vô sỉ, cậu vậy mà đánh lén tôi. Có giỏi thì chúng ta đánh lại trận nữa. Lần này tôi sẽ không để cậu đánh lén nữa.
Giọng ngược lại rất lớn, chỉ là không có ai để ý.
Không lâu sau, ở trước cửa Hàn gia có một vị khách tới.
Đeo khăn che mặt, mặc trường bào, đằng sau có một ông lão đi theo, chính là thánh nữ muốn tỉ thí với Cửu Thiên vào mấy ngày sau.
Đi tới trước cửa Hàn gia, thánh nữ trực tiếp lộ ra dung mạo thật, lập tức mê hoặc một đám con cháu của Hàn gia tới mức đầu choáng mắt hoa.
“Thánh nữ!”
Nở nụ cười, thánh nữ nói: “Hàn Vũ Nhi – thánh nữ của nước Bắc Thần cầu kiến Cửu Thiên tước gia, xin thông báo giúp!”
Mấy con cháu của Hàn gia ngất tại chỗ, mấy người bên cạnh thì thế vào chỗ mấy người ngất đi, vội vàng xông vào đi thông báo.
Thật sự là đẹp tới mức nhìn thêm một cái sẽ giảm tuổi thọ.
Thánh nữ đứng cách không xa chỗ Triệu Vĩnh Chi, quay đầu liếc nhìn Triệu Vĩnh Chi, nói: “Đệ tử của Thú Thánh thuộc nước Thú Tây Lương, danh tiếng khá lớn, lại thua thảm như vậy. Thiết nghĩ sau khi anh trở về sẽ bị Thú Thánh bắt về nhà bế quan nhỉ. Xem ra cuộc thi đấu vạn phương chư quốc, anh cũng không có cơ hội tham gia rồi. Mất mặt như vậy, vẫn là ở trong nhà thì tốt hơn. Tôi cũng định hủy kế hoạch tới nước Thú Tây Lương, vẫn là đừng lãng phí thời gian của tôi thì hơn!”
Triệu Vĩnh Chi bị những lời của thánh nữ làm cho mí mắt giật giật.
Nhưng không biết có phải hắn ta dạo này bị mắng quen rồi hay không. Hay là hắn ta bẩm sinh có da mặt dày, vậy mà cũng không đỏ mặt, lớn giọng hét lên: “Đây là sự cố, tôi là bị cậu ta đánh lén nên mới thua. Nếu đánh chính diện với tôi, cậu ta chắc chắn không đánh được tôi. Nước Thú Tây Lương chúng tôi chỉ luyện loại võ kỹ đại sát Bát Phương.
Thánh nữ khẽ lắc đầu, đối với loại đầu gỗ này, cô ta đã không còn gì để nói nữa.
Cô ta cũng không có lòng tốt đỡ Triệu Vĩnh Chi dậy, bây giờ Triệu Vĩnh Chi ở trong mắt cô ta chỉ là một đống bùn, cô ta hoàn toàn không muốn nhìn thêm.
Rất nhanh, người của Hàn gia đi thông báo đã chạy ra, đanh giọng nói: “Thánh nữ điện hạ, mời bên này. Anh Cửu Thiên mời cô tới sau núi nói chuyện!”
chúng tôi không phải là nơi anh ở được!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất