CHƯƠNG 1382
Lấy đan dược ra, con cháu của Hàn gia tốc vào cho Triệu Vĩnh Chi.
Đan dược vào bụng, lập tức Triệu Vĩnh Chi cảm nhận được trạng thái hóa đá trên người giảm đi không ít, đã miễn cưỡng có thể đứng dậy.
Đây là Thần Hồn Đan do Cửu Thiên phát minh, chính là phủ một chút lực lượng thần hồn trên đan dược. Phương pháp đơn giản cũng không cần dược liệu tốt gì, hiệu quả nhìn trông cũng không tệ.
Con cháu của Hàn gia ở bên cạnh nhìn thấy sau khi Triệu Vĩnh Chi sử dụng đan dược, còn có thể đứng dậy nhặt đại đao của mình, khẽ đầu, xoay người rời đi. Hắn ta còn phải báo cáo hiệu quả của thuốc cho Cửu Thiên. Triệu Vĩnh Chi đương nhiên sẽ không biết hắn ta trở thành người thử đan dược của Cửu Thiên, loại đan dược giải thần hồn hóa đá này, cũng là lần đầu tiên Cửu Thiên thử, có tác dụng phụ hay không cũng không biết, coi như vận may của hắn ta không tệ!
Triệu Vĩnh Chi thu đao, ánh mắt phức tạp nhìn Hàn gia vài lần.
Tuy ngoài miệng hắn ta hét muốn đánh thêm một trận nữa với Cửu Thiên, nhưng trong lòng thật sự không có bao nhiêu tự tin.
Thần sắc chợt biến đổi, Triệu Vĩnh Chi cuối cùng chọn khập khiễng rời đi. Khác với sự hống hách lúc tới, bây giờ hắn ta có chút lạc lõng, có điều những điều này đều là chuyện
có thể hiểu.
Sau núi của Hàn gia, Cửu Thiên đang tiếp đãi mấy vị khách khác.
Nói ra thì mấy vị này sớm đã muốn gặp Cửu Thiên rồi, chỉ là mãi không tới mà thôi. Bây giờ nhìn thấy Cửu Thiên lại quay lại Hàn gia, bọn họ bèn lập tức tới cửa bái kiến.
Mấy người này chính là Lôi Hựu Đình chưởng môn của Lôi Quang Phái và Lôi sư tôn, Đình Uyên sư tôn, Lôi Thành của học viện Võ Thánh.
“Nói như vậy, các người thật ra đều là người của Cửu Tiêu nhất mạch”
Cửu Thiên khẽ thở dài một tiếng. Sau khi tới Lôi chưởng môn đã nói rất nhiều chuyện liên quan tới Lôi Quang nhất mạch và Cửu Tiêu nhất mạch. Cuối cùng cũng khiến Cửu
Thiên làm rõ tại sao Lôi sư tôn, Đình Uyên sư tôn ở Thiên gia lại quỳ trước hắn.
Nguyên nhân là vì chiếc nhẫn trên tay hắn, đó là nhẫn chưởng môn của Cửu Tiêu Môn, đại diện cho huyết mạch chính thống của Cửu Tiêu nhất mạch. Mà Lôi Quang nhất mạch, lúc đầu chỉ là môn phái phụ thuộc của Cửu Tiêu Môn, công pháp võ kỹ vật tư... đều là do Cửu Tiêu Môn cho. Hơn nữa lúc đầu trong trận chiến diệt môn đó, Cửu Tiêu Môn vậy mà xung phong ở trước, hy sinh bản thân, bảo toàn mấy tiểu môn phái phụ thuộc.
Làm đại ca tới mức độ này, đương nhiên là được người khác kính ngưỡng. Ngô Tân – sư phụ của hắn còn vào mấy chục năm trước từng cứu mười mấy mạng người của Lôi Quang phái, trong đó có Lôi Hựu Đình trước mặt và bảy, tám trưởng lão khác của Lôi Quang Phái.
Đại ơn như này, không ai sẽ quên, Lôi chưởng môn kéo tay của Cửu Thiên nói: “Tuy Cửu Tiêu Môn đã bị diệt, nhưng Cửu Tiêu nhất mạch sẽ không đứt tuyệt, hơn nữa sớm muộn cũng sẽ có một ngày tái hiện huy hoàng. Tôi lúc đầu tin như vậy, bây giờ vẫn nghĩ như vậy, đặc biệt là sau khi nhìn thấy Cửu Thiên cậu, tôi càng chắc chắn. Cửu Thiên à, tôi muốn gặp Ngô tiền bối, có được không?”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Đương nhiên được.
Nói xong, Cửu Thiên giao lệnh bài của trưởng lão Đan tháp của mình cho Lôi chưởng môn: “Sư phụ ở Đan tháp, ngài cầm lệnh bài này, bất cứ lúc nào có thể đi thăm sư phụ của tôi. Tôi không lâu nữa sẽ rời khỏi Võ Đỉnh, người nhà của tôi, sư phụ của tôi, bạn bè của tôi, mong Lôi chưởng môn chiếu cố giúp”
Lôi Hựu Đình lớn giọng nói: “Cậu yên tâm. Tất cả để tôi lo.
Mọi người gật đầu, lúc này Linh Bối đi tới nói: “Cửu Thiên, thánh nữ tới rồi”
Lôi Hựu Đình đứng dậy nói: “Vậy chúng tôi không ở lại nữa. Cửu Thiên chưởng môn, đợi sau khi cậu trở về, nhất định phải tới Lôi Quang Phái một chuyến.
Cửu Thiên khế đáp ứng: “Tôi sẽ tới”
Bốn người rời đi, Lôi Thành cuối cùng khẽ nói: “Cửu Thiên tước gia, tới lúc đó tôi nhất định sẽ thỉnh giáo mấy chiêu với anh”
Nở nụ cười, thánh nữ còn chưa đi vào thì đã nói: “Cửu Thiên tước gia, mọi thứ vẫn tốt chứ? Cửu Thiên đanh giọng nói: “Thánh nữ là tới thăm dò tôi à?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất